Chương 1

"Độc Âm Dương Hợp Hoan cổ này tinh khiết và mạnh mẽ vô cùng, căn bản không loại thuốc giải nào có thể chữa khỏi. Một khi cổ độc phát tán, người trúng độc sẽ bị thất khiếu (2 tai, 2 mắt, 2 lỗ mũi, 1 miệng) chảy máu và chết một cách đau đớn. Có điều loại cổ độc này tuy bá đạo, nhưng chỉ cần người trúng độc có thể tìm được một người có thể chất trái ngược với mình để phối hợp tu luyện trước khi chất độc phát tán, thì có thể giải trừ độc tính. Chỉ là... nếu ta nhớ không lầm, ngươi có thể chất toàn dương đúng chứ?"

"Chậc chậc chậc, thể chất toàn dương, tức là ngươi phải tìm người có thể chất toàn âm để tu luyện, nhưng tiếc là trên đời này hiếm ai có thể chất toàn âm, ngươi nên tự cầu phúc đi, đây là cái giá mà ngươi phải trả cho việc làm bẩn y phục của sư tỷ!" - Giọng nói giễu cợt của người đàn ông quanh quẩn bên tai, đôi mắt nhắm nghiền của Tiêu Tịch Hòa khẽ run lên, một lúc lâu sau cô choàng tỉnh dậy.

Sáng sớm tinh mơ, đống lửa trước mặt đã tắt hẳn, những hạt dẻ rừng đang nướng dưới hố đất bên cạnh dường như vẫn còn ấm, tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng. Tiêu Tịch Hòa nhìn chằm chằm vào đống hạt dẻ một hồi lâu, nhịp tim đang đập loạn xạ cũng dần dần bình tĩnh lại…

Hóa ra chỉ là một giấc mơ.

Cô thở phào nhẹ nhõm, rồi lại bắt đầu rơi vào u sầu.

Mặc dù mọi chuyện vừa rồi chỉ là mơ, nhưng đó cũng là chuyện xảy ra thật, người nói những lời này với cô, chính là kẻ ái mộ nữ chính đến điên cuồng trong bộ tiểu thuyết tu tiên "Tiên Tôn và Ma Tôn quyết chiến trên đỉnh Côn Lôn", cũng là kẻ hạ độc cô.

Mười ngày trước, cô đã xuyên không vào cuốn tiểu thuyết này và trở thành một đệ tử vô danh tiểu tốt trong phái Hợp Hoan. Mặc dù chỉ là một đệ tử nhỏ nhoi, không có thiên phú tu tiên, nhưng ít nhất còn có tứ chi khỏe mạnh, có thể chạy nhảy, vẫn tốt hơn là tiếp tục làm một người thực vật trong thế giới thực.

Hơn nữa, nữ đệ tử này không chỉ trùng tên với cô, ngay cả khuôn mặt cũng giống hệt, cô hoàn toàn không cần phải tái thích ứng, điều đáng nói duy nhất là... cô lại trở thành bia đỡ đạn.



Trong nguyên tác, nhân vật này vì bất cẩn làm bẩn y phục của nữ chính, bị kẻ ái mộ cuồng nhiệt nữ chính căm hận, đã thẳng tay hạ độc bằng m Dương Hợp Hoan cổ này. Bởi vì nhân vật này không thể tìm được người có thể chất toàn âm để “song tu”, nên sau một tháng sau, độc tính bùng phát, thất khiếu chảy máu mà chết trong đau đớn.

Mà khi cô xuyên không đến đây thì đã bị trúng độc rồi, hiện giờ đã trúng độc được mười ngày, theo cốt truyện, thì chất độc trong người cô sẽ phát tán sau hai mươi ngày nữa.

Vừa được trọng sinh, đã phải đối mặt với tình cảnh bi thảm, cô chỉ còn 20 ngày nữa để sống, Tiêu Tịch Hoa như phát điên lên, nhất là khi nghĩ đến tình cảnh bi đát trong nguyên tác khi cổ độc phát tán, càng hận không thể trở lại thế giới thực ngay lập tức. Đang lúc tuyệt vọng chờ chết, cô đột nhiên nhớ ra, tuy rằng trên đời hiếm ai có thể chất toàn âm, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, ví dụ trong nguyên tác có một người như vậy - Tạ Trích Tinh.

Ma Tôn Tạ Trích Tinh, nhân vật phản diện lớn nhất trong tiểu thuyết "Tiên Tôn và Ma Tôn quyết chiến trên đỉnh Côn Lôn". Trong nguyên tác, Tạ Trích Tinh có tính cách gian trá, hành xử tàn độc, chỉ cần có kẻ trái ý hắn ta dù chỉ một chút, thì chỉ có một con đường chết, hễ hắn ta không vui thì sẽ càn quấy giới tu tiên khiến máu nhuộm đỏ trời xanh. Tuy nhiên, một người như vậy lại có một lượng lớn người ái mộ trong giới tu tiên, vì hắn ta có vẻ ngoài tuấn tú và sức mạnh cường đại, và nữ chính trong tiểu thuyết này là một trong số đó.

“Phần tử nguy hiểm gϊếŧ người phóng hỏa, hỉ nộ vô thường như hắn, có gì mà ái mộ chứ?” - Tiêu Tịch Hòa lẩm bẩm, rồi buồn bã thở dài.

Nếu đổi lại là lúc bình thường, không may chạm mặt kẻ như hắn, cô vắt chân lên cổ chạy trốn còn không kịp, nhưng bây giờ cô phải chủ động đi tìm hắn để có thể tiếp tục sống sót.

Đúng vậy, cô ấy quyết định đi tìm Tạ Trích Tinh, mục đích là để tìm người có thể chất toàn âm duy nhất. Mặc dù xét theo tính cách nhân vật của Tạ Trích Tinh, cô ấy làm như vậy đồng nghĩa với việc tìm con đường chết, nhưng nếu không cả gan thử một phen, cô sẽ chết không cam tâm, hơn nữa căn cứ vào tính cách của Tạ Trích Tinh, cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng.

Tạ Trích Tinh thích ăn uống, hơn nữa đã thích đến mức mê đắm. Các tiên phái có thể phong ấn thành công hắn ta, cũng là nhờ vào linh dược tẩm vào trong thức ăn đã làm suy yếu sức mạnh tu vi của hắn. Mà cô lại là hậu duệ đời thứ năm của nhà họ Tiêu, cô tự tin tài nấu nướng của mình cũng rất tuyệt, món truyền thống hay món tráng miệng kiểu Tây đều không làm khó được cô. Và theo kinh nghiệm sống ở đây mười ngày của cô, thế giới này có thể coi như một sa mạc thiếu các món ăn ngon, Tạ Trích Tinh tuy thích ăn nhưng có lẽ hắn chưa từng ăn món gì ngon, nếu chiếm được bao tử của hắn, có lẽ cô sẽ có được một bước đột phá.