Chương 194

Thời Niên sẽ để Kiều Ngộ An cùng cháu gái nhỏ ở trong biệt thự, sẽ ăn đồ anh làm, sẽ cho anh ở lại, sẽ nói cho anh biết thân phận nhà văn của mình, sẽ để anh đợi ở trong thư phòng đến thật khuya.

Bây giờ còn để anh ngủ trên giường luôn rồi, vậy bước tiếp theo là gì?

Tuy vừa rồi Thời Niên nói y cũng có thể ngủ, nhưng Triển Đồ biết, Thời Niên không thích và thậm chí không chấp nhận người khác ngủ trên giường của mình, y đã từng vì không biết mà nằm trên giường hắn, hắn liền đổi hết đệm chăn.

Nhưng nhìn trạng thái của Thời Niên hôm nay, y không cần hỏi cũng biết dù Kiều Ngộ An có ngủ, hắn cũng sẽ không đổi.

“Anh.” Tuy rằng không muốn tin, nhưng trừ nó ra Triển Đồ cũng không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác: “Có phải anh.… có phải thích Kiều Ngộ An rồi không?”

Củ hành tây trong tay Thời Niên chợt rớt ra khỏi tay, rơi bịch vào trong bồn rửa chén.

Dư âm ngắn ngủi qua đi, cả phòng bếp đều chìm vào trong tĩnh mịch.

Không phải Triển Đồ không biết Thời Niên không thể nói đến đề tài có liên quan đến thích, mỗi lần như vậy cảm xúc của hắn luôn mất khống chế.

Hơn nữa, Triển Đồ biết rõ mỗi một cấm địa của Thời Niên, mười năm này trừ lần xích mích ban đầu ra, Triển Đồ chưa từng dẫm vào cấm địa lần nào nữa, y không muốn thấy Thời Niên phát bệnh, tự nghi ngờ mình, tự phủ nhận mình, nhưng lần này Triển Đồ không nhịn được, không phải y tò mò quan hệ giữa Thời Niên và Kiều Ngộ An rốt cục là gì, y chỉ muốn Thời Niên hiểu ra, có một số việc hắn không thể chạm vào.

Thời Niên dùng sức chống lấy bồn rửa, ngay cả khớp ngón tay cũng trắng bệch.

“Anh.” Triển Đồ nhìn thấy, y biết Thời Niên đang đau khổ, nhưng có vài lời vẫn phải nói: “Anh biết thứ này sẽ khiến anh mất khống chế, đừng chạm vào được không? Em không bao giờ muốn nhìn thấy anh như trước đây, em muốn anh sống tốt, em sẽ ở bên anh cả đời này.”

Suy nghĩ của Thời Niên bắt đầu mất khống chế, cả người cũng bắt đầu run rẩy không ngừng, nhưng dù vậy, hắn vẫn trả lời Triển Đồ:

“Không có.”

Triển Đồ không nói chuyện, Thời Niên nhắm mắt, nói tiếp: “Anh không có thích anh ấy, anh, sao anh có thể hại anh ấy.…”

Ngày hôm nay Triển Đồ cũng không ở chỗ Thời Niên quá lâu, lúc Thời Niên phát bệnh không muốn gặp ai, dù có là Triển Đồ hắn cũng không muốn, Triển Đồ cũng hiểu, hiểu rằng lúc này tốt nhất là để Thời Niên một mình, chỉ có như vậy hắn mới thật sự thả lỏng, cho nên mặc dù lo lắng, y vẫn rời đi.