Chương 2: Cái gì? Nhân viên trực thang máy!!!???
Buổi tuyển nhân viên đã bắt đầu được 1 tiếng đồng hồ rồi nó thì cứ thản nhiên ngồi chơi điện thoại thôi. Còn bọn người kia thì cứ bôi son chát phấn nồng nặc cả một phòng toàn người là người thật khó chịu, mà đi tham dự tuyển nhân viên trang điểm làm gì kinh vậy? Tới vừa nãy nghe bọn họ nói giám khảo là đàn ông a làm vậy để quyến rũ người ta đó thời đại bây giờ đúng là rắc rối. Nó ngồi rõ một tiếng đồng hồ chân cũng tê lắm vậy là duỗi cái chân ra cho thoải mái nào ngờ vừa duỗi chân thì lại có người vấp vào chân của cô ngã sầm một cái. Đó là phụ nữ nha.
-Tôi thành thật xin lỗi cô có sao không?- Nó hỏi cô gái kia cũng không có ý đỡ cô ta dậy đơn giản vì...nó lười.
-Đồ ăn mày kia đã đi tuyển nhân viên rồi không chịu ngồi yên còn duỗi chân cái gì hả? Cái váy này của tôi bị nhăn rồi nó là thương hiệu có hạn trên thế giới đó cô đền nổi không hả khổng thì cút khỏi công ty đi.-Cô gái gắt gỏng.
Thật là đồ đàn bà xấu tính. Nó nghĩ:
-Tôi đi tuyển nhân viên là chuyện của tôi. Tôi duỗi chân cũng là việc của tôi, tôi có ăn có học đàng hoàng càng không phải ăn mày gì cả mà cô nghĩ cô là cái gì khi bắt tôi phải dừng việc tham dự tuyển nhân viên hả. Cái váy của cô nhăn đem đi là thì được rồi còn cần đền sao? Đúng là con người quái gở mà.-Nó thản nhiên nói.
-Cô! Cô nhớ mặt đó rồi cô sẽ phải biến khỏi chỗ này.
-Mặt của tôi tôi còn không nhớ sao được cô yên tâm không cần phải nhắc còn về mặt cô hả? Bảo người khác nhớ đi đầu tôi lưu lượng vô hạn có thể chứa bất cứ thứ gì nhưng duy là không thể chứa gương mặt cô vì nó quá đáng ghét.-Nó khinh bỉ nói với cô gái đang giận đỏ mặt kia.
Cô ta tức giận bỏ đi trong lòng thầm hận không có chỗ trút giận nỗi hận. Một lúc sau đến lượt nó. Nó vừa đi vào giới thiệu tên bản thân xong liền bị phán:
-Cô bị loại.
-Các người vô lý vừa thôi tôi đến đây để phỏng vấn các người có quyền gì phán tôi bị loại nếu các người không cho tôi lý do thì tôi sẽ khiếu nại lên trên công ty các người.-Nó hét lên.
-Đó là lệnh cấp trên chúng tôi chỉ làm theo. Không cần cho cô biết lý do.
Nó tức lắm không biết vì sao sự tình lại vậy thì đột nhiên người phụ nữ duy nhất ngồi ở giữa sau khi xem hồ sơ của nó thì nói:
-Tôi có thể cho cô ở lại nhưng...
-Chị Lý không được- Một người ngồi bên cạnh cắt ngang. Người phụ nữ đó chỉ giơ tay ý bảo ko cần nói:
-NHưng mà cô chỉ có thể làm nhân viên trực thang máy còn nếu muốn lên làm việc khác phải xem khả năng của cô. Cô có đồng ý không?
Cái gì? Nhân viên trực thang máy? Một học sinh đỗ thủ khoa trường kinh doanh danh tiếng giờ lại đi làm nhân viên trực thang máy? Nhưng mà...Nó đang cần tiền thôi thì cứ ở lại rồi tiếp tục tìm cách lên chức vậy. Nó nghĩ:
-Được! Tôi đồng ý.
-Vậy 3 ngày sau cô tới nhận việc.-Người phụ nữ vừa rồi nói.
Thế là nó về nhà trong tâm trạng buồn bực, nếu nó biết ai là kẻ hại nó tới nông nỗi phải đi làm nhân viên trực thang máy thì nó nhất định sẽ lột xác hắn ta. Mà cũng không cần đợi tới lúc đó, bây giờ trong đầu cô sớm đã đem 18 đời tổ tông nhà hắn ra hỏi thăm chúc tụng 1 lượt rồi hehehe...