Chương 2: Buổi Phỏng Vấn Đặc Biệt

  • Sáng hôm sau, Tú dậy thật sớm, chuyện đêm qua vẫn còn lảng vảng trong đầu cậu ấy, có lẽ giờ họ đang ôm nhau ngủ ngon lành sau trận làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt, mà giờ đó không phải vấn đề quan trọng, cậu cần chuẩn bị tốt cho buổi phỏng vấn xin việc. Vệ sinh cá nhân xong liền tìm bộ đồ vest đen có thể coi là đẹp nhất mới nhất của mình, thắt thêm chiếc cà vạt màu xanh dương sọc trắng. Tú ngắm mình trong gương, cậu ấy cũng đẹp trai đâu thua kém gì ai, mỗi tội nghèo nên không thể chăm chút cho bản thân nhiều hơn mà thôi. Bước ra khỏi nhà trọ với bộ hồ sơ trên tay, Tú tự tin tiến tới phía trước. Cậu ra đường lộ bắt một chiếc taxi tới thẳng công ty Nhật Hạ, nó cách nhà cậu không xa lắm, đi tầm 20 phút đã tới. Tú nhảy xuống xe, chỉnh trang bộ đồ cho thật lịch sự, hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh, cậu ấy mở cửa bước vào trong đại sảnh, tại đây có ba nữ nhân viên tiếp tân với bộ đồ đồng phục công sở màu hồng cánh sen trong thật tươi trẻ, khuôn mặt của họ thì khỏi nói, ai cũng xinh như hoa với nụ cười rạng rõ trên môi chào đón mọi người.
- " Tiếp tân thôi mà đã như vậy rồi không biết nhân viên công ty này đẹp như thế nào nhỉ " - Tú thầm nghĩ

Cậu nhanh chóng bước tới hỏi thăm cô gái ở bên phải, người có chiếc răng khểnh cực duyên làm Tú chú ý mãi.

- Em giúp gì được cho anh ạ? - Cô gái mở miệng cười hỏi

Nụ cười của cô gái làm Tú xao xuyến, giọng nói lại ngọt ngào ấm áp lạ thường

- À... Ừm tôi... Tôi tới đây để xin việc - Tú ấp úng trước vẻ đẹp kia

- Xin chờ một chút ạ! - Cô gái mỉm cười trước sự lúng túng của Tú

Cô ấy nhấc điện thoại lên bấm số gọi cho ai đó, Tú lúc này mới có cơ hội ngắm người đẹp nhiều hơn. Cô gái này tên Thanh Lam, Tú biết được khi nhìn bảng tên khắc chữ màu vàng lấp lánh cài trên ngực cô gái, phải nói là vóc dáng cô ấy khá cao, ba vòng chuẩn, ngực không to nhưng nho cao kiêu hãnh, eo thon như người mãi, làn da trắng khỏi chê vào đâu được, mái tóc đen mượt được cột lên gọn gàng. Mặc dù đứng đối diện lại cách nhau bởi cái quầy tiếp khách nên không thể nhìn được mông cô gái nhưng chỉ phần trước thôi đã đủ khiến Tú thèm thường rồi. Cô gái đã gọi điện xong và bắt gặp ánh mắt đang soi mói trên cơ thể mình, cô khẽ mỉm cười bí ẩn rồi tỏ vẻ không biết gì gọi Tú

- Anh ơi, anh có đem theo hồ sơ chứ?

Tiếng gọi làm Tú giật mình và chợt nhận ra mình vừa có hành động không đứng đắn cho lắm. Cậu đâu hề hay biết cô gái đã nhận ra, thậm chí là cho cậu nhìn thoải mái như vậy, bởi cô ấy đã quá quen những cặp mắt thế này ngắm cơ thể đáng tự hào của cô, càng nhiều người ngắm cô càng thấy thích vì điều đó cho thấy cơ thể cô thật sự đẹp và hấp dẫn đàn ông

- À tôi có đem theo đây - Tú nói rồi giơ bộ hồ sơ ra

- Anh lại chỗ đầu kia ngồi chờ em một chút nhé.

Cô gái cầm bộ hồ sơ rồi quay người đi ra khỏi nơi làm việc, hướng tới chiếc thang máy, Tú nhìn theo cặp mông tròn trĩnh đang lắc lư kia mà khao khát mãnh liệt. Sau khi cô gái bước vào trong thang máy, Tú lấy lại bình tĩnh rồi đi tới dãy ghế ngồi chờ dành cho khách hàng. Cậu ngồi xuống ngắm nhìn toàn cảnh công ty, phải nói nhìn từ ngoài vào tòa nhà này cao chót vót, còn bên trong thì rộng lớn và hoành tráng như một tòa lâu đài. Mọi thứ đều sạch sẽ sáng bóng không một vết bẩn, khác hẳn với căn phòng trọ tồi tàn mà cậu ở. Được làm việc ở đây đúng là may mắn của cuộc đời cậu, nhưng liệu may mắn ấy có tới với cậu hay không thì chưa biết được. Ngồi chờ tầm nữa tiếng đồng hồ, Tú sốt cả ruột, cô gái ấy đi lâu quá mà vẫn chưa về, nhưng cậu cũng không làm gì được ngoài tiếp tục chờ đợi. Thêm 10 phút nữa thì cửa thang máy mở ra, cô gái bước ra, Tú thấy vậy liền tiến tới quầy tiếp tân, vừa đi cậu vừa nhìn dáng cô gái và chợt nhận ra tóc cô gái đã cột kiểu khác và có phần hơi rối hơn hồi nãy, đồng phục cũng có phần không chỉnh chu như trước.

- " Đi cả nữa tiếng mà mọi thứ lại như vậy? Có lẽ nào cô ấy vừa mới...?" - Tú thầm nghĩ

Chỉ là đoán vậy thôi chứ Tú không nghĩ gì hơn, cậu chợt nhớ công ty này đa số là nữ thì dễ gì xảy ra chuyện như vậy, cậu cười nhạt thầm chửi mình suy nghĩ lung tung. Vừa tới nơi cô gái lại mỉm cười nói với Tú

- Trưởng phòng nhân sự đã đọc qua hồ sơ của anh, chị ấy đang chờ anh trên phòng để phỏng vấn. Giờ anh hãy lên lầu 5 rồi rẽ trái đi thẳng tới cuối dãy hành lang là phòng của cô ấy nhé.

Thanh Lam hướng dẫn cậu tận tình và dịu dàng. Tú cười trong lòng vì mới đây thôi lại còn nghĩ xấu cho cô gái này, thật là không nên mà.

- Cám ơn cô nhé

- Dạ không có gì, chúc anh may mắn nhé

Tú đi tới thang máy mà cảm thấy lời nói của cô ấy không đơn thuần là chúc mình may mắn, giọng điệu như ẩn chứa cái gì đo không bình thường. Nhưng cũng chỉ là linh cảm thôi. Cậu lắc đầu xua đi ý nghĩ lung tung kia. Ting. Tiếng thang máy reo lên, cậu bước ra khỏi cửa, nhanh chóng đi tới căn phòng kia, không nên để trưởng phòng nhân sự chờ lâu, cậu hồi hộp gõ cửa.

- Ai vậy? - Một giọng nữ thanh thót vang lên

- Dạ e là người đi phỏng vấn ạ

Tú xưng em vì nghĩ mình chắc chắn nhỏ hơn cô gái trong ấy

- Được rồi cậu vào đi

Tú mở cửa bước vào, cậu ngay lập tức bị hớp hồn bởi người phụ nữ kia.

- " Công ty gì mà ai cũng đẹp như mỹ nhân thế này, từ tiếp tân cho tới trưởng phòng nhân sự" - Tú thầm nghĩ

Cậu nhẹ nhàng bước vô ngồi xuống chiếc ghế sofa giữa phòng, cô gái cũng rời bàn làm việc, cầm trên tay bộ hồ sơ, ngồi xuống đối diện cậu. Giờ Tú mới có dịp ngắm nhìn toàn bộ nhan sắc và cơ thể của cô gái kia. Cô ấy thật đẹp, một nét đẹp mặn mà, đôi mắt long lanh đằng sau cặp kính cận, bờ môi mỏng đỏ màu son trông thật quyến rũ. Làn da không trắng lắm nhưng được tôn lên nhờ bộ đồng phục công sở màu đen huyền bí, bên trong là áo sơ mi trắng với cặp ngực phải nói là vĩ đại đang phập phòng sau từng nhịp thở. Chẳng những ngực mà mông cũng to hơn người thường, thế nhưng eo lại vừa phải không phì lắm. Trông cô ấy phải gọi là múp, nhìn rất đã mắt. Đặc biệt là cái áo sơ mi cài ko hết nút, để hở cái khe ngực sâu huyền bí hấp dẫn ánh mắt thèm muốn của Tú. Nàng đẩy cặp kính lên nhìn Tú một cách sắc sảo như đang lướt đi trên cơ thể cậu vậy, hai người cứ thế do thám cơ thể nhau tầm hai ba phút thì cô ấy cất lời

- Cậu là Lưu Thiên Tú, 24 tuổi, tốt nghiệp đại học quản trị kinh doanh loại giỏi, chiều cao 1m74 khá lí tưởng, nặng 56 kg,...

Cô ấy như đọc thuộc lòng thông tin cá nhân của cậu mà không cần nhìn vào hồ sơ. Tú chỉ biết lúng túng trả lời như xác nhận

- Dạ vâng ạ

- Tôi là Mỹ Ly, trưởng phòng nhân sự, 28 tuổi, là người quyết định cậu có được làm ở công ty này hay không. - Cô ấy giới thiệu có phần đe dọa

- Dạ mong chị giúp đỡ cho em xin được việc làm tại đây - Tú như nản nỉ

- Cậu cũng biết công ty này hết 90% là nữ nhân làm việc, chỗ cho con trai là rất ít, đó là điều đặc biệt tại Nhật Hạ, chỉ riêng nơi này mới như vậy còn những công ty chi nhánh khác thì nam nữ bình thường như nhau. Nên thật sự giờ nhận cậu vào không biết sẽ làm gì

- Làm gì cũng được ạ, chỉ cần được nhận vào đây là em đã mừng rồi

Tú hiểu gì có bằng đi chăng nữa nhưng cũng chằng dễ gì xin vào đây chứ đừng nói là vào liền được làm công việc tốt, chỉ còn cách ráng xin vào làm gì đó rồi từ từ kiếm chỗ đứng sau.

- Giúp cậu tôi sẽ được gì? - Mỹ Ly bất ngờ hỏi

Cô ấy đứng dậy rồi cong người xuống, hai tay chạm bàn, mông cong ra sau, để lộ một phần bầu vυ" cũng khe ngực sâu không thấy đáy đập thẳng vào hai con mắt của Tú đang nhìn như chết trân. Cậu còn chưa biết phải trả lời như thế nào thì Mỹ Ly liền đưa ngón tay trỏ nâng cầm cậu lên hỏi

- Cậu sẽ trở thành nô ɭệ phục vụ cho tôi chứ?

- Nô... Nô ɭệ sao? Mà phục.... Phục vụ cái gì? - Tú ấp úng hỏi

Cậu không nghĩ lần đầu đi phỏng vấn vào một công ty danh tiếng lại gặp phải tình huống oái ăm này. Mỹ Ly đang nhìn Tú với ánh mắt của một con sói săn mồi đang chờ thú cưng trong tay mình chịu chết.

- Tất nhiên là... - Mỹ Ly đặt đầu gối lên mặt bàn, dướn người tới trước, áp sát tai cậu mà nói - ... Phục vụ tìиɧ ɖu͙© cho tôi rồi

Tú hoảng hốt, cậu không tin vào những gì mình nghe, giờ là ban ngày có phải ban đêm đâu mà cậu lại bị lạc vào mộng tưởng thế này. Đi xin việc rồi được yêu cầu phục vụ tìиɧ ɖu͙© cho một quý cô xinh đẹp sao, thật hoang đường đối với chàng trai trẻ chưa từng một lần nếm trải mùi đời. Không cần đợi Tú trả lời, Mỹ Ly bò qua khỏi bàn, banh hai chân của Tú ra, ngồi xuống giữa háng, đưa tay sờ cái của quý đang dần to lên phía sau lớp vải. Mọi hành động của cô ấy làm Tú bất ngờ không kịp phản ứng lại, cậu chỉ biết ngồi im chịu trận, bởi vì cậu ấy chưa từng trải qua chuyện này bao giờ nên không biết phải làm gì cho đúng vào lúc này, nếu mình từ chối đẩy cô gái này ra thì sẽ có nguy có mất việc, hơn nữa là đánh mất cơ hội thoát khỏi kiếp trai tân, nhưng mà cứ để vậy thì không ổn xíu nào, liệu cô ta có làm gì khủng khϊếp với Tú không khi ban nãy cô ta muốn Tú trở thành nô ɭệ cho mình. Tú cứ thế hoang mang trong khi bàn tay của cô ấy đã tháo nút quần, kéo phẹc mơ tuy xuống. Bàn tay cô ấy giờ chỉ còn cách của nợ cậu qua mảnh qυầи ɭóŧ nữa thôi, nhưng chưa đầy 5 giây sau thì qυầи ɭóŧ cũng bị cô gái kéo xuống, bất thình lình cậu nhóc được giải thoát liền bung ra một cách mạnh mẽ rồi dũng mãnh vươn cao lẫm liệt trước con mắt tròn xoe của Mỹ Ly.

- Dươиɠ ѵậŧ của cậu thật là đẹp - Ly mở miệng cười khen

Cô ta đã từng nếm qua không ít dươиɠ ѵậŧ rồi nhưng không thể tin được là trước mặt cô ta giờ đây là một ©ôи ŧɧịt̠ vừa to vừa dài với đầu khấc lớn hơn hết. Nó làm Mỹ Ly có chút ngạc nhiên xen lẫn thích thú. Tú hoàn toàn bị động rồi, cậu không làm được gì hơn ngoài ngồi ngó người con gái xa lạ đang nhìn chầm chầm ©ôи ŧɧịt̠ mình. Rồi cậu bất ngờ hơn khi cô ấy đưa mũi lại gần ngửi mùi hương trên đầu dươиɠ ѵậŧ, cô ấy hít lấy nó như thể đó là mùi hương quý giá vậy.

- Thật là một ©ôи ŧɧịt̠ đậm mùi tϊиɧ ŧяùиɠ, tối qua cậu vừa mới thủ da^ʍ xong sao? - Mỹ Ly hỏi một cách sắc bén

- " Thôi chết cha tối qua mình thủ da^ʍ đã qua lăn ra ngủ luôn không rửa ráy gì cả, đến sáng nay cũng quên bén mất " - Tú thầm rủa

Cậu chuẩn bị từ đầu tóc đến trang phục một cách tốt nhất mà đâu nghĩ là ©ôи ŧɧịt̠ mình lại được hỏi thăm đầu tiên. Lại một lần nữa không đợi câu trả lời của Tú vì nhìn vào ánh mắt Tú, Mỹ Ly đã tìm thấy đáp án của mình

- Thật là một cậu bé hư hỏng - Ly nhẹ nhàng nói - Để tôi làm sạch nó cho cậu nhé

Tú chợt há hốc mồm khi nghe như vậy và càng không tin vào mắt mình khi mà một người con gái xinh đẹp, một trưởng phòng của công ty giàu có, đang ngồi giữa háng mình và bắt đầu dùng lưỡi liếʍ quanh thân ©ôи ŧɧịt̠ một cách chậm rãi. Tú dán mắt vào từng cử động trên chiếc lưỡi không rời một giây phút nào. Nó đang liếʍ, đang mơn trớn ©ôи ŧɧịt̠ hùng dũng của cậu từ gốc tới ngọn không sót một chỗ nào. Mỹ Ly nhẹ nhàng vén tóc qua một rồi cuối xuống ngậm lấy đầu khấc to lớn cho vào miệng.

- Anh.... - Tú rên lên một tiếng như không chịu nổi cảm giác này

Lần đầu tiên cậu được một người đẹp bú ©ôи ŧɧịt̠ mình, lại còn là ©ôи ŧɧịt̠ bốc mùi tϊиɧ ŧяùиɠ do đêm qua thủ da^ʍ bắn ra. Tú thấy sướиɠ, sướиɠ hơn bao giờ hết, miệng cô ấy thật ướŧ áŧ, chiếc lưỡi nhám như con rắn đang tìm cách quấn chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ cậu như siết con mồi, nước miếng cô ấy chảy ra ướt từ đầu tới thân ©ôи ŧɧịt̠, nó giờ đây như một cây súng nước chính hiệu thì toàn thân bóng loáng nước miếng. Chưa dừng lại ở đó, Mỹ Ly rời miệng khỏi ©ôи ŧɧịt̠ cậu, cuối xuống thắp hơn liếʍ lấy hai hòn dái đang chuyển động một cách ngon lành, rồi cho vào miệng mυ"ŧ chùn chụt. Tú đê mê sung sướиɠ, cảm giác tê dại từ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© lan khắp cơ thể người, cậu cứ vậy ngẫu đầu ra sau, miệng rên lên những âm thanh sảng khoái, tay đặt nhẹ lên tóc Mỹ Ly. Ai nhìn thấy cảnh này chả bao giờ nghĩ là người ngồi dưới đang bú ʍúŧ nhiệt tình ấy lại là chủ nhân còn kẻ ngồi hưởng thụ là nô ɭệ cơ chứ. Nhưng Tú chẳng quan tâm mình là gì nữa, cậu chỉ muốn được sướиɠ, sướиɠ hơn như thế nữa. Mỹ Ly trở lại bú ©ôи ŧɧịt̠ Tú, nàng đang ngoi lên ngụp xuống cho ©ôи ŧɧịt̠ ra vào bên trong miệng mình nhanh hơn. Tú chịu hết nổi dùng hai tay ấn mạnh đầu Mỹ Ly xuống, ©ôи ŧɧịt̠ khá to dài so với kích cỡ miệng của Ly nhưng ngay lập tức mất hút trong miệng cô chỉ còn lại chùm lông đen và hai hòn dái bên ngoài, đầu khấc chui vào sâu trong họng nàng khiến cô suýt nữa thì sặc.

-Em xin lỗi, em chịu không nổi

Tú không nghĩ gì nhiều nữa, giờ cậu ấy chỉ muốn được thỏa mãn, mặc kệ mọi chuyện ra sao, Tú giữ đầu Mỹ Ly cao hơn chút rồi cứ thế nhấp vào họng cô. Chính xác hơn là Tú đang đυ. vô miệng cô, nắc ©ôи ŧɧịt̠ vô sâu trong họng cô làm cô sặc nhiều lần vì chịu không nổi, nước miếng chảy ra nhễ nhại khắp thân ©ôи ŧɧịt̠ và rơi cả xuống lông, xuống chiếc ghế sofa.

- Ôi sướиɠ quá, em đang đυ., đang đυ. vô miệng chị này

Mỹ Ly đã trở nên bị động, nàng gồng người hứng chịu những cú nắc vào miệng mình mà không kháng cự lại. Bỏi vì nàng thích, nàng chưa bao giờ bị như vậy, màng luôn là kẻ chinh phục đàn ông khiến họ gục ngã quỳ gối dưới chân nàng như món đồ chơi không hơn không kém, thành quả chinh phục quá nhiều khiến Mỹ Ly chán nản muốn tìm cảm giác lạ, và giờ đây, cảm giác đó đã xuất hiện, nàng đang bị hành hạ, đang phải há mồm bú ʍúŧ và chịu đựng ©ôи ŧɧịt̠ to như thế kia tọng thẳng vào họng, nhưng nàng không bực mình, không khó chịu mà ngược lại còn thấy sướиɠ, mong muốn cảm giác ấy nhìu hơn nữa.

- Sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ quá... Miệng chị thật đã... Côи ŧɧịt̠ em tê tái hết cả lên... Họng chị còn tuyệt hơn cả l*и con gái... Em ra.... Em ra đây... Aaaahhhhhh....

Tú chịu hết nổi rồi, cậu nắc những cú thật mạnh bạo cho đã cơn nứиɠ rồi cứ thế ấn đầu Mỹ Ly xuống phóng tinh ồ ạt vào cổ họng nàng, có lẽ cô ấy không cần phải uống, bởi lực bắn quá mạnh lại đâm vào sâu khiến tϊиɧ ŧяùиɠ chạy thẳng xuống dạ dày. Mỹ Ly tuy sặc sụa khá nhiều nhưng vẫn mím môi chặt lấy gốc ©ôи ŧɧịt̠ của Tú như muốn giữ những giọt tinh quý giá kia không chảy ra ngoài được. Sau tầm chục cú bắn mãnh liệt, Tú thả đầu Ly ra, ngồi dựa ra sau thở dốc. Lần đầu tiên cậu ấy được sướиɠ, sướиɠ một lần ra trò như thế này. Bên dưới Mỹ Ly mυ"ŧ chặt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ như vắt tới giọt tinh cuối cùng, cô liếʍ sạch không chừa một giọt, ©ôи ŧɧịt̠ Tú giờ đây chỉ còn dính nước miếng chứ không hề sót tϊиɧ ŧяùиɠ. Nàng ngửa mặt lên trời, mặc kệ nước mắt nước mũi nước miếng tèm lem, nàng nuốt đống tϊиɧ ŧяùиɠ trong miệng cái ực đầy thỏa mãn. Mỹ Ly nhìn chàng thanh niên đang thở dốc, nhoẻn miệng cười, Tú đã làm cô ra, phải, chính là làm cô lêи đỉиɦ chỉ bằng đυ. miệng mình, dù không đã như khi làʍ t̠ìиɦ nhưng cảm giác thật sảng khoái và tràn đầy sung sướиɠ. Cô ngồi vào lòng Tú, ép cặρ √υ" to đùng chặt vào ngực cậu ấy, bên dưới không ngừng cọ sát ©ôи ŧɧịt̠ lên bên ngoài qυầи ɭóŧ của nàng. Ly đỡ đầu Tú dậy và hun, nàng cướp đi nụ hôn đầu đời của Tú, nàng tặng cho Tú cảm giác mãnh liệt của nụ hôn nồng cháy, khác với nụ hôn qua loa khi làʍ t̠ìиɦ với những kẻ nàng đã chinh phục, đây là nụ hồn chân thành, nụ hôn chứa đựng một cái gì đó mà nàng cũng không nhận ra, đó là tình yêu, có lẽ thế, Mỹ Ly đã yêu, yêu chàng trai vừa mới đυ. mạnh bạo vô cái miệng nàng, nhưng nàng vẫn chưa hài lòng nếu Tú chỉ dừng lại tại đó sau khi đã xuất tinh. Nàng muốn nữa, muốn được nhiều hơn thế này nữa. Tú dần tỉnh táo sau cơn mê dại, cậu ấy đáp trả lại nụ hôn của Mỹ Ly, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, nước miếng trao đổi qua lại, cả hai mυ"ŧ lưỡi nhau chùn chụt như thể đã yêu nhau từ lâu lắm rồi. Tú chợt nhận ra, mình vừa thỏa mãn nhưng cô gái này thì chưa, nếu cậu không làm cô ấy sướиɠ thì đừng mong thoát khỏi đây chứ nói gì đến việc được nhận vào làm. Không còn cách nào khác, nghĩ là làm, Tú bắt đầu màn dạo đầu trước khi lao vào hiệp mây mưa thứ hai cùng người đẹp này. Tú không biết mình có đủ sức không nhưng giờ đã không còn đường lui nữa rồi, chỉ có đυ. cô gái này mới kết thúc được mọi việc mà thôi. Trận giao hoan giữa hai con người xa lạ lại sắp mở màn.