Chương 28: Tìm người

Sáng sớm ngày hôm sau, Hoắc Nhàn Phong xuất hiện trước cửa trạm thu gom phế liệu.

Đốc đốc!

Thiếu niên cực kỳ thuần phục mà khiêng một bao tải chứa đầy đồ đi vào, không chút do dự ném nó lên quầy.

"Ông chủ, tính giúp tôi cái này đi."

Thiếu niên dùng khăn quàng cổ màu xám che khuất đi nửa dưới khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt với đôi con ngươi đen nhánh như mực.

"Lại là cậu à?"

Ông chủ Ngụy vừa nhìn thấy Hoắc Nhàn Phong đến, trong nháy mắt liền lộ ra nụ cười như gian thương nhìn thấy một con dê béo.

"Cậu ghé thăm thường xuyên thật đấy."

Năm ngày trước, Hoắc Nhàn Phong vừa mới đến đây bán một đài của cơ giáp cấp A mà hắn lấy được từ địa cầu.

Nói chính xác hơn thì không hẳn là vậy, hắn giả như là một tên ngây thơ không biết nhìn hàng, đem cơ giáp hơn ngàn vạn tinh tệ coi như một đống đồng nát sắt vụn ra bán với giá mấy chục tinh tệ cho ông chủ ở đây.

Trên thực tế, ngoại trừ một người có giá trị tinh thần lực cao đến nghịch thiên như Hoắc Nhàn Phong, thì người bình thường khó có thể cưỡng chế phá vỡ khóa của cơ giáp, cho nên, mặc dù Ngụy Hà có thể mua được nó tới tay, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, chắc chắn không thể phá được khóa của cơ giáp.

Mặc dù là như vậy, nhưng vị địa đầu xà nổi tiếng trên khu vực mặt đất này lại tự cho rằng mình đã chiếm được một món lợi lớn, sau đó, thái độ của ông ta đối với Hoắc Nhàn Phong cực kỳ tốt, còn tiết lộ cho hắn biết rất nhiều tin tình báo mới.

Ngụy Hà gõ gõ ống thuốc lá cổ trên tay, hít một hơi, rồi phun ra một trận khói dày đặc, sau đó tùy tay đảo đảo đồ bên trong bao tải.

"300 tinh tệ."

Hoắc Nhàn Phong hơi nhíu mày một chút.

—— Đúng là chặt chém.

Đồ ở trong bao này, tất cả đều là những linh kiện cốt lõi nhất bên trong những cơ giác bị vứt đi, chất lượng của chúng vẫn còn hoàn hảo, ít nhất cũng phải 5000 tinh tệ.

Thiếu niên vươn tay đè lại bao, giả giờ như là một tay già đời.

"Ông chủ Ngụy, dù sao thì tôi cũng là người ở nơi này, đừng có xem tôi như là một con dê béo lớn để thịt như vậy chứ, mấy thứ này, ít nhất cũng có giá một nghìn tinh tệ, ngài xem đi, tôi cực cực khổ khổ suốt mấy tháng qua, nhiều ít gì cũng phải cho tôi kiếm một ít để cưới vợ chứ?"

Hứ, dù sao thì cũng thật là một con dê béo không biết nhìn hàng.

Ngụy Hà thầm cười nhạo một tiếng trong lòng, nhưng ông ta rất thích loại người này.

Ông ta tỏ vẻ không kiên nhẫn mà xua tay.

"Thôi được rồi thôi được rồi, hôm nay tâm trạng của ông đây không tốt, lười nói nhiều với cậu."

Đông!

Ông ta lấy bao đồ đi, sau đó ném một bọc tinh tệ lên bàn.

"Đây, 800 đã là hết giá rồi."

Tinh cầu này thuộc về khu vực không có ai quản lý, bởi vậy, đa số người ở đây vẫn quen sử dụng tiền mặt.

Nhưng Hoắc Nhàn Phong cũng không vội kiểm tra lại số lượng tinh tệ, mà hắn thò mặt đến gần.

"Ông chủ, tôi muốn hỏi ông điều này, gần đây, chỗ dưới kia của chúng ta..."

Vừa nói, hắn vừa đảo mắt nhìn về phía dưới nền đất một chút.

"Có Beta chất lượng tốt một chút hay không? Tốt nhất là không phải người ở đây, mà là người từ bên ngoài tới?"

Còn chưa đợi Ngụy Hà hỏi lại, Hoắc Nhàn Phong đã xua tay, lộ ra nụ cười đầy ngây ngô.

"Ngài xem... Tôi cũng đã già đầu rồi, vậy mà còn chưa cưới được vợ."

Bần dân của Thiên Đông tinh này, trên cơ bản không được nhận bất kỳ sự giáo dục nào, thế cho nên những người thuộc tầng chót ở đây, thậm chí còn ngu muội hơn thời đại mà nhân loại còn tồn tại dưới địa cầu.

Chuyện mua bán người ở đây xảy ra cực kỳ thường xuyên.

"A, cậu cũng biết chọn đấy, người địa phương thì không cần, chỉ thích người từ bên ngoài đến."

Trước đó, ông ta chiếm một món hời lớn, bây giờ lại có thêm một món hời không kém, cho nên tâm tình của Ngụy Hà cực tốt.

Ông vốn dĩ cũng không phải là người quá kín tiếng gì, huống chi, đây cũng không phải là bí mật gì không thể nói ra.

"Cậu cũng biết nơi này như thế nào rồi đấy, đã vài thập niên rồi không có người mới. Nhưng mà đúng là rất kỳ lạ, ngày hôm qua, đột nhiên xuất hiện một người, khí vị trên người của người đó cực kỳ sạch sẽ, nhưng mà..."

Ông chủ hút một điếu thuốc, kề sát lại gần, nói nhỏ.

“Ông đây ở đây nhiều năm như vậy rồi, nhưng cũng chưa từng gặp một Beta như thế, nghe nói, người đó còn làm sập vào khu phố trong thành phố ngầm đấy, đám người ủa lão Xà phải tốn sức rất lớn mới có thể bắt được y đấy.”

“—— Y bị bắt rồi sao?”

Ánh mắt của Hoắc Nhàn Phong tối sầm lại.

“Chẳng lẽ lại không bắt được sao,”

Ông chủ Ngụy có chút đắc ý.

“Mấy người làm công việc đó như lão Xà, thời gian bọn họ làm, nói là ít thì cũng đã ngang ngửa với thời điểm đế quốc thành lập rồi, người mới có lợi hại thì thế nào? Loại người như bọn họ, thủ đoạn xấu xa thật sự rất nhiều, tùy tùy tiện tiện tìm một loại thuốc cấm nào đó, đừng nói là Beta, dù cho có là một Alpha mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ bị bọn họ thuần phục.”

Lúc này, Hoắc Nhàn Phong đẩy túi tinh tệ trên bàn về phía ông chủ, dùng ngữ điệu khéo đưa khéo đẩy, nói.

“Ông chủ Ngụy, con người của tôi có chút sở thích kỳ lạ, chỉ muốn tìm một người từ bên ngoài đến, sạch sẽ, ngài xem, có thể giúp tôi liên hệ với vị Xà đại nhân kia…”

“—— Đưa người kia cho tôi được không?”

“Cái này sao, chắc là không được đâu.”

Ngụy Hà hút một hơi thuốc, lắc đầu.

“Nếu đổi thành cái khác thì còn có thể, nhưng lần này thì lại khác, nghe nói, Beta kia xinh đẹp cứ như mà một Omega vậy, hơn nữa, còn là Beta đang mang thai, lão Xà cảm thấy cực kỳ thích ý, ngày hôm qua, sau khi bắt được người liền lập tức đưa người đó đến nhà đầu giá, nói là muốn bán người này với giá cao.”

Nhà đấu giá?

Hoắc Nhàn Phong cau mày “chặc” một tiếng.

Vậy thì có chút phiền toái rồi đây.

Mấy giờ sau ——

Thiếu niên xuất hiện ở một góc bí mật nào đó trong thành phố ngầm.

Xôn xao ——

Áo choàng rộng lay động trong gió lạnh lẽo, ánh đèn đêm kỳ quái dừng trên sườn mặt hắn, lay động ra cái bóng loang lổ, tạo ra một loại cảm giác kỳ lạ mà thần bí đến cực điểm.

Nơi đây so với trên mặt đất của Thiên Đông tinh, chính là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.

Nơi đây chính là trung tâm thành thị lớn nhất dưới mặt đất, sự phồn hoa này, gần như có thể so sánh được với thủ đô của đế quốc.

Vô số tuyến quang học nối với nhau theo một quỹ đạo nhất định, những tòa cao ốc san sát nối tiếp nhau, tầng tầng lớp lớp, tiếp tục nhìn xuống dưới, dường như không nhìn thấy điểm cuối.

Giống như là…

—— Một ổ kiến ngầm dưới lòng đất cực kỳ to lớn với mật độ cực cao.

Đây có lẽ chính là một so sánh cực kỳ chuẩn, bởi vì sự phân chia giai cấp bên trong thành phố ngầm cực kỳ nghiêm khắc, từ trên xuống dưới, người càng có quyền thế có địa vị, thì sẽ ở càng sâu.