Chương 2

“Cố Tây!” Cố Đông quát lên một tiếng, cắt đứt lời Cố Tây đang nói, nhìn thấy em trai ngồi xổm trên mặt đất đau khổ, hai mắt cậu đỏ lên, trong lòng cũng không chịu nổi, nhưng hiện tại, bi kịch của đời trước vẫn còn chưa có phát sinh, đối với Cố Đông mà nói đây chính là may mắn trời cho, liền trấn an em trai: “Anh biết phải làm thế nào, cứ nghe anh đi, không được nói những lời thế này nữa.”

Từ nhỏ cho tới lớn, Cố Tây rất là sùng bái và tin phục người anh trai chỉ lớn hơn cậu có một tuổi rưỡi này, hơn nữa năm ngoái bởi vì cậu không đi làm, làm anh trai phải đi thay cậu, sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà anh trai cậu có thai Đậu Giá, phải tạm nghỉ học một năm, trong lòng Cố Tây rất áy náy, kể từ đó cũng càng nghe lời của Cố Đông hơn, bởi vậy lúc này cũng không có phản bác.

“Rửa mặt đi, một lát nữa, em đi bệnh viện nhìn ba ba, cứ việc nghe theo bác sĩ an bài, chuyện tiền bạc em không cần phải lo.” Cố Đông nghĩ đến lúc này mẹ bị kiểm tra ra ung thư, nhưng lại gạt bọn họ, liền nhìn về phía em trai bởi vì khóc mà hai mắt đỏ bừng, sau đó nhỏ nhẹ dặn dò: “Đừng để cho mẹ quá vất vả biết chưa.”

Cố Tây nghe lời gật đầu nói, “Anh, em đã biết.”

------------------------------------

Trong nhà lâm vào yên tĩnh.

Cố Đông đứng ở trong sân, thân thể cảm nhận được rõ ràng cái nóng của ánh mặt trời chiếu lên làn da nóng rực, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười.

Cậu thật sự đã được sống lại, được trở về mười năm trước, người trong nhà đều còn bình an khoẻ mạnh.

Mẹ cậu vẫn chưa bị ung thư tra tấn mà chết.

Ba ba cũng không có bởi vì từ bỏ trị liệu mà bị liệt nữa người.

Em trai cũng không có bởi vì tình cảnh trong nhà mà phải vay nặng lãi đến mức nợ nần chồng chất tự sát.

Còn có ——

Cố Đông nghĩ đến Đậu Giá vẫn còn ngủ trong phòng, trái tim mềm mại cũng trở nên kiên cường hơn.

Nguyên nhân của chuyện này phải nói đến mùa hè năm ngoái, sau khi kết thúc kỳ thi đại học. Hai anh em nhà cậu đều trúng tuyển vào đại học ở Kinh Đô, đối với cố gia chỉ là một gia đình bình thường ở nông thôn mà nói, ra hai vị sinh viên còn là sinh viên của Kinh đô, đây chính là niềm tự hào của toàn thôn.

Cha Cố là Cố Nhất Dân đương nhiên rất là vui mừng, hơn hai mươi năm bởi vì nghèo mà bị xem thường, cuối cùng cũng có thể thẳng sống lưng, nhưng đi kèm là học phí và phí sinh hoạt của hai đứa con trai. Mặc dù trong nhà khó khăn, nhưng Cố Nhất Dân và vợ của mình là Vương Bình đều có chung một quyết định chính là, cho dù có đập nồi bán sắt cũng phải lo cho hai đứa con trai vào đại học.

Sau khi hai anh em nhà họ Cố biết được tình huống trong nhà.

Mới vừa kết thúc kỳ thi đại học, các bạn học khác đều lên kế hoạch đi đâu du lịch, thì hai anh em nhà họ cố phải bắt đầu tìm việc để làm. Cố Tây là người đầu tiên tìm được việc làm thêm tại một quán bar, tiền lương không chỉ cao mà còn có thêm tiền boa, ban ngày còn có thể làm thêm một công việc bán thời gian khác, còn Cố Đông thì tìm được việc làm ở một bệnh viện tư nhân.

Vào buổi tối của một ngày cuối tháng tám, buổi sáng Cố Tây đi làm phơi nắng cho nên đã bị say nắng, tới buổi chiều liền bị ói mửa tiêu chảy, nhưng lại luyến tiếc tiền lương buổi tối ở quán bar, một mực muốn đi làm, Cố Đông thấy vậy, liền thay em trai đi làm, kết quả đêm đó bị người ta dây dưa, uống một chút rượu có chứa kí©h thí©ɧ, sau đó cùng một người đàn ông xa lạ lăn giường, lúc tỉnh lại thì thấy chính mình đang ở khách sạn 5 sao.

Tuy rằng Cố Đông là đàn ông, nhưng bị người ta đè, trong lòng cũng không thoải mái, nhưng mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, chỉ có thể tự an ủi chính mình không phải phụ nữ sẽ không mang thai, tranh thủ lúc đối phương còn chưa tình lại, liền vội vàng vàng rời đi.