Chuyện này thì em kể 1 lần rồi!
Chuyện như vậy nè các thím,em vốn là du học sinh ở Úc( đã về nước được một năm), lúc học bên này em có yêu một cô gái Đài Loan (mà bây giờ là vợ sắp cưới của em), yêu nhau 6 năm rồi nhưng tụi em chưa một lần đi quá giới hạn mặc dù yêu nhau sâu đậm lắm yêu nhau một thời gian thì tính tới hôn nhân, lúc mới yêu em cũng đã nói bóng gió là học xong sẽ về VN sống vì em là con trai trưởng. Lúc đầu em ấy cũng ưu tư cho đến một ngày em ấy hẹn mình ra nơi mà mình tỏ tình với em ấy. Em ấy nhìn thẳng vào mắt mình và hỏi: "Học xong anh sẽ về VN sống à ?", nghe hỏi thì mình đã bắt đầu run rồi nhưng vẫn trả lời là: "Ừ, gia đình ở VN mà". Bất ngờ là cô ấy mỉm cười rồi ngã vào lòng mình thủ thỉ: "Em sẽ sang VN với anh, xa anh em không sống được".Giây phút đó mình biết tụi mình sinh ra là để dành cho nhau.
Vấn đề lăn tăn ở đây là hồi lúc còn ở VN em có nhận một đứa em gái nuôi là em của thằng bạn nối khố (học chung trường với nhau từ cấp 1-> cấp 3, thân như anh em). Lúc em qua Úc thì bé nó mới có 8 tuổi, em với anh nó (bạn em) thì hay email qua lại, chát chít đủ chuyện trên trời dưới đất nên thỉnh thoảng cũng có liên hệ với em nó, mãi đến lúc gần đây thì em nó bảo là nó thích mình từ lâu rồi và bây giờ đã chuyển từ thích sang yêu. Mặc dù mình đã giải thích đủ kiểu, dùng đủ cách cho em nó hiểu là mình có bạn gái rồi, mình và bạn gái yêu nhau nhiều lắm em nó không có cơ hội nào đâu nhưng mà em nó vẫn bám mình miết các thím ạ.
Em nó còn trách là nếu mình không thích nó thì sao lại mail rồi chat qua lại, rồi trách em qua đường bạc bẽo này nọ bla bla. Nhưng mà mình biết em nó chỉ thích mình do tuổi mới lớn hay mơ mộng chứ chẳng phải thật lòng gì nên em cũng chẳng ấy nấy..Nhưng mà có điều năm nay em nó đang học lớp 11, năm sau là thi tốt nghiệp rồi còn mình thì cuối năm nay sẽ cưới. Mình sợ là biết chuyện này thì em nó sẽ không tập trung học được rồi làm chuyện dại thì phiền tại có lần nó dọa sẽ bỏ học.
Yêu em nó thì chắc chắn là không được rồi nhưng bây giờ phải làm sao.
Nhưng là vì không phải là chủ đề chính của thread đó nên không kể chi tiết!
Sau khi "phá đảo" vượt qua ải bà chị gái, em với gái bắt đầu chạy đua với thời gian, em lo làm, gái lo học để chứng minh là chuyện yêu nhau của 2 đứa không ảnh hưởng gì tiêu cực đến sự nghiệp cả để sau này có thành tích mà thưa lại với phụ huynh 2 họ (nhất là bên nhà gái).
Kỳ nghỉ hè cuối năm 2011 (mùa hè ở Úc kéo dài từ tháng 12 - tháng 2 năm sau) gái tranh thủ về thăm nhà, còn em vì bận công việc nên không đi chung được, gái đành về Đài Loan 1 mình. Thời gian ở Đài Loan em thường xuyên yahoo, gọi điện thăm hỏi gái, sẵn tiện thăm dò "tình hình chiến sự", gái bảo gái vẩn ổn nhưng qua cách nói chuyện em thấy gái có gì đó không bình thường.
Em lo là ba má gái không đồng ý vậy là em nghe theo lời của các cụ ở quê "cưới vợ phải cưới liền tay" em lên kế hoạch cầu hôn để "đánh dấu chủ quyền" đối với gái (dù lúc đó gái chỉ mới có 21 tuổi), và đương nhiên "kế hoạch vĩ đại" này không thể thiếu sự góp mặt của đám bạn "nhất quỷ nhì ma" vậy là cả bọn lôi tiểu thuyết tình cảm, phim ảnh, kịch, thơ các kiểu ra để nghiên cứu và lên kế hoạch tác chiến cho 1 buổi cầu hôn lãng mạn như cổ tích.
Tụi em chia nhau ra thằng đi chuẩn bị hoa, thằng chuẩn bị pháo bông, thằng lên kịch bản, âm nhạc và đi thuê......1 cỗ xe 2 ngựa kéo để cho nó giống trong phim.
Có điều cả bọn đi khắp các trung tâm thương mại, cửa hàng trang sức, đá quý mà không tìm được cái nhẫn nào ưng ý, vậy là em phải tranh thủ 2 ngày để bay sang thiên đường mua sắm Hồng Kông để tìm "lễ vật" cầu hôn (lịch trình có 2 ngày nên không có gì để kể).
Nhưng mà kế hoạch hoành tráng mà em lao tâm khổ tứ sắp đặt bị đổ bể vào phút chót do 1 sự việc bất ngờ xảy ra, người tính không bằng trời tính, em còn nhớ mãi cái ngày 24/1/2012.
Gái vừa về đến là gọi em đến nhà thờ nơi mà em và gái gặp nhau gần đầu tiên, gái nói là có việc rất quan trọng. Đến nơi thì em thấy mắt gái đỏ hoe, mọi việc có vẻ rất tệ, gái vừa khóc vừa kể là đã nói chuyện với ba má chuyện của 2 đứa và kết quả là bị phản đối kịch liệt, ba má gái bắt gái phải chấm dứt tình cảm nếu không sẽ nhốt, không cho gái về đây học tiếp nữa.
Em chỉ biết ôm gái vào lòng an ủi, một lúc sau thì gái nín khóc, gái nhìn thẳng vào mắt em: Anh à, anh vẩn quyết về Việt Nam sống à?
Một cảm giác lo sợ chợt hiện lên nhưng em vẩn bình tĩnh đáp lại: Em à, gia đình anh ở Việt Nam, anh là con trai trưởng anh không thể không trở về
Gái: Chị em bảo là nếu anh chịu về Đài Loan ở rễ thì chị sẽ có cách thuyết phục ba má
Em: Vậy em định thế nào?
Gái (rút vào lòng mình thủ thỉ): Nói vậy thôi chứ ai lại bắt anh ở rễ, em đã quyết tâm rồi anh à, em sẽ theo anh về Việt Nam, xa anh em không sống được
Em (cảm động): Em nói thật chứ?
Gái: Thật mà
Gái ôm em cứng ngắt rồi thủ thỉ: Anh à hay là mình làm đám cưới đi
Em: Ý em là?
Gái (cười): Em đang cầu hôn anh đấy
Rồi gái móc ra cái nhẫn cỏ do gái tự làm: Mình lấy nhau nghe anh (ánh mắt gái lúc đó tha thiết lắm, đến giờ ánh mắt đó vẩn còn ám ảnh em)
Không biết phải diễn tả cảm giác của em lúc đó thế nào, vừa mừng, vừa lo lại vừa hạnh phúc lại vừa ưu tư về thực tại và tương lai, cả chục cảm xúc đan xen trộn lẫn vào nhau như thành Cổ Loa xoắn ốc của An Dương Vương.
Đang mơ màng thì á gái cắn em một cái rõ đau các thím ợ em nói anh có nghe gì không vậy (gái vùng vằng giận dỗi)
Em: Anh nghe em à
Gái: Vậy anh
Em: Anh từ chối
Gái (rơm rớm): Anh không còn yêu em nữa à
Em (cười) kí đầu gái cái: Ngốc à, làm gì có chuyện con gái cầu hôn con trai chứ, chuyện này là anh làm mới đúng (kí đầu gái cái nữa)
Rồi em lấy ra cái nhẫn mà em mua ở Hồng Kông, từ lúc mua nó về lúc nào em cũng giữ ở bên mình, hễ rãnh thì lôi ra ngắm nghía, bởi vậy giờ mới có cái mà cầu hôn gái chứ
Em quỳ xuống cầu hôn gái: Làm vợ anh em nhé, em sẽ yêu thương chăm sóc em suốt đời, nếu em phải rơi nước mắt thì đó chỉ là những giọt nước hạnh phúc.
Gái (nét mặt rạng rỡ, cười hạnh phúc, gật đầu): Em đồng ý, em sẽ làm vợ anh.
Vậy là bữa đó đứng trước tượng chúa em và gái thề ước sẽ ở bên nhau trọn đời trọn kiếp, không kèn, không trống, không pháo, không hoa, không có cả người làm chứng nhưng với tụi em như vậy là quá đủ (dù rằng 2 đứa không theo đạo).
Kế hoạch cầu hôn tuy thất bại về mặt kỹ thuật (báo hại cả bọn tốn thời gian vạch kế hoạch mà không có cơ hội xài) nhưng kết quả thu về lại quá mĩ mãn ngồi gõ những dòng này mà cảm xúc lại ùa về em thấy yêu gái quá các thím ợ, tối nay phải XH tẹt ga luôn.
Nhưng mà thử thách vẩn chưa kết thúc ở đây vì gia đình gái vẩn chưa đồng ý và gái vẩn còn nửa năm mới học xong mọi chuyện tiếp theo thế nào thì hẹn chap sau các thím nhé, tối nay SG trời mưa lạnh quá em phải vào ôm gái ủ cho ấm. Chúc các thím ngủ ngon!