Chương 42: Tên gia hỏa này thơm quá

Y yên lặng nhìn chằm chằm Hoắc Nhàn Phong vài giây, sau đó mạnh tay xé rách cổ áo của đối phương.

Nhưng tình huống thật sự chính là ——

Mặc dù y dùng sức kéo, nhưng lại chẳng có động tĩnh gì… Còn bởi vì dùng sức quá mà bị phản ngược trở lại, còn tự đem bản thân đánh lên gáy đối phương.

Vừa rồi y đã trải qua một phen vật lộn điên cuồng, cho nên bây giờ thân thể của Giang Từ đã hoàn toàn thoát lực, sở dĩ mà y còn có thể đứng được như vậy, chỉ đơn giản là vì y cố chống mà thôi.

Giang Từ ngơ ngác nhìn tay mình, trong mắt y toát ra thần sắc không thể tin được.

Thiếu niên cúi đầu nhìn Omega đang cứng đờ, bỗng nhiên cảm thấy, dáng vẻ này của đối phương, dường như nhìn có vẻ không thông minh lắm.

Hắn khe khẽ thở dài, sau đó yên lặng duỗi tay, giúp cho Omega không quá thông minh này cởi cái nút trên cùng trên áo mình ra.

“A, được rồi đấy.”

Giang · muốn chết · Từ: “…”

Có lẽ đây là lần thứ hai thiếu tướng Omega sinh ra cảm giác muốn chết như thế này, lần đầu tiên chính là mấy tiếng trước, khi y không cẩn thận mà lộ hàng trước mặt tên Alpha đó.

Omega xấu hổ muốn chết kia cố gắng trấn định lại, làm như không có việc gì mà cúi đầu, dán lên xương quai xanh của đối phương mà ngửi ngửi, muốn xác nhận mùi tin tức tố của đối phương.

—— Đây là lần đầu tiên Giang Từ gặp một Alpha kỳ quái như thế này.

Tin tức tố của thiếu niên như có như không, thậm chí còn nhạt hơn so với cả của Beta, cứ như là do hắn đặc biệt giấu đi vậy.

Nhưng dù cho chỉ một ít tin tức tố lộ ra ngoài, cũng đặc biệt có thể quyến rũ người khác.

Cứ như một cọng lông chim mềm mại, đang nhẹ nhàng phất qua làn da đầy mẫn cảm của Omega, khiến cho mỗi sợi dây thần kinh của y đều cảm thấy hưng phấn mà run rẩy.

Giờ phút này, Giang Từ vẫn đang trong trạng thái bị ép phải động dục, bản năng thúc đẩy y phải lập tức tìm một Alpha cường đại để tìm kiếm sự che chở cùng an ủi, hiển nhiên, mục tiêu có thể cung cấp cho y những cái này đang ở trước mắt.

—— Đây là lần đầu tiên Giang Từ không sinh ra sự phản cảm đối với tin tức tố của một Alpha.

Thậm chí, ngay giờ khắc này, y vậy mà cũng không phân rõ rằng mình đang xác nhận thân phận của đối phương, hay là tham lam sa vào tin tức tố của đối phương, cho nên mới có thể làm ra loại hành vi trước đấy hoàn toàn không thể xảy ra.

Bởi vì chiều cao, hơn nữa Giang Từ đang vùi đầu hít ngửi mùi tin tức tố của hắn, mà thời điểm Hoắc Nhàn Phong rũ mắt xuống, tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy rõ những hình ảnh phía sau lưng Omega xinh đẹp này.

Sườn xám mỏng manh dán chặt lên người y, phần vải bên hông không biết đã bị ai xe rách, vậy mà lại lộ ra non nửa phần sườn eo trần trụi.

Dưới ánh sáng mờ, làn da kia trắng hồng như noãn ngọc, nhưng lại ấp áp mà tràn đầy co dãn.

Phần vải rách nát theo động tác của Omega mà phập phồng, loáng thoáng để lộ ra một thứ gì đó sâu mà mượt mà hơn, hơi hơi có cái bóng nhè nhẹ.

—— Có lẽ đó là hõm eo của y.

Xuống chút nữa, phần vải dưới eo cong lên, có lẽ là vì thường xuyên trải qua huần luyện trong quanh năm suốt tháng, mang trên mình gen của một Omega, cho nên đường cong ở nơi đó cực đẹp, giống một quả đào chín mọng, mượt mà tròn trịa, khiến cho người khác không thể không sinh ra dục niệm u tối không thể nói ra nào đó, ví dụ như vói tay vào miệng vải rách nát kia, sau đó chậm rãi trượt đến nơi càng sâu hơn.

Hầu kết của Hoắc Nhàn Phong vô thức lăn lộn một chút, hắn mất tự nhiên quay đầu đi, cưỡng chế chính bản thân mình phải dời mắt đi chỗ khác.

… Gia hỏa này thơm quá.

Cứ như một bông hoa hồng đang nở rộ xinh đẹp, quanh thân đều là mùi hoa thơm ngào ngạt, sau đó, tỏ rõ sự tồn tại của mình đối với toàn bộ ong bướm trên khắp thế gian này.

—— Nhưng đây là một Omega đang mang thai.

Thiếu niên nhớ đến những gì mà Đường Trà nói, mặc dù đúng là hắn không thể cảm nhận được tin tức tố, nhưng điều đó hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến việc Hoắc Nhàn Phong tiếp nhận thông tin từ nơi khác.

Vì an toàn, cho nên việc Omega ngụy trang thành Beta là một điều bình thường, nhưng mà, không có Omega nào lại tự ngụy trang bản thân mình thành một cái Beta đang mang thai.

Nói cách khác, Omega thật sự đang mang thai.

Đối phương rất có thể là một quả phụ mất chồng.

Trong lòng Hoắc Nhàn Phong thầm mắng mình một câu cầm thú.

Sau đó, hắn duỗi tay nhẹ nhàng đè lại bả vai không bị thương của Giang Từ, đẩy y ra xa một chút.

Thiếu niên che lại miệng mũi, lộ ra biểu tình làm như bản thân hắn không thể chịu được khí vị trên người Giang Từ, dùng ngữ khí khó xử nói.

“Cậu… Dựa vào tôi gần quá rồi.”

Lần đầu tiên Giang Từ bị Alpha ghét bỏ: “…???”