Chương 21

Thấy Thời Niên ngủ say, Kiều Ngộ An cũng không gọi hắn, cẩn thận đóng tủ lại, rời khỏi phòng.

Nghĩ đến bữa trưa làm cho Thời Niên trước khi đi, Kiều Ngộ An có nhắc nhở hắn đừng dọn dẹp, nghĩ hiện tại dù sao cũng không có việc gì nên xuống lầu thu dọn, song không ngờ dù là phòng ăn hay là nhà bếp đều được dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả chiếc tạp dề mà Kiều Ngộ An vắt trên lưng ghế lúc trước cũng được treo ở vị trí của nó trong bếp.

Người này thực sự chẳng chút quan tâm đến vết thương trên người mình.

Kiều Ngộ An chậc một tiếng có chút buồn bực, nhưng bây giờ mọi thứ đã thu dọn xong xuôi cả rồi, Kiều Ngộ An cũng chẳng còn cách nào, cam chịu thở dài một tiếng, tính làm thêm bữa cơm chiều cho hắn, để khi tỉnh dậy hắn có thể ăn, nhưng khi rửa nguyên liệu nấu ăn Kiều Ngộ An phát hiện thùng rác trong bếp đều là đồ ăn anh làm lúc trưa, căn cứ vào khẩu phần là chưa hề ăn miếng nào.

Sau khi anh đi, Thời Niên đổ hết đồ ăn anh đã chuẩn bị.

Kiều Ngộ An im lặng nhìn thùng rác một lúc, nhưng không cảm thấy có gì đặc biệt.

Với cả bây giờ Kiều Ngộ An đã biết bệnh tình của Thời Niên, cũng hiểu hành động của hắn là vô cùng bình thường, cho dù không biết, những chuyện anh giấu Thời Niên mấy ngày nay, Thời Niên tức giận không chấp nhận lòng tốt của anh cũng không có gì sai cả.

Chỉ là bữa cơm chiều này có cần làm nữa không đây?

Nhưng cuối cùng Kiều Ngộ An vẫn làm, mặc dù Thời Niên vẫn rất có thể sẽ không ăn, nhưng lỡ đói bụng muốn ăn thì sao? Thà có còn hơn không.

Không biết có phải Thời Niên vẫn còn khó chịu không, khi Kiều Ngộ An nấu cơm xong hắn còn chưa tỉnh, Kiều Ngộ An cũng không quấy rầy, đi vào thư phòng.

Thư phòng vẫn là bộ dáng sau tai nạn hôm đó, đơn giản là bây giờ đang rảnh, Kiều Ngộ An liền bắt tay vào thu dọn.

Có mấy quyển sách dính máu, Kiều Ngộ An không đặt lại trên giá sách mà để nó sang một bên, định lát chụp tấm ảnh đi hiệu sách mua trả lại.

Sách có rất nhiều loại, đủ mọi loại sách về mọi mặt, thậm chí có một giây Kiều Ngộ An nghĩ rằng đống sách này là Thời Niên mua về để chất đầy tủ sách không chừng, nhưng mỗi cuốn đều có rất nhiều dấu vết bị lật xem, chỉ trừ một chồng sách.

Một cuốn tiểu thuyết do một bút danh tên là Vu Nhạc viết.

Trên giá sách có khá nhiều tiểu thuyết, nhưng chỉ mỗi tiểu thuyết của Vu Nhạc là chưa từng được đọc, do không thích ư?