Cô Vợ Có Thai Của Tổng Giám Đốc

5.4/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Có Thai Của Tổng Giám Đốc của tác giả Thiên Thảo là truyện ngôn tình hiện đại xoay quanh một cuộc tình lãng mạn và hài hước. Kể từ ngày cô vợ có thai, cuộc sống của đôi vợ chồng …
Xem Thêm

Đây là một tiệm trà sữa, nhưng bởi vì mở gần trường học, mà buôn bán phát đạt.

Hai nữ sinh, bây giờ mỗi người một ly trà sữa, ngồi ở trong góc tiệm, vừa nghỉ ngơi tránh nắng, vừa nói chuyện phiếm.

“Dĩ Hạ, bạn nói, mình cũng nên nói chuyện yêu đương phải không?”Nói lời này, là một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa đơn giản, lộ ra khuôn mặt khả ái nhìn rất đáng yêu, hợp với đôi lông mi đen mượt cong vυ"t , mười phần trẻ con, chỉ là, nữ sinh mặc trên người T- shirt in hình bộ xương khô với quần jean lỗ, lại cùng gương mặt trẻ con không nửa điểm thích hợp.

Phốc! Đáp lại cô, là nữ sinh tên Dĩ Hạ ngồi bên cạnh, đem trà sữa trong miệng, kể cả trân châu, phun hết trên mặt cô.

“Dư Dĩ Hạ!” Cô trừng mắt, như thể đem đối phương cắt thành tám khúc .

“Khụ khụ!” Dĩ Hạ sặc đến đỏ bừng cả khuôn mặt, đôi tay liên tục không ngừng lấy ra một bịch khăn giấy, ngượng ngùng lau khuôn mặt cô nay đã thành một đống hỗn loạn, “Mình cũng không phải là cố ý, ai biết bạn mở miệng đã nói chủ đề kinh ngạc như vậy a!”

“Kinh ngạc, sao lại vậy?”

“Nói nhảm, Phương Y Nhiên, bạn đem lời này của bạn để cho đám nam sinh trong trường kia nghe được, sẽ có người chẳng khống chế nổi đâu!” Dư Dĩ Hạ nói xong, lại nghi ngờ liếc nhìn đối phương, “Làm sao bạn lại đột nhiên nghĩ đến chuyện yêu đương?”

Phương Y Nhiên nhíu mày, ngại cô bạn mình lau quá chậm, dứt khoát đoạt lấy khăn giấy lau vết trà sữa trên mặt, “Mình nói thế nào cũng 19 rồi, dĩ nhiên cũng muốn thử một chút yêu là cảm giác gì.” Nhất là khi chung quanh đám anh em mỗi ngày đều đang khoe khoang mấy MM (là muội muội á, tham khảo ở wordpress Hàn Yên Cung truyenhdt.com ), thì cô thật đúng là không có cách nào hiểu được phương diện này ” vĩ đại” cỡ nào .

“Hình như cũng hơi có lý, nói như vậy, bạn có người trong lòng rồi hả ?” Dư Dĩ Hạ lập tức trở nên hào hứng bừng bừng.

“Có a.” Phương Y Nhiên ngược lại rất sảng khoái gật đầu một cái.

“Người trong lòng bạn là ai?” Cô muốn biết người nào may mắn như vậy, a, không, là người ” xui xẻo” mới đúng, cô tuyệt đối sẽ vì đối phương cung phụng hạ bài vị cộng thêm thắp hương bái Phật.

“Lý Vạn Hoành có chức cao trên ngọn núi nổi tiếng, Tiền Vĩnh Hạo ở phố kế bên, Nam Cung Lăng của Thiên Nam bang, còn có Hà Tư Á của Chuẩn Niên hội nữa. . . .”Phương Y Nhiên mỗi lần nói ra một cái tên, Sắc mặt Dư Dĩ Hạ của liền ngày càng đầy hắc tuyến. Nam nhân khác Dư Dĩ Hạ cô không hiểu rõ, nhưng mà những người này, cô lại hiểu rất rõ, một lời có thể đơn giản tóm lược hết, đó chính là —— tiếng xấu rõ ràng!

“Bạn thích bọn họ?” Không phải một, mà là n người!

“Ừ.”

“Lý do?”

“Bọn họ rất chịu đánh .”

“. . . . . .” Hít một hơi sâu, thở hắt ra, Dư Dĩ Hạ lần đầu phát hiện, bạn tốt có năng lực khiêu chiến thần kinh cô cực hạn, “Bởi vì chuyện này?”

“Lý do này đã đủ rồi .”

“Y Nhiên!” Dư Dĩ Hạ đem tay nặng nề đặt trên vai Phương Y Nhiên, vẻ mặt thành khẩn nói, “Nhìn nam nhân, thật ra có rất nhiều phương diện cần phải xem xét.”

“Có ý tứ gì?”

“Hoặc là nói, bạn có thấy khi nhắc đến tên mấy người đó, có cảm giác tim đập thình thịch không ?” Cô hỏi.

“Không biết.” Y Nhiên lắc đầu.

“Một ngày không thấy, có cảm giác như cách ba thu không?”

“Cũng sẽ không.” Đầu tiếp tục lắc .

“Cho nên, bạn cũng không phải thật thích bọn họ, chỉ là bạn gặp nam nhân quá ít, cho nên quan điểm lựa chọn của bạn bị hạn chế rất nhiều, nói cách khác ——”

“Cái gì?”

“Bạn quá non rồi.” Trên căn bản, những lời này của Dư Dĩ Hạ, có thể nói là cứu vãn hạnh phúc nửa đời sau của bọn nam nhân, dĩ nhiên, cô lúc này chắc là sẽ không biết.

Tiếng lý luận vẫn chậm rãi vang lên, Phương Y Nhiên vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười , “A, mình quá non sao?”

“Ha. . . . . . Ha. . . . . .” Cười khan mấy tiếng, cô vội vàng tiếp tục nói: “Vì vậy, bạn nên mở rộng tầm mắt trước, sau đó sẽ suy tính, người trong lòng bạn là ai!”

“Mở rộng tầm mắt?” Phương Y Nhiên sửng sốt, “Thế nào mở rộng?”

Dư Dĩ Hạ hít sâu một hơi, rất trịnh trọng tuyên bố đáp án: “Đương nhiên là đi hộp đêm rồi !”

“Hộp đêm?” Đôi mi thanh tú nhíu lại, cái loại điạ phương không khí ngột ngạt đó, Phương Y Nhiên cũng không yêu thích.

“Ở nơi này, bạn có thể thấy được nhiều loại đàn ông, không chỉ có bề ngoài mỗi người mỗi vẻ, tính khí, cá tính cũng khác xa bất đồng, càng khó được chính là, bọn họ còn sẽ có kĩ thuật cao siêu do có nhiều kinh nghiệm, làm cho không người nào bắt bẻ thái độ phục vụ được. . . . . .” Dư Dĩ Hạ nước miếng văng tung tóe, nói thẳng đến miệng đắng lưỡi khô, uống ngụm trà sữa tiếp tục giới thiệu, nghe được Phương Y Nhiên vẫn như cũ sửng sốt .

“Tóm lại, trải nghiệm phong phú, đối với chuyện yêu đương của bạn, tuyệt đối có trợ giúp, tương lai cũng không bị nam nhân lừa gạt.” Dừng một chút, Dư Dĩ Hạ tổng kết nói.

“Thật?” Phương Y Nhiên có cảm giác mình bước lên thuyền giặc.

“Tuyệt đối so với trân châu còn thật hơn. Lại nói, mình tương đối đề cử bạn đi hộp đêm đầy màu sắc, mặc dù giá tiền mắc một tí, chỉ là nghe nói bên trong chất lượng là hạng nhất .”

“Mình thế nào cảm giác bạn so với mình còn muốn hơn?”

“Khụ khụ! Chỉ là nghe người khác nói, bên trong trai đẹp thật nhiều .”

“Lại nói, Dĩ Hạ. . . . . .” Ánh mắt Phương Y Nhiên tà tà liếc nhìn bạn học, “Bạn cũng không có bạn trai thôi.”

Dư Dĩ Hạ chột dạ rụt cổ một cái, “Ách. . . . . . Cho nên, chúng ta cùng đi hiểu biết thêm, bạn cũng biết, một mình mình cũng không dám đến loại địa phương này đâu.” Điển hình có tặc tâm không có tặc đảm.

“. . . . . . Tại sao cùng mình đi thì dám ?”

“Bởi vì mặt bạn da tương đối dày.”

“. . . . . .” Da mặt dày cũng là có thể lây bệnh sao?

Mẹ nó!

Đêm tối yên tĩnh , một chiếc xe hơi màu đen cao cấp chậm rãi lướt bánh trên đường lớn.

Ngồi ở chỗ tài xế, nhìn xuyên thấu qua kính chiếu hậu nam nhân ngồi ở hang ghế sau, chỉ cảm thấy hô hấp lại một lần không tự chủ ngừng lại rồi.

Đó là một nam nhân có vẻ đẹp yêu mị .

Đúng vậy, yêu mị!

Có rất ít nam nhân có thể để được hai chữ này trên mặt, nhưng dùng trên người nam nhân này, lại chỉ cảm thấy cực kì thích hợp.

Tây trang màu đen cắt may tinh xảo dán sát thân thể cao gầy của nam nhân, giống như loại da thịt trắng nõn nổi bật lên môi trái tim thật mỏng giống như phiếm máu. Hai đạo mày kiếm đen rậm , là một đôi con ngươi khẽ khép, lông mi rậm rạp, khẽ chiếu xuống nơi khóe mắt, hai mắt thâm thúy mà dài nhỏ, hướng tóc mai hai bên hếch lên, tạo cho gương mặt này một loại phong tình khác thường . Mà sóng mũi thẳng tắp ưu nhã, âm nhu một phần cương nghị.

Ma mị đến đẹp đẽ. . . . . . Rồi lại thâm trầm đến khiến nhìn người không rõ, nhìn không thấu.

Đây là nam nhân của Quân gia, là cháu đích tôn, chủ nhân của Quân gia !

Nhìn nam nhân khẽ chuyển động đầu ngón tay trái đeo nhẫn tượng trưng cho thân phận, tài xế vội vàng thu hồi tầm mắt, tiếp tục chuyên tâm lái xe.

Trăng, mênh mông .

Nhưng là, trăng càng đẹp, đối với những người nào đó của Quân gia mà nói, như loại độc dược xâm nhập đến tận xương tủy, tràn đầy không cách nào kháng cự thống khổ.

Đau. . . . . . Đau đến quá sâu, đau đến quá khổ, kèm theo khoảng trống mãi mãi không cách nào lấp đầy , vì vậy, rốt cuộc rơi xuống rồi sao?

Để cho mình không rơi vào trong bóng tối không ánh sáng kia, dùng đến cái này thoát khỏi túc mệnh bi thảm như vậy.

Quân Tư Khuyết chuyển động đầu ngón tay đeo chiếc nhẫn, tầm mắt rơi vào viên đá quý màu tím đính trên đó. Vô luận đã trải qua bao nhiêu dấu vết năm tháng, ánh sáng màu tím vẫn như cũ chói mắt như trước.

Thêm Bình Luận