Chương 193

Nghĩ vậy, Thời Niên trực tiếp mở tủ lạnh, chuẩn bị lấy nguyên liệu ra.

Lúc này Triển Đồ đi tới, đứng bên cạnh nhìn Thời Niên, ánh mắt chăm chú đến mức có thể nhìn ra hai cái lỗ thủng trên mặt Thời Niên, nhưng Thời Niên lại chẳng thèm nhìn y lấy một cái, chỉ cầm nguyện liệu nấu đến bồn rửa, chuẩn bị rửa sạch, làm công tác chuẩn bị.

“Anh ơi.” Triển Đồ thử mở miệng: “Ờm.… Kiều Ngộ An ấy, ngủ trong thư phòng ạ? Sô pha trong thư phòng không thoải mái, sao anh ta không về nhà mình ngủ vậy?”

Thời Niên vẫn không nhìn y:

“Không ở thư phòng.”

Triển Đồ nuốt nước miếng: “Vậy là ở phòng cho khách ạ? Kiều Ngộ An dũng cảm thật ha, phòng cho khách vốn chưa từng có ai ở, thế mà anh ta còn dám ở?”

Thời Niên: “Cũng không có ở phòng cho khách.”

Triển Đồ trợn tròn mắt:

“Vậy.…”

“Anh ấy ở phòng anh.”

Triển Đồ mất một lúc mới để bản thân chấp nhận sự thật này, nhưng vẫn cố gắng vùng vẫy lần cuối cùng: “Anh ta ngủ dưới sàn ạ?”

Cuối cùng Thời Niên mất gần sạch kiên nhẫn, ngẩng đầu nhìn Triển Đồ:

“Ở trên giường anh, có vấn đề gì không?”

“Có vấn đề gì không?” Triển Đồ tựa như nghe được chuyện động trời gì, đôi mắt cũng trợn to hơn vừa nãy: “Anh à, một người mới quen được mấy tháng ngủ trên giường anh, anh cảm thấy không có vấn đề gì sao? Em quen biết anh mười năm cũng chưa từng được ngủ cùng anh, anh cũng chưa từng để em nằm trên giường anh đâu!”

Động tác của Thời Niên dừng lại, hắn liếc nhìn Triển Đồ, dường như không hiểu bản thân, lại như không hiểu tại sao Triển Đồ lại kích động như vậy, phải qua vài giây sau hắn mới phản ứng lại, nói:

“Anh ấy bị sốt.”

“Bị sốt?” Triển Đồ cũng không chấp nhận lý do này: “Vậy trừ lần này thì sao? Trước đây anh ta có từng ngủ trên giường của anh không? Sau này thì sao? Anh cũng vẫn để anh ta ngủ trên giường của anh à? Cảm thấy không hề gì, đây là một chuyện bình thường sao?”

Thời Niên không hiểu Triển Đồ đang nói cái gì, hoặc là nói hắn không muốn hiểu Triển Đồ đang nói cái gì, hơi mất kiên nhẫn trả lời y:

“Em kích động cái gì? Nếu em cảm thấy không công bằng, chờ anh ấy dậy rồi, em cũng đi ngủ một giấc đi.”

Triển Đồ không nói, nhìn Thời Niên.

Thật ra hai người, còn là quan hệ bạn bè, ngủ chung giường với nhau hoàn toàn không có vấn đề gì, không cần chuyện bé xé ra to, nhưng Thời Niên thì khác, kể từ khi hắn gặp Triển Đồ đến khi tiếp nhận Triển Đồ cũng mất tận nửa năm, Kiều Ngộ An xuất hiện trong cuộc sống của Thời Niên được nửa năm chưa? Chưa hề, nhưng dù chưa anh cũng đạt thành rất nhiều chuyện mà Triển Đồ không làm được.