Chương 12: Bí Mật Của Đại Tần Tổng

[Tần tổng, hôm nay trạng thái của Tiểu Tần tổng rõ ràng tốt hơn rất nhiều, tuần sau có thể khôi phục làm việc.]

Từ nhà Tần Thời Việt đi ra, Phương Hân Hoa gửi cho Tần Thời Lam một tin nhắn, báo cáo trạng thái hôm nay của Tần Thời Việt.

Phương Hân Hoa nghĩ thầm, mình chưa từng thấy chị gái nào yêu thương quan tâm em gái như vậy, Đại Tần bận rộn hàng ngày vạn cơ như vậy, mỗi ngày còn bớt chút thời gian quan tâm em gái thất tình của mình.

Phương Hân Hoa không chú ý tới chính là, ly hôn đến bây giờ, Tần Thời Lam tuy rằng mỗi ngày đều quan tâm đến trạng thái của em gái, nhưng không tự mình đến an ủi. Nếu dựa theo mức độ yêu thương của Tần Thời Lam đối với em gái mà nói, dường như lộ ra một tia không tầm thường.

Sở dĩ Tần Thời Lam không tự mình an ủi em gái, là bởi vì lúc này đây cô có tư tâm của mình. Nàng không dám gặp muội muội, sợ nhìn thấy bộ dáng thương tâm khổ sở của muội muội mà mềm lòng lần nữa. Thật ra cô có năng lực ngăn cản Khổng Tuệ Trí ly hôn với em gái, tựa như ba năm trước, cô có năng lực bức bách Khổng Tuệ Trí kết hôn với em gái. Thế nhưng lúc này đây, nàng không muốn ngăn cản muội muội cùng Khổng Tuệ Trí ly hôn, ở sâu trong nội tâm của nàng, là ngóng trông các nàng ly hôn.

Trong lòng Tần Thời Lam có một bí mật không ai biết, đó chính là mình vẫn luôn thích vợ của em gái, bây giờ là vợ trước của em gái.

"Tỷ tỷ, em rất thích Tuệ Trí, chị nói xem nàng có thích em không?" Tần Thời Việt thời thiếu nữ đem bí mật tuổi dậy thì của mình nói cho chị gái.

Tần Thời Lam ngây ngẩn cả người, trong lòng cô có một loại cảm giác không thoải mái. Thời Việt thích ai cũng được, tại sao lại là Khổng Tuệ Trí? Nhưng vì sao không thể là Khổng Tuệ Trí? Mình rốt cuộc đang để ý cái gì? Tần Thời Lam khi đó còn chưa hiểu rõ tâm của mình, chờ sau khi cô suy nghĩ cẩn thận, em gái đã sớm phát động thế công với Khổng Tuệ Trí.

Tần Thời Lam chưa từng nghĩ tới, mình và em gái sẽ thích cùng một nữ nhân, loại kịch bản già đến rụng răng này dĩ nhiên cũng sẽ phát sinh trên người mình. Không thể tưởng tượng nổi chính là, mình lại cũng đưa ra quyết định khiến người ta chán ghét như nhân vật chính trong phim truyền hình, cô đem người phụ nữ mình yêu tặng cho em gái.

Lúc bốn tuổi, Tần Thời Lam gặp một bé gái hai tuổi trong công viên, bé gái kia trắng trẻo mập mạp, so với tất cả búp bê của mình còn đáng yêu hơn. Thật đáng yêu, Tần Thời Lam không nhịn được, hôn lên mặt người ta vài cái, dọa người ta khóc. Tần Thời Lam nhỏ tuổi không biết làm sao, thiếu chút nữa cũng khóc theo nữ oa.

"Ngươi có thể tặng em gái cho ta không? Ta sẽ giúp ngươi chăm sóc, yêu thương nàng, bảo vệ nàng." Tần Thời Lam nói với mẹ của bé gái. Nàng rất thích tiểu muội muội, rất muốn mang tiểu muội muội về nhà mình nuôi, để cho nàng chơi với mình, ngủ với mình.

"Nếu dì tặng em gái cho ngươi, dì sẽ không có con gái. Ngươi có thể về nhà để ba mẹ sinh thêm một em gái." Mẹ của bé gái đề nghị với Tần Thời Lam.

Vì thế, Tần Thời Lam lưu luyến không rời cùng tiểu nữ oa đáng yêu mỗi người đi một ngả, liền về nhà quấn quít lấy cha mẹ, sinh cho nàng một muội muội.

Vốn là Tần gia nhị lão không có kế hoạch mang thai lần thứ hai, chỉ lúc ấy tâm huyết dâng trào của tiểu hài tử, không quá để ý. Nhưng không nghĩ tới, Tần Thời Lam làm việc luôn luôn kiên trì bền bỉ, vì muốn em gái, ước chừng quấn quít lấy cha mẹ gần hơn nửa năm còn chưa từ bỏ ý định.

Tần gia nhị lão nghĩ thầm, con một có thể quá cô độc, nữ nhi mới có thể muốn một muội muội làm bạn như vậy, vì thế bọn họ lúc này mới đem kế hoạch mang thai lần thứ hai đưa lên nhật trình.

Năm sau, dưới sự trông mong ngàn mong vạn mong của Tần Thời Lam, rốt cục cũng trông mong được Tần gia nhị bảo Tần Thời Việt. Khi nhìn thấy em bé Tần Thời Việt, Tần Thời Lam liền quyết định mình là chị gái, nhất định phải yêu thương em gái thật tốt.

Lớn hơn một chút, cha mẹ trong nhà sẽ nói, Thời Việt là bởi vì mình mới đến. Cho nên Tần Thời Lam càng cảm thấy mình có trách nhiệm với em gái, phải quan tâm nàng, bảo vệ nàng. Cho nên cô là chị cả, tựa như một nửa mẫu thân của Tần Thời Việt, đối với Tần Thời Việt tìm mọi cách cưng chiều và dung túng. Muội muội ngốc hồ hồ, cái gì cũng không biết, không sao, dù sao mình cái gì cũng biết.

Con gái lớn vô cùng ưu tú, con gái nhỏ vốn là ngoài kế hoạch, không có chờ mong gì thêm, chỉ cần sủng ái là được, sống vui vẻ là tốt rồi. Cho nên dưới sự cưng chiều và yêu thương của cả nhà, Tần Thời Việt mới được nuôi dưỡng đến mức không có chí lớn, có chút vô dụng.

Sau khi biết trạng thái của em gái tốt lên, Tần Thời Lam thở phào nhẹ nhõm, cảm giác áy náy nồng đậm mới thoáng tản đi một ít. Cô nghĩ mình đã nhường Thời Việt mấy lần rồi, cũng đã cho Thời Việt không chỉ một cơ hội, việc có thể giúp mình đều đã giúp, lần này cô muốn ích kỷ cho mình một lần.

Tần Thời Lam và Tần Thời Việt lớn lên cũng không giống nhau, Tần Thời Việt giống cha hơn một chút, Tần Thời Lam giống mẹ hơn, cô không xinh đẹp bức người như Tần Thời Việt, ngũ quan dịu dàng mềm mại một chút, khí chất trầm ổn khí thế. Nàng từ mười tám tuổi tiến vào hỗ trợ công ty nhà mình, đến hai mươi lăm tuổi, Tần phụ yên tâm về hưu đem công ty giao cho nàng, bây giờ ba mươi ba tuổi, đã tại trung tâm thương mại lăn lộn mười mấy năm, Tần tổng được mọi người kính trọng cùng sợ hãi.

Tần Thời Lam từ nhỏ đã là một người vô cùng kỷ luật và kiên trì, muốn làm gì thì nhất định phải làm được. So với em gái học cái gì cũng bỏ dở nửa chừng, Tần Thời Lam cái gì cũng có thể kiên trì. Cho nên cô học cái gì cũng không tệ, ưu tú hơn Tần Thời Việt không chỉ một chút.

Tần Thời Lam bị người nhà cho rằng là cuồng công việc, bởi vì lịch sử tình cảm quá mức sạch sẽ, đến nay tính hướng không rõ. Người trong nhà thậm chí hoài nghi nàng là người vô tính, làm nữ nhân thành thục ba mươi ba tuổi, dĩ nhiên không có chút tình cảm cùng nhu cầu sinh lý, thật sự là quá bất thường.

Chỉ có Tần Thời Lam biết, nàng có nhu cầu tình cảm bình thường, nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng kỳ thực đều không bình thường, nàng đã đè nén những nhu cầu này quá lâu. Ít nhất Tần Thời Việt có thể bộc lộ nhu cầu tình cảm của mình, nhưng cô chỉ có thể đè nén chúng trong lòng. Chỉ có cô mới biết đối tượng trong mộng tưởng DIY(*) của cô luôn là vợ của em gái cô, đây là một bí mật không thể nói ra.

(*): Do-it-yourselt.

Lúc này đây, Tần Thời Lam có dự cảm, ở tương lai không xa, nàng sẽ có thể thực sự giải phóng được con thú ẩn giấu trong lòng mình. Nghĩ đến vợ trước của em gái, Tần Thời Lam nhịn không được nhếch khóe miệng, đó là nụ cười của thợ săn khi thấy con mồi sắp nhảy vào cạm bẫy. Con mồi còn đang ngây thơ vô tri chúc mừng tự do mình vừa có được, nàng liền tạm thời để cho con mồi hưởng thụ một chút tự do ngắn ngủi này. Dù sao mình cũng không phải là Thời Việt, một khi con mồi rơi vào trong lưới của mình, mình sẽ không dễ dàng để con mồi thoát khỏi.

Tần Thời Lam nhẹ nhàng lắc lắc rượu đỏ trong tay, rượu trong ly được Tần Thời Lam uống một hơi cạn sạch.

Khổng Tuệ Trí từ lần trước ở yến hội gặp qua nụ cười ý vị thâm trường kia của Tần Thời Lam, liền cảm thấy thấp thỏm lo âu. Đây không phải là lần đầu tiên Tần Thời Lam nhìn mình như vậy, mỗi lần nhìn mình như vậy, khiến cô cảm thấy đặc biệt bất an, giống như tất cả dối trá và ngụy trang của mình đều lộ ra trước mắt nàng. Tựa hồ sẽ bị nhìn thấu, Khổng Tuệ Trí phi thường không thích cảm giác như vậy.

Tần Thời Lam cũng không dễ chọc, cô hiểu rõ hơn ai hết. Thậm chí hoài nghi Tần Thời Lam có tình cảm luyến muội, tình cảm đối với muội muội vượt qua tình cảm tỷ muội bình thường, nào có tỷ tỷ quan tâm muội muội quá phận như thế, ánh mắt nhìn muội dâu, thường xuyên có ảo giác mình là tình địch của nàng. Cho nên Tần Thời Lam biếи ŧɦái sẽ không bỏ qua như vậy, cô nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho mình. Nhưng ly hôn đến bây giờ, người phụ nữ kia vẫn không có động tĩnh, gió êm sóng lặng quá mức, tựa như điềm báo trước khi bão táp tới.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Lâm Thanh Ý: Người nhà châm chọc trí mạng nhất, ngay cả tỷ tỷ ngươi cũng cho rằng ngươi ngu ngốc.