Chương 6: A Uyên ca ca, nơi này còn bẩn

"A Uyên ca ca"

Tiểu Phù Âm suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn thiếu niên phía trên.

Ca ca của nàng càng nhìn càng đẹp, đường nét khuôn mặt ngày một rõ nét khôi ngô, ngắm một hồi làm tim nàng có chút ngứa ngáy.

"Không được nói cho người khác nha."

Phù Âm có chút thẹn thùng nhỏ giọng nói, không muốn để cho người ta biết mình đã năm tuổi còn để ca ca giúp rửa mông đâu.

"Ừm, đây là bí mật của riêng chúng ta."

Phù Uyên nở nụ cười, ôm tiểu mĩ nhân lên, để cho mông nhỏ của nàng vểnh cao, sau đó liền cởϊ qυầи lót.

Cánh mông phấn nộn giống như đào mật giữa mùa hè, vừa trắng vừa mềm, còn mang theo hương thơm của em bé, vô cùng đáng yêu.

Phù Uyên cầm lụa nhẹ nhàng phủ lên mông, đem hai luồn béo mập kia làm ướt, sau đó cẩn thận tẩy rửa.

Động tác của hắn vô cùng nhẹ nhàng, do chưa từng hầu hạ qua ai nên làm có chút không quen, sẽ không được thuần thục như các mama hay tắm cho Phù Âm, bởi vậy nên hắn đặc biệt cẩn thận.

Lau khô cái mông nhỏ dính nước, Phù Uyên để cho nàng ngồi chờ ở trên ngọc thạch, đợi hắn tắm xong sẽ ôm nàng đi ra ngoài.

Tiểu Phù Âm không thoải mái vặn vẹo, dường như còn một chỗ chưa rửa sạch.

Từ trước đến nay nàng vô cùng sạch sẽ, liền tự mình ngồi nơi đó, mở bắp chân ra, bàn tay bé xinh cố gắng vuốt lên ngọn núi nhỏ phình lên kia, nhưng ngón tay của tiểu nữ oa năm tuổi rất ngắn, nàng lại chưa từng tự mình rửa qua, chỉ chốc lát sau liền sốt ruột đến mức đỏ ửng viền mắt.

Phù Âm tự động nhích dần dần, dựa vào thân thể Phù Uyên.

"A Uyên ca ca."

Phù Uyên vừa mới cẩn thận tẩy rửa giúp nàng xong, đang định tự mình đi tắm, lại bị đôi tay nhỏ kéo góc áo.

"Làm sao vậy?"

Trên mặt tiểu mỹ nhân tựa hồ có chút ủy khuất, nắm lấy bàn tay to của hắn hướng về núi nhỏ thăm dò.

"Nơi này của A Âm còn chưa rửa sạch."

Phải chăng yêu nữ đều dùng cách này mê hoặc con người?

Vẻ mặt vô tội từng bước câu dẫn hắn, lại mang theo nét ngây thơ trẻ con, thế nhưng đang dần kéo hắn xuống làm chuyện dâʍ đãиɠ nhất.

Có lẽ, từ giờ phút đó trở đi hắn đã bị nàng ăn đến gắt gao, sau đó cả đời trầm luân ở đây, vạn kiếp bất phục.

Khởi đầu của cám dỗ chính là hắn vươn đôi tay này, được nàng dẫn lối đến xoa nắn mật huyện phấn nộn ấy.

Phù Âm đã năm tuổi, âʍ ɦộ dần phồng lên như một cái bánh bao trắng tròn, ở giữa là khe hở hồng nhạt khép kín, âm mao còn chưa phát triển, sờ lên cảm giác bóng loáng mềm mại.

Phù Uyên ôm lấy tiểu nữ oa, để hai chân nàng tách ra ngồi trong ngực mình, ngón tay hắn dính nước nhẹ nhàng chơi đùa tiểu huyệt.

Chỗ đó của nàng quá non nớt, so với đậu hũ bạch ngọc trong cung yến còn mỏng manh hơn, Phù Uyên sợ mình nếu dùng sức sẽ làm hư nàng.

"A Uyên ca ca, nơi này còn bẩn."

Bàn tay nhỏ bé kéo tay hắn di chuyển xuống phía dưới.

Hai cánh hoa môi mềm mại màu hồng đào mấp máy đóng mở, Phù Uyên cảm thấy trên người hắn tựa hồ dấy lên một cỗ hỏa khí không giải thích được, lại càng không có chỗ phát tiết.