Chương 2: Ngực của An Hoa

An Hoa bưng một chén yến chưng táo đỏ vào, thấy Tô Nguyệt Nhan ăn mặc kín mít ngồi ngẩn người, không khỏi lại thở dài.

"Tiểu thư, sao người lại ngồi đây vậy?"

Tô Nguyệt Nhan giật mình, quay người lại nhìn. Đập vào mắt cô đầu tiên là bộ ngực căng tròn của An Hoa, còn có thể thấy rõ nhũ hoa như ẩn như hiện dưới lớp vải hồng mỏng manh. Không thể không nói, dáng người An Hoa rất đẹp, nhìn từ đằng sau đã thấy cuốn hút, huống chi là nhìn chính diện, còn thêm cặp ngực căng mịn này nữa.

Trong bốn nha hoàn hầu hạ cô, An Hoa là người có cặp ngực to nhất. Mỗi lần nhìn thấy, Tô Nguyệt Nhan liền cảm giác có chút đau lưng khó thở, cơ mà đây mới là vóc dáng mà hầu hết nam nhân đều thích nha.

"Không có gì. Người để lên bàn rồi lui ra đi, ta muốn ở một mình!"

Tô Nguyệt Nhan cảm thấy để An Hoa ở lại có chút đau mắt, hơn nữa cô không quen nhìn người khác cứ loã lồ như vậy dù đã đến đây ba tháng. Nên hầu như khi không có việc gì cần cô đều chỉ thích một mình ở trong phòng, đỡ phải nhìn thấy lung tung.

"Tiểu thư, người còn để trong lòng lời nói của tam tiểu thư sao?"

An Hoa bị bộ dạng chỉ muốn ở một mình của Tô Nguyệt Nhan làm cho hiểu lầm, không khỏi lo lắng.

Tô Nguyệt Nhan không khỏi ngơ ra: "Hả, nói gì cơ?"

An Hoa thấy vậy càng lo lắng, vội cầm tay cô lên để trước ngực mình: "Tiểu thư đừng giấu giếm, nô tỳ biết tiểu thư vẫn luôn để lời này ở trong lòng. Ba tháng trước lúc tiểu đi dạo trong hoa viên gặp tam tiểu thư, tam tiểu thư nói tiểu thư là kẻ xấu xí nhất kinh thành. Khi ấy tiểu thư chỉ quay lưng bỏ đi, sau lại cứ ở trong phòng không thích ra ngoài nữa. Tiểu thư..."

Tô Nguyệt Nhan vội cắt ngang An Hoa: "An Hoa, ta hiểu ngươi muốn nói gì, cũng không phải như ngươi nghĩ đâu. Mấy tháng nay vào hè, trời có chút nóng nên ta không muốn ra khỏi phòng thôi. Còn lời của tam muội, ta đã quên từ lâu. Ngươi không cần lo lắng vấn đề này, lui ra đi!"

An Hoa cắn môi, gật đầu, buông tay Tô Nguyệt Nhan ra lui ra khỏi phòng. Chờ đến khi cửa phòng đóng lại, cô nhìn xuống tay mình, co tay lại bóp bóp vào không khí.

"Khϊếp thật, đã to còn mềm mại, hèn gì tên đàn ông nào cũng thích ngực to."

Cô không khỏi cảm thán một tiếng, khi nãy An Hoa kéo tay cô đặt lên ngực của mình, cô có thể cảm nhận rõ được độ căng mịn và mềm mại của bộ ngực to đem lại. Hơn nữa còn cảm giác được nhũ hoa của An Hoa có dấu hiệu cương cứng lên, cô không khỏi rùng mình.

An Hoa không phải là có khao khát tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt đó chứ, đυ.ng nhẹ vậy mà cũng cứng nhũ hoa được sao! Vẫn là ở một mình mới tốt nhất.

Nhưng sau đó mong muốn ở một mình của Tô Nguyệt Nhan lại không thành hiện thực. Hoàng hậu được hôm rảnh rỗi, liền ban hôn cho cô cùng bát vương gia Tề Đường Hà.