Chương 41: Không phải hắn

ói thật, vừa rồi, ngay thời khắc mà thiếu niên đưa khăn tay đến cho y, trong đại não của Giang Từ đột nhiên xuất hiện một khoảng trống ngắn ngủi.

Một góc bén nhọn nào đó trong lòng đột nhiên sụp đổ.

“...”

Chỉ là lúc ấy, không đợi y quyết định xem bản thân mình có nhận hay không, y đột nhiên ngửi thấy một cổ hơi thở cực kỳ quen thuộc.

Có chút giống… Khí vị của cái tên Alpha mà y gặp trong phòng bảo hiểm kia.

Cho nên, tên gia hỏa trước mắt này, chính là tên Alpha đó sao?

Trong phút chốc, tròng mắt màu đỏ của Giang Từ chợt ngưng kết một tầng sương lạnh.

Đối phương tiếp cận y, có phải vì đang có âm mưu gì đó không thể để người khác biết hay không?

Hay là, tên gia hỏa này vốn đã theo dõi y ngay từ đầu, từ nãy đến giờ trốn vào một góc nhìn trò cười của y, bây giờ lại xuất hiện, là vì muốn sắm vai anh hùng cứu mỹ nhân?

Trong khi trong đầu y hiện lên vô số thuyết âm mưu, Giang Từ động thủ!

Bụp!

Cái túi thiếu niên mang theo rơi xuống đất, các loại gia vị cùng các ống dịch dinh dưỡng bên trong đều đồng loạt rơi xuống đất.

Những ống thủy tinh đầy đủ màu sắc rơi từ bên trong ra ngoài, lăn trên mặt đất đầy máu.

Giờ phút này, Giang Từ nắm chặt cổ áo Hoắc Nhàn Phong, ấn chặt người lên tường, xương bả vai của hắn đập mạnh lên vách tường, phát ra một tiếng vang trầm đυ.c cực kỳ rõ ràng.

Nhưng điều mà Giang Từ không biết chính là, trong nháy mắt khi y duỗi tay ra, Hoắc Nhàn Phong liền cực kỳ phối hợp mà nhanh chóng lui về phía sau, sau đó ——

Chính bản thân hắn tự đập vào tường.

Đúng vậy, là chính hắn tự đập vào tường.

Hoắc Nhàn Phong hoàn toàn không có ý muốn động thủ với đối phương.

Dù sao thì, đây cũng là một Omega.

Đã thế y còn là một Omega xinh đẹp đang mang thai, vừa rồi còn bị tra tấn một phen, vết thương chồng chất.

Bởi vì vừa rồi bị khi dễ, vì thế trong lòng y sinh ra một ít cảm giác không an toàn cùng tính công kích mãnh liệt, đó là chuyện cực kỳ bình thường.

Cảm giác này thật giống như khi cậu nhặt được một con mèo Ragdoll cực kỳ xinh đẹp nhưng trên mình đang chồng chất vết thương, dù cho nó có nhe răng hung dữ với cậu như thế nào, nhưng cậu cũng sẽ chẳng cảm thấy chút uy hϊếp nào từ đối phương, mà ngược lại, cậu còn mua đồ ăn súp thưởng về cho nó nữa.

Tóm lại, toàn bộ động tác của thiếu niên cực kỳ lưu loát mượt mà, giống như một diễn viên đang phối hợp diễn xuất với nhau trên màn ảnh, rõ ràng là hai người chẳng dùng bao nhiêu sức, nhưng nhìn qua, có cảm giác như cực kỳ bạo lực.

Ngay cả đối với ánh nhìn của Giang Từ, thì y cũng có cảm giác như y đã thật sự ấn chặt đối phương vào trong tường.

Thậm chí, Hoắc Nhàn Phong còn rêи ɾỉ hô đau một tiếng, mày hơi nhíu, dường như đang chịu đựng sự thống khổ cực lớn nào đó.

Giang Từ: “…?”

Y hơi hoảng hốt một chút, có chút hoài nghi rằng vừa rồi có phải y đã dùng sức hơi nhiều hay không.

Dù sao thì vừa rồi y vừa mới trải qua một trận chiến kịch liệt, cho nên tình trạng cơ thể của y đang trong tình trạng hoàn toàn thoát lực.

Lúc nãy, ngay cả khi y cầm súng cũng phải dùng sức.

Cho nên, tên Alpha này có phải có chút… Yếu đuối quá rồi hay không?

Lúc này, Hoắc Nhàn Phong đang bị một Omega ấn lên tường, lưng hắn áp sát vào tường, cực kỳ giống một cảnh thường xuyên được chiếu trên phim.

“Bình tĩnh, tôi không có ý thương tổn đến cậu.”

Hắn còn đặc biệt giơ hai tay lên cho con mèo Ragdoll đang bị kích động, à không phải, là một Omega xem, tỏ vẻ trên tay mình hoàn toàn không có bất kỳ vũ khí gì.

“Cậu có phải…!”

Giang Từ vừa định chất vấn đối phương xem liệu hắn có phải là tên Alpha vừa rồi mà y đã gặp trong phòng bảo hiểm không, nhưng khi ánh mắt của y liếc nhìn vào bàn tay của đối phương, y bỗng nhiên sửng sốt.

—— Không có vết thương.

Lúc ấy, thanh đao mà Giang Từ cầm đã cắt ra một vết thương dài tầm mười mấy centimet trên tay Alpha kia, thậm chí y còn nhớ rất rõ, xung quanh miệng vết thương còn có vết bỏng cháy do điện gây ra.

Từ lúc đó cho đến bây giờ cùng lắm chỉ mới qua ba tiếng đồng hồ, miệng vết thương đó căn bản không thể khép lại nhanh như vậy được.

Cho nên, thiếu niên này, không phải hắn.

Nhưng vì sao khí vị trên người của bọn họ lại giống nhau đến như vậy chứ?

Giang Từ bắt đầu hoài nghi chính mình, giờ khắc này, hắn bỗng nhiên không dám chắc chắn, mùi hương khi đó mình ngửi thấy liệu có phải là tin tức tố hay không, hay là ảo giác sinh ra do thuốc.

Làm một người lấy thân phận Omega để tiến vào quân bộ, là Omega duy nhất trong quân bộ, còn có thể quần ẩu với một đám quan quân Alpha trong quân bộ, Giang Từ cực kỳ tin tưởng vào khả năng nhận thức và khứu giác của mình.