Câu chuyện 1Con bé Nana áp tai lên cái bụng tròn vo của tôi, mặt đầy ghét bỏ nói với An Tâm ngồi bên cạnh tôi: "Thằng nhỏ này là quỷ phá phách, con không thích."
An Tâm vừa cho chúng tôi xem ảnh trên di động vừa hỏi: "Thằng em? Tại sao không phải là em gái?"
"Ờ... Giác quan thứ sáu của con."
An Tâm và tôi đưa mắt nhìn nhau, cười phá lên. Qua một lúc sau tôi mới ngừng cười được, xoa cái đầu nhỏ của Nana nói: "Bất luận là em trai hay em gái, con đều phải thích em đó, bởi vì ah... con là chị."
Nana nghe thế đứng thẳng dậy, chu miệng nói: "Không muốn, để em ấy làm chị được rồi."
Tôi cũng học theo bộ dạng chu môi của con bé, "Vậy cũng không thể được, con sinh trước em mà."
Nana nghiêm túc suy nghĩ một lát, sầu não hướng sang An Tâm nói: "Sao mẹ sinh con ra trước chi vậy, con muốn chui lại vào bụng mẹ."
Tôi và An Tâm cười phá lên lần nữa, Nana 3 tuổi luôn với bộ dạng người lớn, đĩnh đạc nói ra mấy câu khiến người ta không thể không bật cười.
===============================
Câu chuyện 2Hôm đó, Nana từ nhà trẻ về, không giống như bình thường leo lên giường nghịch búp bê Baby, mà xông thẳng đến phòng khách, chăm chú nhìn tôi và Roy một lúc lâu. Tôi đang ôm Roy đã 1 tuổi ở trên sàn nhà lăn qua lộn lại, chọc Roy cười khanh khách. Mãi đến lúc mấy ngón tay nhỏ bụ bẫm của Roy chỉ chỉ phía sau lưng tôi kêu chị chị, tôi mới phát giác sự tồn tại của Nana. Đúng rồi, còn có chuyện này quên kể, cái thằng quỷ nhỏ Roy này á, cũng thật "vong ân bội nghĩa", từ đầu tiên biết gọi lại không phải là mẹ, mà là chị. Nana rõ ràng luôn tỏ ra không muốn thân thiết với nó, còn nó thì tự mình ở đó vui vẻ. Dù thế nào tôi và An Tâm đều không hiểu tại sao lại như vậy.
An Tâm đỗ xe xong, cũng đi vào, kéo Nana ngồi xuống sàn, "Hựu ~ Hôm nay Nana nhà mình cãi lại thầy Van đó."
Ôi trời, đây thật sự là tin động trời, phải biết Nana hết mực tôn kính thầy Van, bình thường động một chút là thầy Van dạy thế này thầy Van dạy thế nọ. Cãi lại?
Nana ngược lại không chút hối lỗi, hùng hồn nói: "Những thứ thầy Van giảng hôm nay quả thật không đúng mà."
"Oh, thầy giảng cái gì?" Tôi thật sự có chút hiếu kỳ rồi.
"Thấy nói nhà là do ba mẹ con cái tổ hợp tạo thành, con nói không đúng, nhà là do mẹ mẹ và con cái tạo thành." Nói xong còn nhìn tôi, nhìn An Tâm.
Trán tôi nổi ba vạch, ai ngờ Nana tiếp tục nói: "Thầy Van nói mẹ là người sinh con, cho nên chỉ có An người thường đến đón con là mẹ. Nhưng con nói với ông ấy Yo không đến đón con là vì mẹ ở nhà chăm em trai, mẹ vừa sinh em bé, cho nên mẹ cũng là mẹ. Kết quả thầy Van nhìn con không nói gì nữa."
Bây giờ, đến lượt tôi nhìn Nana không nói nên lời.
Sau đó, An Tâm ôm Nana vào lòng, nhẫn nại giải thích cho con bé.
===============================
Câu chuyện 3Tôi đến sân bay đón An Tâm về nhà, vừa lên xe, chị liền nắm tai tôi la lối: "Chị mới về nước quay phim mấy ngày, em đã dằn dọc Nana và Roy thành thế hả."
Tôi đau đớn la lên: "Bỏ tay, bỏ tay, bỏ tay... Người làm mẹ rồi, còn bạo lực như vậy. Không đúng, sao chị biết chuyện em chụp ảnh chân dung cho tụi nhỏ? Nana mật báo cho chị?"
"Còn nói? Em biết rõ Nana trọng nhất lời hứa, còn kéo con bé xuống nước cùng quậy với em. Em cho rằng chị không chơi Weixin thì không biết em làm những chuyện gì à?" An Tâm nói xong, làm bộ dạng bí hiểm, dựa người vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Tôi khởi động xe, suy nghĩ rốt cuộc là ai bán đứng tôi, nghĩ nửa ngày cũng nghĩ không ra đầu mối nào.
Vào cửa, An Tâm mới mở miệng nói: "Đừng đoán nữa, chị nhìn thấy trên di động Vương Cảnh Cảnh."
Cái gì? Cái tên Vương Cảnh Cảnh này, tôi tốt bụng tốt dạ để đại minh tinh nhà tôi đi làm khách mời cho anh, anh lại "lấy oán báo ân"!!!
An Tâm rất thích thú nhìn bộ dạng cắn răng nghiến lợi của tôi, cười bảo, "Em và Vương Cảnh Cảnh người nửa cân kẻ tám lạng, hôm qua cậu ta cho chị xem ảnh thôi nôi của khuê nữ nhà cậu ta, trời ạ, lại đến mấy chục tấm. Chị nói cậu chụp vậy có mệt không? Cậu ta lại bảo Hựu Hựu nhà chị mới khoa trương đó, suốt ngày trên group bạn bè khoe ảnh chụp hai đứa con nhà chị, còn nhờ chị chuyển lời cho em, nếu còn spam nữa cậu ta cho em vào danh sách đen."
Tôi lúng túng gãi đầu, "Thật ra em cũng chỉ chia sẻ trên group bạn bè, đã rất khắc chế rồi."
An Tâm hôn lên môi tôi một cái, "Dù chỉ trong vòng bạn bè, nhưng em có thể đảm bảo truyền qua truyền lại, sẽ không bị lọt ra ngoài? Em chắc cũng không mong hai đứa nhỏ thành đề tài tin tức của giới giải trí, đúng không?"
Cũng đúng, tôi gật đầu, khẽ chạm môi chị một cái.
Cái chạm này làm tôi mới nhớ đã hơn một tuần rồi không được gặp chị, đang định hôn cho đã ghiền, Nana không biết từ đâu chui ra, ôm đùi An Tâm ai oán nói: "Con cũng không chơi Weixin nữa."
Hả? Đây là tình huống gì? Cái đứa trẻ hư này chơi Weixin từ lúc nào?
"Thật nhiều người thêm con đều vì cảm thấy An rất đẹp, Yo, bằng không sau này đổi mẹ đến nhà trẻ đón con đi."
Khóc thét! Lần đầu tiên tôi kích động muốn đánh con.
===============================
Câu chuyện 4Thoáng một cái, Roy đã lên lớp 1 rồi, mỗi ngày nhìn hai chị em dắt tay nhau ngồi xe đưa đón của trường, tôi và An Tâm đều cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.
Gần đây, một bạn học nữ của Roy, tên Molly, cuối tuần luôn thích đến nhà tìm thằng nhóc cùng chơi, tôi cuối cùng nhịn không được chọc Roy, "Cục cưng, nói mẹ nghe, có phải con đang yêu không?"
Cái đầu nhỏ của Roy lắc hệt như cái trống bỏi, "No, no, no, no..."
An Tâm đang xếp quần áo, vỗ cánh tay tôi một cái, "Nói bậy bạ gì với con thế."
Tôi không thèm để ý chị, tiếp tục truy hỏi Roy, "Đừng xấu hổ mà, Molly có phải là bạn gái con?"
Nghe vậy Roy lập tức ưỡn ngực nói: "Mẹ sai rồi, Molly nói cậu ấy muốn làm bạn gái của chị con."
"What?" Tôi và đồng bọn của tôi đều ngây người ra.