Chương 1: Mở đầu

Địa cầu nghênh đón ngày tận thế.

Ánh sáng vô hạn nhấn chìm thế giới.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, tôi đã thấy có hàng tỉ sinh mệnh, không biết đó là cái gì, tất cả đều đang lao về phía tôi.

·

Xôn xao ——

Hoắc Nhàn Phong bị một trận chấn động nhè nhẹ làm cho tỉnh lại.

Hắn cuộn tròn, đôi tay ôm đầu gối, giống như tư thế của một đứa trẻ trong bụng mẹ.

Hắn từ từ mở mí mắt nặng trĩu lên, thứ đang đập vào mắt, là thứ gì đó dính dính, không có một chút ánh sáng nào.

Tôi… Là ai?

Lúc này, trong đầu Hoắc Nhàn Phong trống trơn cứng đờ, cuối cùng cũng bắt đầu đầu chậm rãi suy nghĩ.

Nơi này, là nơi nào?

Hắn vươn tay, sờ soạng về phía trước, rất nhanh liền chạm vào “Thế giới” xung quanh này.

Lành lạnh, cứng rắn, bề mặt còn có chút cong.

Bốn phía, đều là hình mặt cong.

Cái không gian này, dường như là một quả trứng...?

Hoắc Nhàn Phong vuốt ve vỏ trứng lành lạnh, có thể cảm nhận sự rung động nhè nhẹ bên ngoài vỏ trứng một cách rõ ràng.

Hắn nhắm mắt lại, thả tinh thần lực của mình ra ngoài.

Xuyên qua lớp vỏ trứng lạnh lẽo, lướt qua tinh hạm đang bay nhanh chạy trốn, cứ như những gợn sóng trên mặt hồ khi có hòn đá ném xuống hồ, đột nhiên hướng ra xa bốn phương tám hướng bên ngoài.

Giờ phút này, lửa đạn nổ tung rít gào như bọt sóng, như thắp sáng cả bầu trời đêm, dưới mặt đất, Anh Linh Bia khổng lồ cao tới ngàn trượng xuất hiện, phản chiếu màu đỏ như máu bên trong ánh lửa.

Ầm ——!

Tinh hạm đang chạy trốn bị một phát đạn bắn trúng, giống như một thiên thạch đang bốc cháy hừng hực, sau đó đột nhiên rơi từ trên cao xuống.

Bên trong tinh hạm, cảm giác không trọng lực bao trùm lấy Hoắc Nhàn Phong ngay lập tức, đồng thời còn có cảm giác choáng váng mãnh liệt.

Điều này khiến hắn nhanh chóng nhận ra rằng mình đang bị rơi xuống một cách nhanh chóng.

Độ cao hơn 10.000m, nếu không có bất kỳ trang bị phòng ngự nào, cho dù là Alpha cấp S chắc chắn cũng sẽ chịu cảnh thịt nát xương tan.

“Xác nhận, đã đánh trúng mục tiêu, độ hư hao của tinh hạm là 98.69%, khả năng sống sót được phán đoán là 0.001%.”

Cùng lúc đó, cách đó cả ngàn mét, nhìn thấy mục tiêu đã rơi, cơ giáp màu đỏ đậm cuối cùng cũng vừa lòng mà thu lại họng súng.

Sau khi âm thanh máy móc điện tử bên trong khoang điều khiển cơ giáp vang lên, ngay sau đó liền vang lên một tiếng huýt sáo ngả ngớn.

“Thật đúng là không biết trời cao đất dày, mấy cái tên thợ săn tinh tế đó vậy mà dám chạy đến Anh Linh Bia này giương oai.”

Tâm tình của Lâm Tấn rất tốt, khóe môi cong lên.

“Quấy nhiễu giấc ngủ ngàn thu của anh linh, còn muốn chạy trốn từ trong tay Lâm Tấn này, đúng là mơ mộng hão huyền.”

Thợ săn, hay còn gọi là trộm tinh tế, xem tên đoán nghĩa, chính là những tên tội phạm, thích khám phá trộm cắp bất hợp pháp phần còn lại của nền văn minh đã mất trong các vì sao.

Những kẻ này đều có điểm chung là cực kỳ hung ác, nhưng cũng rất lợi hại.

Mà 300 năm trước, địa gặp phải trùng triều, sau đó lại bị vụ nổ bom hạt nhân tàn phá, cho nên liền trở thành địa điểm yêu thích của những tên này.

Mặc dù đây chỉ là một hành tinh chết, bọn chúng đi trộm mấy nơi này cũng không có gì lạ, chỉ là dám trộm ngay trung tâm di tích chiến trường cổ, vậy thì thật đúng là hiếm có.

Không có gì khác, chỉ vì đây là nơi chôn cất của vô số anh linh (linh hồn).

—— Đồng thời còn có mộ của nguyên soái Hoắc Triều liên minh cũ.

Sau khi Lâm Tấn tự mãn một hồi, bên trong kênh thông tin của nhóm lão bình truyền đến tiếng cười mắng.

“Tôi nói này Lâm nhị thiếu gia, cậu bớt thả rắm đi, vừa rồi không biết ai thất thủ, cho nên mới để mục tiêu chạy thoát đấy.”

“Đừng có mà chạy lung tung, tôi không biết liệu có còn tên thợ săn nào khác nữa hay không đấy, một Alpha da thịt non mịn như cậu, nếu lỡ như cậu bị bắt, không biết có chuyện gì xảy ra đâu a.”

“Ha ha ha ha......”

Nghe thấy câu này, bên kênh thông tin lại vang lên một trận cười lớn.

Ở cái thời đại mà Omega cực kỳ thưa thớt này, cho dù là Omega chỉ cấp D cũng sẽ được bảo vệ gần như là tuyệt đối 24/24, hầu hết những tên côn đồ hung ác, vì để phát tiết, chỉ có thể lựa chọn Beta.

Nhưng mà, mặc dù đa số Alpha đều sẽ sinh ra sự phản cảm đối với tin tức tố đồng tính, thậm chí còn cảm nhận được sự uy hϊếp.

Nhưng nghe đồn cũng có số ít mấy tên hung ác đến biếи ŧɦái, có thể sinh ra du͙© vọиɠ khó tả đối với cả Alpha.

Nhóm lão bình trong quân đội rất thích lấy loại chuyện này ra để hù dọa tân bình.

Đặc biệt là, vị tiểu thiếu gia đi cửa sau này ——

“Tân binh, vì cúc hoa của cậu, cậu nên nhanh chóng quay về Thủ Đô Tinh của cậu đi ha ha ha ha ha…”

“...”

Đờ mờ!

Lâm Tấn dùng sức ấn mạnh vào nút trả lời của kênh thông tin: “Đợi thêm mấy năm nữa, ông đây sẽ từng bước từng bước đạp mấy người xuống!”

Cũng chỉ là một đám cậy già lên mặt mà thôi, đắc ý cái gì?!

Dịch giả có lời muốn nói: Xưng hô của nhân vật đôi khi sẽ thay đổi tùy hoàn cảnh và vị trí xoay quanh nhân vật chính, đồng thời vì dịch giả vừa đọc vừa dịch cho nên đôi khi dịch giả cũng không chắc chắn ai phản diện ai chính diện, nhưng yên tâm là xưng hô sẽ không xoay chuyển quá gắt đâu. Trong quá trình đọc, mình mong rằng nếu có lỗi gì mọi người có thể thông cảm bỏ qua và góp ý cho mình để mình có thể rút kinh nghiệm cho những chương truyện và truyện sau này. Cuối cùng, xin chúc mọi người có một trải nghiệm đọc truyện vui vẻ! Love you!