Chương 4: Dạy cách gọi tên vật kia

“Là ai ở trên đường nói lấy thân báo đáp? Hửm? Không bị gia đâm thì muốn bị ai đâm?” Giờ phút này giọng nam nhân lại trở nên lạnh ngắt.

“Gia nói cái gì, đương nhiên thϊếp nói được thì làm được, chỉ muốn côn ŧᏂịŧ gia, chỉ muốn bị gia cắm thôi.”

Dứt lời, Phương thị như trấn an cách quần xoa xoa đầu nấm côn ŧᏂịŧ.

Ở đây sờ đi sờ lại nhiều lần , nàng ngẫu nhiên phát hiện mỗi lần sờ đến đũng quần côn thit lại có 1 cái khe lõm, khe lõm nhỏ kia luôn ướt dầm dề.

Mỗi lần chạm vào, côn ŧᏂịŧ trong tay toàn nhịn không được nhảy dựng lên, nghĩ rằng nơi này đối với nam tử mà nói cực kỳ mẫn cảm.

Nàng liền lấy lòng dùng đầu ngón tay chọc chọc, thấy chiêu này quả nhiên hữu hiệu, giờ phút này cả người Tri phủ đại nhân đột nhiên cứng đờ, qυầи ɭóŧ càng ướŧ áŧ hơn.

Lâm Chương nhìn cái màu trắng ở trên quần, ánh mắt càng thêm thâm thúy, thấp giọng thở hổn hển một tiếng: “Ừm……”

Một tiếng này mang theo sự khơi gọi tìиɧ ɖu͙©, làm Lâm Ngọc vốn đang tự trách cả kinh ngẩng đầu nhìn về phía hai người cách đó không xa.

“Vói vào trong đi.” Lâm Chương vừa đưa ra mệnh lệnh vừa cởi chiếc yếm đã sớm sắp rơi xuống trên người nữ nhân ra.

Cặρ √υ" trắng như tuyết trước ngực nữ nhân cuối cùng cũng đã hiện ra trước mắt nam nhân, hai điểm anh đào màu đỏ thẫm tràn đầy vẻ thành thục, tinh tế xinh đẹp hơn so với suy nghĩ lúc trước trong đầu, nhìn thật mảnh mai khiến người ta nhìn vào liền kiềm chế không được cảm xúc muốn chà đạp.

Phương thị nghe lời mà đưa hai tay thăm dò vào trong quần, tìm tòi xong mới phát hiện sự nhận thức của nàng đối vật ở trong quần có bao nhiêu sai lầm, khi thật sự nắm lấy vật này, nàng mới biết được dươиɠ ѵậŧ nam tử thô dài hơn bao nhiêu còn rất nóng.

Thật giống như một cục đá cứng vậy, Phương thị nghĩ thầm.

Bàn tay trắng khẽ vuốt côn ŧᏂịŧ, trên dưới qua lại mấp máy, Phương thị chỉ cảm thấy lòng bàn tay ra chút ra mồ hôi, điều này khiến thân gậy càng dễ dàng hoạt động ở lòng bàn tay.

“Sờ tiếp vào nơi vừa sờ.”

Vừa rồi mình sờ soạng chỗ nào?

Phương thị nghi hoặc thử dùng tay thăm dò nhéo nhéo đầu nấm đằng trước thân gậy.

“Cũng biết đây là nơi nào?”

Phương thị chỉ biết nơi này gọi là dươиɠ ѵậŧ nam tử, nhưng không biết các phần phân chia của dươиɠ ѵậŧ.

Nàng thành thật lắc lắc đầu.

Giọng Lâm Chương ngày thường đôn hậu âm trong trẻo giờ phút này khàn khàn dị thường, lúc này lại có thêm một mị lực ôn nhu mê người: “Chỗ này là qυყ đầυ.”

Hoá ra cái này tên qυყ đầυ, Phương thị gật đầu tỏ vẻ nghe lọt lời dạy dỗ, còn dùng ngón tay tiếp tục phác hoạ kia hình dáng quanh thân qυყ đầυ.

“Sờ lên trên.”

Phương thị nghe lời mà sờ dịch lên, thế nhưng sờ vào khe rãnh lúc trước.

Lúc này ở giữ khe rãnh có chút chất nhầy chảy ra ướŧ áŧ trơn trượt.

“Biết nơi này không?”

Phương thị lắc đầu.

“Đây là mã mắt.”

Hoá ra khe rãnh này tên mã mắt, mã mắt còn có thể chảy ra nước sao?

Dường như biết Phương thị nghi hoặc, Lâm Chương rất dụng tâm mà dạy dỗ: “Chỗ chất nhầy ở mã mắt tên tinh lộ, đợi lát nữa cắm nàng mới khiến ta và nàng không khó chịu.”

Phương thị gật đầu, lại dùng móng tay cạo cạo mã mắt, chỉ cảm thấy chỗ mã mắt kia thế mà thấm ra càng nhiều tinh lộ.

Thân thể Lâm Chương căng thẳng run, tay nắm vυ" nữ nhân nhéo mạnh.

“A, đau.” Phương thị không khỏi kêu lên đau đớn.

***

Lâm Ngọc cắn răng cắn môi, sắc mặt ửng đỏ, nàng mà……

Nghe thấy từng lời thô tục của phụ thân kia, nàng liền cả người khô nóng, chỗ kia thế mà co rút đến lợi hại.

Những từ tỉ mỉ miêu tả dươиɠ ѵậŧ, thế mà khiến cho người mặt đỏ tâm nóng, tăng thêm tìиɧ ɖu͙©.

Tay phụ thân liên tục véo qua véo lại trên vυ" nữ nhân làm Lâm Ngọc xem đến mức hãi hùng khϊếp vía, lúc trước nàng không cảm thấy gì khi không thử cái đó, vì sao bây giờ chỉ ở một bên nhìn liền liền cảm thấy miệng lưỡi khô khốc?

Lâm Chương lại không biết nàng cùng đã cùng biểu ca là thanh mai trúc mã có tình ý đã thử, mà lúc này cách đó không xa nam nhân phụ thân nàng là, tam cương ngũ thường, thiên đạo nhân luân, có nói là luân lý không thể nghịch lại phản ứng như vậy……

“Mới thế này mà đã đau không chịu nổi, còn muốn câu dẫn gia?”

“Thϊếp, thϊếp không có.”

“Đi xuống sờ.”

Phương thị bỏ qua chuyện ngực truyền đến sự khác thường, nghe lời mà trở về tiếp tục sờ.

Không biết vì sao, vυ" nàng rõ ràng bị niết đau, nhưng đau xong thân thể thế mà toát ra một tia ngứa ngáy, giữa hai chân còn có một cổ nước nóng.

Kinh nguyệt của mình vừa qua khỏi mấy ngày, không có khả năng là kinh nguyệt, giờ phút này Phương thị chỉ cảm thấy thân thể của mình thật sự quái dị.