Chương 47: Phá Án

- Nhưng xét theo góc độ của Vực thì hình như hơi rườm rà quá.

Một người khác trầm ngâm mở miệng.

- Hơn nữa chẳng phải đội trưởng Dương đã nói rồi sao? Cô bé kia trông thấy ảo ảnh của Bóng Đen Cuồng Đạo, nói cách khác, nó là cốt lõi của ‘Vực’. . .Thế thì chắc tính tình cũng bị thay đổi nhỉ?

Gã vừa dứt lời, ảo ảnh của Cố Tiểu Nhã đã hỏi y hệt. Trước mặt tất cả mọi người, Từ Đồ Nhiên rõ ràng đang lộ vẻ mặt ‘bừng tỉnh’; cùng lúc đó, thiếu nữ váy đỏ hình như nhớ ra chuyện gì đó, đột nhiên giở sổ ghi chép của mình ra.

- Nhắc mới nhớ, bức tường ngăn cách Vực kia thực sự đã bị lung lay hơn 10 phút. . .

Đm. Phá án rồi.

Vì thế nên mới giận tới mức ấy ư?

Thiếu nữ váy đỏ và tài xế liếc nhìn nhau, cả hai đều thấy sự bất ngờ hiện rõ ở trong mắt của đối phương.

Tiếng của đồng nghiệp vang lên lần nữa, tóm tắt hoàn hảo tâm trạng của họ lúc này:

- Cô em này thật sự là một quỷ tài đấy. . .

- ?

Dương Bất Khí khó hiểu nhìn qua đồng nghiệp vừa lên tiếng.

- Sao lại đổi từ rồi?

Lúc này mới bảo Từ Đồ Nhiên là ‘nhân tài’ mà.

Đồng nghiệp chân thành trả lời:



- Vì tôi cảm giác hành động của cô bé này không phải là chuyện con người có thể làm ra được.

Dương Bất Khí:

- . . .

Anh cẩn thận suy nghĩ một hồi, thấy hình như đúng là không giống thật.

*

Dù có thế nào đi nữa, nhờ có chuyện này mà cả đám Dương Bất Khí đã hiểu hơn về ‘Từ Đồ Nhiên’, lúc theo dõi những hoạt động sau đó của cô họ cũng đã quen dần.

Ít nhất là lúc xem cô chặn ma nữ trong tủ sắt, cứ cho nó ra rồi sút nó vào lại, dù trên đầu mọi người đều đầy dấu chấm hỏi nhưng chẳng có ai lộ ra biểu tình ‘Trời ạ! Cô gái này đang làm cái quái gì thế này? Tại sao ta nhìn không hiểu gì hết?’.

Thậm chí Dương Bất Khí còn có lòng cho một đánh giá thích hợp. Anh nói, tốt xấu gì thì lần này cô cũng rất lịch sự rồi.

Không những không dựng ngón giữa mà còn chào hỏi với ma nữ, lại còn cảm ơn nữa chứ. . .

Còn chuyện tại sao lại phải cảm ơn thì. . .

Dương Bất Khí tỏ vẻ, đừng hỏi anh. Anh đã từ bỏ chuyện bắt sóng suy nghĩ của Từ Đồ Nhiên rồi.

Tất nhiên, não của anh chỉ không bắt được sóng suy nghĩ của Từ Đồ Nhiên mà thôi.

Trí thông minh còn sót lại đã đủ để giúp anh ghép lại sự thật của vụ việc sau khi kích hoạt tất cả các ảo ảnh.

Trong số hung thủ của vụ án này có Chung Tư Gia, Nhà ngoại cảm của viện Nhân Tâm.

Do suy sụp vì cái chết của cha mình, cậu ta đã bị Bóng Đen Cuồng Đạo đang trong thời kỳ quản thúc mê hoặc, giúp nó bỏ trốn, đưa thức ăn cho Bóng Đen Cuồng Đạo đang bị suy yếu, thậm chí còn sẵn lòng giúp nó săn gϊếŧ con người để làm thức ăn nữa.



Vụ án mạng khiến cả thành phố A chấn động cũng là tác phẩm của cậu ta, lần này là lần thứ hai cậu ta gây án, nhưng không may là đã để con người trốn thoát được. . .

- Trời ạ, nguy hiểm thật đấy.

Thiếu nữ váy đỏ đi theo ảo ảnh của Từ Đồ Nhiên xuống dưới lầu, sau đó quay sang người bên cạnh nói.

- May mà lần này đám học sinh có thể trốn thoát được, nếu lỡ để Chung Tư Gia đạt được mục đích thì chắc có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

- Chuyện khác thì tôi không dám bàn, nhưng một điều có thể chắc chắn là nếu như chuyện đó thật sự xảy ra thì Chung Tư Gia không thể sống nổi đâu.

Dương Bất Khí nhìn những ảo ảnh đằng trước, thản nhiên nói:

- Lúc đầu Bóng Đen Cuồng Đạo không đυ.ng vào Chung Tư Gia là vì Chung Tư Gia không làm trái quy tắc quản thúc nên nó không có lý do để ra tay; còn bản thân nó đang trong thời kỳ hồi phục, cần Chung Tư Gia kiếm thức ăn về cho nó.

- Ví dụ như kế hoạch lần này của Chung Tư Gia hoàn thành thuận lợi, tất cả những người bị cuốn vào trong ‘Vực’ sẽ trở thành thức ăn của Bóng Đen Cuồng Đạo. Nếu thế thì số năng lượng được bổ sung đủ để nó khôi phục lại trình độ có thể đánh gục bộ phận quản thúc. Nó không cần thiết phải giữ lại Chung Tư Gia nữa.

- Nói thế thì chẳng phải đám học sinh này vừa may vừa giỏi hay sao? Họ vừa tự vệ mà vừa gián tiếp cứu được rất nhiều người đấy!

Thiếu nữ váy đỏ líu lưỡi, không nói nên lời.

Một Quái Dị cấp Quán đánh vỡ sự quản thúc, thế thì không thể dùng chữ gấp bội để khái quát được sức phá hoại của nó!

- Đúng vậy.

Dương Bất Khí thành thật gật đầu.

- Họ đều rất đáng gờm.

Nhất là cô nàng Từ Đồ Nhiên kia. . . Dù những hành động kỳ quái của cô hơi quá sức tưởng tượng của bọn họ, nhưng không thể không thừa nhận rằng giá trị của những việc cô làm lớn hơn sự bối rối của việc này mang lại nhiều.