Cùng lúc đó, ở bên này, xe van dừng lại gần một trạm dưới chân núi, đám người Cố Tiểu Nhã đỡ nhau xuống xe, định đợi sau khi tụ hợp với lớp trưởng sẽ cùng ngồi xe buýt về.
- Cậu thật sự khỏe rồi đúng không?
Cố Tiểu Nhã liên tục xác nhận lại với Từ Đồ Nhiên.
- Nếu không thoải mái thì cứ nói nhé. Đầu hết đau thật rồi à?
- Không sao thật mà.
Từ Đồ Nhiên hơi dở khóc dở cười với cô ta, miễn cưỡng đánh trống lảng.
- À, cậu có chắc là lớp trưởng đã xử lý hộp board game kia chưa vậy?
Giờ cô chỉ để ý có vấn đề này. Lúc đó cô bất tỉnh sớm quá, không kịp cất thứ đó lại. . .
Một dụng cụ kiếm điểm cực tốt, nếu có thể chiếm làm của riêng thì kiếm bộn rồi.
- Ừ.
Cố Tiểu Nhã gật đầu.
- Lớp phó học tập nói cậu ấy sẽ đốt thứ đó.
- Thế à. . .
Từ Đồ Nhiên trầm ngâm gật đầu. Cô cảm thấy những món đồ chơi kỳ quái như thế này hẳn không dễ bị hủy hoại đâu. Đợi lớp phó học tập tới, cô phải hỏi kỹ về địa điểm mà cô ấy tiêu hủy xem có nhặt được thứ gì còn sót lại không?
Đang suy nghĩ tới đây, chợt giọng của Cố Thần Phong vang lên bên cạnh. Chỉ thấy cậu ta đi tới, liếc mắt ra hiệu với Cố Tiểu Nhã một cái, Cố Tiểu Nhã hiểu ý nên vội đi tới chỗ Tiểu Mễ trò chuyện.
Từ Đồ Nhiên tò mò nhìn cậu ta:
- Có việc gì à?
- Ừm.
Cố Thần Phong ngượng ngùng gãi mặt.
- Thì, lần này may mà có cậu. Không có cậu chắc chúng tôi đã chết thật rồi. . . Ừm, cảm ơn nhé.
- Không có gì.
Từ Đồ Nhiên hào phóng xua tay.
- Lần sau có hoạt động thế này nữa thì nhớ rủ tôi nhé.
‘Hoạt động’ mà cô nói tất nhiên là ‘hoạt động chọc ma’ thế này, nhưng tiếc là Cố Thần Phong không hiểu ý mà rất vui vẻ gật đầu, lấy điện thoại ra kết bạn WeChat với cô, sau đó thêm cô vào nhóm bạn bè. Lúc này chẳng biết bọn lớp trưởng đang ở đâu nhưng cả nhóm đang online hết, vừa thấy có Từ Đồ Nhiên vào, tất cả lần lượt thả pháo hoa chúc mừng.
Từ Đồ Nhiên chào hỏi qua loa trong nhóm rồi ngẩng đầu lên nhìn sang Cố Thần Phong:
- Rồi sao nữa, cậu còn có gì muốn nói nữa không?
Cô có thể nhìn ra được Cố Thần Phong chắc chắn không phải chỉ đến để nói cảm ơn.
- Ờ thì. . . ừm. . .
Dù trước đó đã suy nghĩ thật kỹ trong đầu, nhưng tới lúc mở miệng nói thật thì Cố Thần Phong vẫn thấy hơi khó
.- Thì vẫn là chuyện đó đó. Trước. . . trước đây tôi đã nói rồi, tôi nghĩ có một số chuyện hình như cậu đã hiểu lầm. . .
Từ Đồ Nhiên: ?
Trong homestay cậu ta đã nói y hệt thế, nhưng lúc đó Từ Đồ Nhiên không hề để ý. Thứ nhất là vì không rảnh, thứ hai là vì cô không rành về tình cảm của nguyên thân, đối phương đột nhiên nhắc tới chuyện này khiến cô không biết nên đáp lại thế nào.
Giờ đã thư giãn, Từ Đồ Nhiên lại thấy hơi hứng thú:
- Nói thế là sao?
- Lúc đó cậu tới tìm tôi để, khụ, tỏ tình ấy. Bảo là thích tôi, vì thời chúng ta học cấp 2 tôi đã yêu qua mạng với cậu 3 năm.
Cố Thần Phong thành thật nói.
- Nhưng mà. . . Cậu tin tôi đi, tôi thật sự không có làm chuyện đó.
Thực tế là khi ấy ‘Từ Đồ Nhiên’ dùng từ bạo hơn thế này nhiều. Cô bảo cuộc sống chỉ toàn học hành của mình chẳng có gì thú vị, tất cả là nhờ Cố Thần Phong làm bạn trên mạng tâm sự, Cố Thần Phong là ánh sáng soi chiếu cuộc đời cô; còn bảo sẵn lòng hiến dâng trái tim của mình cho cậu ta, giọng điệu chân thành tha thiết mà lại rất si mê, dùng từ vừa khoa trương vừa kỳ lạ.
Ngay khi ấy, Cố Thần Phong nghe được những lời này thì vừa cảm thấy ngượng ngùng không hiểu nổi, thậm chí còn thấy hơi sợ hãi, vì thế sau này mới luôn miệng bảo Từ Đồ Nhiên ‘không bình thường’.
Từ Đồ Nhiên nghe vậy thì khẽ giật mình.
Yêu qua mạng? Yêu qua mạng cái gì chứ?
Cô lập tức mở tài liệu liên quan tới nguyên thân ra trong đầu, lướt qua một vòng, lông mày từ từ nhíu lại.
Quả thực là trong tài liệu hệ thống đưa có viết Cố Thần Phong là mối tình sâu đậm của nguyên thân, nhưng chỉ giới hạn ở việc hai người gặp nhau thời cấp 2 mà thôi. Mới ngày đầu tiên nguyên thân đã thích Cố Thần Phong, giấu tình cảm này suốt mấy năm trời, mãi tới khi tốt nghiệp cấp 3 mới về tìm cậu ta. Nhưng ít lâu sau, Cố Thần Phong đã chết trong một tai nạn. . .
Từ đầu tới cuối có nhắc tới vụ yêu qua mạng này đâu?
Từ Đồ Nhiên mím môi, trong lòng chợt xuất hiện một cảm giác khác lạ. Cố Thần Phong đứng bên cạnh đang lặng lẽ quan sát nét mặt của cô thì lại hiểu lầm, lập tức giải thích tiếp:
- Cậu tin tôi đi, tôi thật sự không lừa cậu mà. Không tin thì cậu có thể tới hỏi chị tôi, tôi với chị ấy dùng chung gói data, chị ấy có thể kiểm tra điện thoại của tôi. Tôi có hẹn hò qua mạng không, chị ấy là người rõ nhất. . . Hơn nữa trong trường chúng ta rất nghiêm khắc với việc yêu sớm và dùng điện thoại. Cậu cũng biết tôi không có cơ hội gây án mà. . .