Sau khi Giải Xuân Triều bị bắt cóc, người anh hết lòng tin tưởng chờ đợi không thể đến cứu anh, để mặc anh cô đơn chết trong đợi chờ, cả đứa bé trong bụng cũng mất đi. Anh tỉnh lại vào đêm giao thừa m …
Sau khi Giải Xuân Triều bị bắt cóc, người anh hết lòng tin tưởng chờ đợi không thể đến cứu anh, để mặc anh cô đơn chết trong đợi chờ, cả đứa bé trong bụng cũng mất đi.
Anh tỉnh lại vào đêm giao thừa một năm trước, phát hiện mình đã trùng sinh rồi.
Chuyện cũ trước đây tựa như một giấc mộng, anh không còn là người mù quáng kia nữa.
Giải Xuân Triều: Thiếu gia Phương gia là cậu ấm độc đinh phải không? Cao không với tới, ly hôn.
Phương Minh Chấp: Tôi, tài sắc vẹn toàn, không thu hút người thích sao?
Giải Xuân Triều: Không thích, ly hôn.
Phương Minh Chấp: Vợ ơi! Anh à! Tổ tông của em ơi! Em thông suốt rồi, đừng bỏ em mà.
Giải Xuân Triều: Không dám, ly hôn.
Phương Minh Chấp: Anh có con của em rồi, em phải chịu trách nhiệm.
Giải Xuân Triều: Không phải của em đâu, đừng nói bừa.
Phương Minh Chấp: Của em! Chính là của em!
Trước đầu gỗ, sau hộ thê, giấm tinh công × Người chơi hệ bung lụa, bệnh tật ốm yếu thụ, niên hạ, 1v1 ngốc nghếch, cẩu huyết, ngọt sủng văn, có hiểu lầm sẽ luôn được giải quyết, sinh tử, là ngọt văn nhưng là không phải ngọt nhất thời, sẽ trải qua quá trình trưởng thành từ từ.
Tag: Sinh con niên hạ trùng sinh ngọt văn
Nhân vật chính: Giải Xuân Triều, Phương Minh Chấp
Nhân vật phụ: Chúng ta hãy chờ xem đi, rất ngọt!
Lần sau lấy bài của người ta thì nhớ rẻ nguồn,dù là dịch thô nhưng vẫn là bài của người khác nha