Chương 12: Ma Nữ Khổ Tâm

- Có chuyện gì vậy?

Ở sau lưng bọn họ, Tiểu Mễ thấp thỏm nói.

Cô ta và Cố Tiểu Nhã ở trong cùng nên chẳng thấy gì hết.

Lớp phó học tập suy nghĩ một lúc mới quay đầu lại trả lời:

- Con ma nữ kia bị không khí đánh tới mức răng rơi đầy đất.

Tiểu Mễ:

- ???

- Hả? Cái gì cơ? Lớp phó nói gì thế?

Cố Tiểu Nhã kéo Tiểu Mễ.

Tiếng động bên ngoài lớn quá mà giọng lớp phó học tập lại nhỏ nên cô ta không nghe được.

Tiểu Mễ quay đầu, giọng điệu hoang mang:

- Bảo là. . . Con ma nữ kia sắp bị không khí đánh chết rồi?

Cố Tiểu Nhã:

- . . .

Hả?

*

Theo một nghĩa nào đó thì điều họ nói cũng chẳng sai.

Đúng là ma nữ kia bị đánh rất hung, nhưng không phải không khí đánh nó mà là Từ Đồ Nhiên ở trong một căn phòng khác rất xa.

Tất cả mọi chuyện đều được xây dựng trên một sự hiểu lầm.

‘Con’ ma nữ, hoặc nói cách khác là ‘những’ ma nữ này, thực tế đều có cùng một ý thức nhưng nhiều cơ thể, mỗi cái tủ đều có một con nhưng hoạt động thì được đồng bộ 100%.

Nhưng Từ Đồ Nhiên cũng không biết thiết lập này.

Cô cũng giống với đám học sinh kia, đều nghĩ chỉ có một ma nữ, thấy một bàn tay ma nữ thò ra từ cái tủ trước mặt mình thì nghĩa hẳn là nó đã để ý tới mình nên bước thẳng vào phòng, bắt đầu yên tâm tìm đường chết.

Quay lại với câu hỏi kia.

Lúc này thế nào mới gọi là tìm đường chết đây?

Cô cẩn thận nhớ lại bài học vỡ lòng mà Cố Thần Phong đã dạy, nhanh chóng tìm được đáp án.

Sau đó Từ Đồ Nhiên đi về phía trước, rất có tâm xé bùa giúp ma nữ.

Từ Đồ Nhiên nghĩ thế này, trong các bộ phim kinh dị thông thường, nhân vật tìm đường chết đối diện với một cái tủ bị đập ầm ầm sẽ làm gì? Tất nhiên là giúp nó mở cửa ra luôn rồi.



Người ta bảo bạn tránh, bạn không tránh mà còn đưa đầu tới tận cửa, dâng cơm lên tận miệng, hoàn toàn đủ điều kiện để tìm đường chết rồi.

Xé hết bùa, giật dây xích ra, chỉ còn 5 – 6 giây nữa là hết thời gian ẩn nấp, Từ Đồ Nhiên bèn ra sức mở nốt cửa tủ.

Ngay tức khắc, trong đầu vang lên tiếng điểm chết chóc tăng lên, Từ Đồ Nhiên rất hài lòng.

Sau đó ngay trước khi ma nữ trong tủ phản ứng lại, cô khẽ cúi xuống, thuận tay đóng cửa lại giúp nó luôn.

Ma nữ trong ngăn tủ:??!

Từ Đồ Nhiên:

- . . . Chứ muốn sao? Chẳng lẽ muốn bắt ta để mi leo ra thật à?

Kết quả là đóng xong mới phát hiện đã kẹp phải tay nó, cửa tủ không đóng kín lại được.

Từ Đồ Nhiên bất đắc dĩ, chỉ có thể nhặt một lá bùa rồi nhét vào tay nó.

Động tác thành thạo như thể một tổng tài bá đạo nhét tiền boa cho một nữ phục vụ yêu thích vậy.

Thế nhưng mà ma nữ nào dám nhận tờ tiền boa này, chỉ có thể kêu thảm một tiếng rồi rụt tay về.

Vì thế cửa tủ lại hơi bật ra, Từ Đồ Nhiên vừa định đóng lại thì trong ý thức chợt vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Từ Đồ Nhiên đơ luôn:

- . . .?

Cô nhìn vào tủ, sau đó lại nhìn ma nữ trong tủ, hiểu ra.

Hóa ra điểm chết chóc khi mở cửa tủ có thể thu được nhiều lần.

Từ Đồ Nhiên bắt đầu thấy vui.

*

Tình hình sau đó không khác mấy với bên Cố Thần Phong nhìn thấy.

Từ Đồ Nhiên tìm được bí quyết kiếm điểm chết chóc nên dứt khoát chặn ngay cửa, lợi dụng bug mở cửa tủ để điên cuồng kiếm điểm.

Ma nữ leo ra một lần thì cô đá nó lại vào trong thêm một lần.

Đá chân mệt thì dùng búa nhỏ, vung từng cú thật mạnh như đang chơi trò đập chuột chũi vậy. Đương nhiên cô đập cho ma nữ bay ngược vào tủ chứ không phải đập cho bọn chuột chui lại vào lỗ như trò chơi kia nhưng xét về một ý nghĩa nào đó thì hai trò cũng không khác nhau là mấy.

Chuyện duy nhất khiến cô thấy không hài lòng là điểm chết chóc lại giảm dần theo số lần cô hành động.

Lần đầu tiên cô mở tủ được 5 điểm, lần thứ hai là 4 điểm, lần ba tụt xuống 2 điểm. . .

Sau đó, cứ liên tục là

- +1 +1 +1 +1. . .

+1 được tầm 10 lần thì lại bắt đầu +0,5.

Đến cuối cùng chỉ được thêm có 0,1 điểm.



Từ Đồ Nhiên thầm nhủ có còn hơn không.

Cô định đợi khi điểm giảm xuống còn 0 sẽ cho ma nữ ra ngoài, nói không chừng sẽ kiếm thêm được một đợt điểm nữa.

Cô nghĩ mãi mà không để ý rằng đã qua 3 phút rồi.

Vì hành vi của ma nữ được đồng bộ nên ma nữ ở đây bị cản thì những ma nữ khác cũng sẽ không thể leo ra được.

Cứ thế mà bị cản 3 phút, từ sâu trong tủ chợt có vô số bàn tay vươn ra túm lấy hai chân của nó, kéo nó vào bóng đêm vô tận.

Trên mặt ma nữ trưng ra một biểu cảm cực kỳ không cam tâm, lúc nửa người bị bóng tối nuốt hết, hai tay nó vẫn chưa từ bỏ ý định mà túm lấy mặt đất, để lại một dấu vết rất sâu.

Từ Đồ Nhiên cũng hơi khó chịu.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Cô tính nhẩm điểm chết chóc hiện tai của mình, trong 3 phút cô tìm được tổng cộng là 28 điểm, cộng thêm 21 điểm trước đó là 49 điểm.

Từ Đồ Nhiên có vẻ không mấy thoải mái, cô ngồi xổm xuống, suy nghĩ trong chốc lát rồi chân thành nói:

- Chị à.

Ma nữ:

- . . .? Cô là ai? Cô định làm gì?

- Làm ơn nhé, cho tròn thôi.

Từ Đồ Nhiên mặt dày.

- Tôi đi tới đây xa lắm, vất vả lắm. . .

Mặt của ma nữ như muốn nói: ‘Con mẹ nó, bộ trông tôi thoải mái thảnh thơi lắm à?’

Từ Đồ Nhiên:

- Tôi biết chị là người tốt. . .

Ma nữ:

- . . . Con mẹ nó, tôi thì thấy cô không phải con người đấy!

Mặc dù không hiểu Từ Đồ Nhiên đang nói gì nhưng cơn tức giận vẫn đang dâng trào, ma nữ bắt đầu điên cuồng cào cấu và la hét dữ dội.

Gần như cùng lúc đó, trong đầu Từ Đồ Nhiên lại vang lên tiếng thông báo.

[Chúc mừng bạn đã nhận được 1 điểm chết chóc.]

[Chúc mừng bạn đã nhận được tổng cộng là 50 điểm chết chóc, mở khóa chức năng thưởng. Thêm điểm kỹ năng.]

Từ Đồ Nhiên: Cảm ơn chị nhé!

Ma nữ: Cút!.