Chương 4

Đậu Giá mới vừa đầy tháng, gương mặt nhỏ của bé vẫn còn đỏ rực, làn da hơi hơi vàng, nhưng bộ dáng rất là đáng yêu. Lúc này đang nhấp nhấp miệng, sau đó phun ra bong bóng sữa.

Cố Đông dùng khăn tay mềm lau khô lớp sữa trên mép cho bé, nhìn bộ dáng ngủ say đáng yêu của con trai, không hề do dự mà cầm điện thoại lên gọi.

“Bác sĩ Lục, tôi là Cố Đông.”

Lục Vũ chính là ông chủ của bệnh viện tư nhân hồi cậu nghỉ hè đi làm thêm, cũng là vị bác sĩ đỡ đẻ Đậu Giá giúp cậu, anh ấy rất tốt bụng, quan trọng hơn là anh ấy có một chút quan hệ với nhà họ Lục.

“Một vị ba ba khác của Đậu Giá chính là Ngôn Tự Xuyên của tập đoàn Khoa Sang.”

Cố Đông nói xong, liền nghe thấy đầu dây điện thoại bên kia vang lên tiếng đánh ngã ly nước, nếu như bên này Cố Đông trấn định, thì bên kia, đối phương lại thất thố hơn rất nhiều, đã vậy còn nói lắp, “Cái, cái gì? Thật sao?! Cậu đợi tôi một chút, tôi sẽ lập tức qua chỗ cậu, đúng rồi, địa chỉ nhà cậu là gì?”

Cố Đông báo địa chỉ, sau đó tắt di động. Nhẹ nhàng duỗi tay sờ sờ mấy sợi tóc máu thưa thớt của Đậu Giá, nhớ lại đời trước bởi vì Đậu Giá bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất mà chết đi, thân thể nhỏ của bé lạnh như băng, ngực của Cố Đông co rút đau đớn, đời này, cậu tình nguyện từ bỏ cơ hội để được nhìn Đậu Giá lớn lên, cũng không muốn nhìn thấy Đậu Giá không còn trên đời này nữa.

Một tiếng sau...

Lục Vũ đã lái xe tới trước cửa nhà của Cố Đông.

Hai người cùng nhau ngồi trên băng ghế gỗ lạnh lẽo loang lổ tróc sơn, Cố Đông đổ cho Lục Vũ một ly nước sôi để nguội. Lúc này, trong đầu của Lục Vũ toàn là những tin tức giật gân vừa rồi trong điện thoại Cố Đông đã nói, muốn mở miệng hỏi, nhưng lại không biết phải bắt đầu hỏi từ đâu, đành phải bưng lấy ly nước mà ùng ục ùng ục uống lên hơn nửa ly nước.

“Rốt cuộc chuyện này là sao?”

Cố Đông liền đem chuyện năm trước đến quán bar đi làm giúp Cố Tây nói lại một lần.

Lục Vũ đẩy đẩy khung mắt kính tơ vàng của mình, đôi mắt bên dưới mắt kính lộ ra thần sắc nghi ngờ nói, “Làm sao cậu biết được anh ta là Ngôn Tự Xuyên? Ngôn Tự Xuyên chỉ mới về nước được bốn năm, làm việc rất điệu thấp, căn bản chưa từng xuất hiện trên truyền thông, làm sao cậu lại nhận ra anh ta chứ?”

Đúng như lời của Lục Vũ đã nói, đời trước, sau khi Cố Đông xảy ra quan hệ với người đàn ông xa lạ kia xong, cậu liền vội vàng rời đi, chỉ liếc mắt nhìn sơ qua bộ dáng của người đàn ông kia. Sau đó, cậu hoàn toàn đem chuyện này vứt sau đầu, bởi vì đối phương làm việc rất điệu thấp, còn cậu thì lại muốn hoàn toàn quên đi đối phương. Nếu không phải lúc sau phát hiện ra Đậu Giá có máu gấu trúc rất đặc biệt, làm phẫu thuật sẽ có nguy hiểm vì mất máu, Cố Đông mới liều mạng đi tìm người đàn ông đã cùng cậu lăn giường, chỉ là chờ đến khi Đậu Giá chết đi, Cố Đông cũng không có tìm ra người đàn ông kia.

Vẫn là 5 năm sau, đối phương xuất hiện trên truyền thông, Cố Đông mới biết thân phận của đối phương.

Nhưng hiện tại không thể nói ra nguyên nhân này được.

Cố Đông: “Máu của Đậu Giá là máu gấu trúc, nếu anh không tin, có thể đi làm xét nghiệm DNA.”

Đối mặt với thần sắc bình tĩnh của Cố Đông, Lục Vũ lại uống thêm một ngụm nước, kỳ thật trong lòng hắn cũng đã tin hết bảy phần, nhưng việc này không phải là việc nhỏ. Lục Vũ nhìn thẳng vào mắt Cố Đông nói: “Nếu là thật, cậu muốn làm gì? Đổi tiền sao?”

“Tôi chỉ muốn Đậu Giá có một cuộc sống tốt.”

Cố Đông biết trong đầu Lục Vũ đang nghĩ chuyện gì, cả nước, không ai là không biết đến tập đoàn Khoa Sang, nếu như đưa con cho họ, đối phương sẽ cho một số tiền lớn để cậu giữ im lặng chuyện này, vừa lúc có thể giải quyết tình huống khó khăn hiện giờ trong nhà, nhưng Cố Đông chưa bao giờ nghĩ tới sẽ dùng Đậu Giá đổi lấy tiền tài, cậu chỉ muốn Đậu Giá bình an lớn lên.

“Tôi không cần gì cả.” Cố Đông nhìn thấy Lục Vũ không tin, lại thay đổi cách nói: “Ba của tôi xảy ra tai nạn xe cộ, hiện giờ vẫn còn nằm trong phòng cấp cứu để theo dõi, mẹ của tôi lại bị kiểm tra ra ung thư, trong nhà không có điều kiện để nuôi Đậu Giá, chỉ hy vọng bé con có thể trở lại bên cạnh một vị ba ba khác của bé mà bình an lớn lên.”

Đây là cách tốt nhất mà Cố Đông có thể nghĩ ra. Đời trước, Đậu Giá phát bệnh, khuôn mặt nhỏ của bé bị ốm đau tra tấn đến tiều tụy, nhưng khi nhìn thấy cậu lại không muốn xa rời mà oa ở trong lòng ngực cậu, còn duỗi cái tay nhỏ bé gầy gầy của bé mà vuốt ve mặt cậu......

Đậu Giá ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, nhưng lại không thể bình an lớn lên.