Chương 7

Thấy nét mặt đại tiểu thư vui vẻ, làm tâm tình Long ca cũng phấn chấn hẳn lên, điều này phải cảm tạ Từ Nghị cùng em gái hắn, người có gương mặt giống Lan tiểu thư, nhìn thấy đại tiểu thư vui vẻ là tâm nguyện của hắn trước đến giờ.

“A Long… hôm nay là ngày mấy?”

“Ngày 2 tháng 12”

“Ngày 2 sao… như vậy ba ngày nữa là tới sinh nhật Tử Tình”

Dạ Hi buông văn kiện trong tay xuống, thuận tay cầm lấy áo khoác rời khỏi tòa nhà, cô không nghĩ được sẽ tặng quà gì cho thích hợp, tặng quà gì thì tốt? Từ khi ở chung với nhau, cô biết Tử Tình không giống như những cô gái bình thường, nàng không thích hàng hiệu lại càng không thích những món đồ trang sức quý giá, cho dù tặng Tử Tình cũng sẽ không nhận lấy, bởi vậy trong ngăn kéo bàn làm việc của cô để rất nhiều món quà bị từ chối… Đúng rồi! Món đồ kia chắc Tử Tình sẽ thích!



“Tử Tình tiểu thư… hôm nay cô nhớ về sớm”

Lưu tẩu đưa Tử Tình ra cửa, hôm nay là sinh nhật Tử Tình tiểu thư, đại tiểu thư vì thế mà chuẩn bị rất nhiều, bởi vậy Lưu tẩu nhắc Tử Tình nên về nhà sớm một chút, tất cả những việc này Tử Tình không hề hay biết, có lẻ nàng còn không nhớ hôm nay chính là sinh nhật của mình.

“Con biết rồi… Con đi học nha” Tử Tình vẫy tay vui vẻ đi học, vừa tới lớp liển gặp mấy người bạn thân, bắt đầu nói đủ thứ chuyện.

Nói xong bỗng có người chuyển đề tài lên người Tử Tình, hỏi nàng người xuất hiện ở cổng trường ngày hôm đó với nàng có quan hệ như thế nào? Tên gì? Bao nhiêu tuổi? Có thể cùng làm quen với người đó được không? Linh tinh đủ thứ chuyện khác nữa.

“Hảo… hảo… hảo. Mình và cô ấy sống chung một nhà”

Vừa nghe Tử Tình cùng người nọ sống chung một nhà, bọn họ liền phát ra âm thanh hâm mộ

“Có thể đến nhà cậu chơi được không?”

Một người bạn học của Tử Tình da mặt thật dày hỏi, còn những người còn lại cũng là ánh mắt mong chờ nghe câu trả lời của Tử Tình, làm cho Tử Tình thập phần khó xử, nàng biết đại tiểu thư không thích người ngoài tới nhà, nhưng không biết làm thế nào cự tuyệt…

“Mình sẽ về nhà hỏi lại… nhưng không chắc với mọi người đâu”

Nghe Tử Tình nói thế, cả đám người hoan hô lên

Hết giờ học, Tử Tình cất sách vở vào túi, vội vàng về nhà, đã hứa với Lưu tẩu phải về sớm một chút.

“Tử Tình, hôm nay là sinh nhật cậu, chúng ta cùng đi hát đi, sẵn tiện mừng sinh nhật cậu luôn”

Mấy người bạn thân của Tử Tình đề nghị, một đám người lại ồn ào làm cho Tử ình không có cơ hội cự tuyệt, vì thế cả nhóm hùng tiền lại đi ca hát.

“Tử Tình… sinh nhật vui vẻ”

Hát xong bài chúc mừng sinh nhật, Tử Tình thổi nến, Hàn Kiệt thâm tình tặng nàng một món quà

“Hôn môi! Hôn môi! Hôn môi!…”

Mấy bạn học lại bắt đầu ồn ào, một bên vỗ tay, một bên muốn Hàn Kiệt hôn môi Tử Tình, dưới tình huống thế này, không thể cự tuyệt lại yêu cầu, dưới hoàn cảnh vui vẻ thế này Tử Tình quên mất lời dặn của Lưu tẩu.

“Như thế nào còn chưa trở về, rõ ràng là nhắc rồi mà” Lưu tẩu lo lắng nhìn ngoài cửa, lại nhìn về phía đại tiểu thư đang ngồi ở sô pha, Ngô Khải im lặng đứng bên cạnh Dạ Hi, Từ Nghị cũng không thua kém, luôn nhìn về phía đồng hồ treo tường, sắp 12 giờ tối rồi mà vẫn chưa trở về, trước giờ chưa hề phát sinh chuyện như thế này, tại sao lại cố tình xảy ra ở đây, Từ Nghị thầm mắng em gái mình.

“Đại tiểu thư, cô có muốn gọi điện không?”

Long ca phá vở sự im lặng, Tử Tình hẳn là cùng một chỗ với Hàn Kiệt, gọi điện thoại hỏi người theo dõi Hàn Kiệt, có thể biết được Tử Tình có ở đó không…

“Không cần…”

Trên mặt Dạ Hi thấy rõ sự cô đơn, lúc này đồng hồ cũng chỉ 12 giờ, ngày mới bắt đầu, những chuyện hôm qua cũng như coi là quá khứ…

“A Long… anh cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi trước đi”

Long ca nghe đại tiểu thư nói, vẫn không đọc ra được suy nghĩ của cô ấy, tuy rằng hắn rời đi những sẽ ở bên ngoài…

“Từ Nghị… giúp tôi chuẩn bị xe”

“Dạ được”

Đã trễ thế này đại tiểu thư còn muốn đi đâu, đều tại em gái hắn, làm đại tiểu thư giận, đợi nàng trở về sẽ mắng cho một trận.

Khuya một chút, Tử Tình trở về…

“Tử Tình tiểu thư, cô đã về… hôm nay không phải tôi đã nhắc cô về sớm một chút sao?”

Dạ Hi vừa lái xe đi Hàn Kiệt cũng đưa Tử Tình về tới nhà, Lưu tẩu nén giận ngử khí hàm xúc,

Vào phòng khách, Tử Tình phát hiện không giống như mọi ngày, trong phòng được bày trí, bánh ngọt đặt trên bàn, xếp thật nhiều quà, những thứ này là chuẩn bị cho nàng sao?

“Những thứ này…”

“Là đại tiểu thư chuẩn bị cho cô… đáng tiếc bây giờ đều vô dụng”

Ngô Khải hờ hững nói, tay cũng bắt đầu dọn dẹp trên bàn, đầu tiên là bánh kem bị ném vào túi rác, tiếp theo là những món quà.

“Tại sao lại đem những thứ này ném đi”

Nhìn thấy Ngô quản gia đem hết những thứ trên bàn đều ném vào túi rác, Tử Tình vội giữ lại món quà cuối cùng, ôm khư khư vào trong ngực

“Sinh nhật của cô qua rồi, những thứ này đều không còn ý nghĩa nữa”

“Ai nói không còn?!”

“Có gì không? Ít nhất đối với đại tiểu thư thì nó cũng không còn ý nghĩa”

Ngô Khải nhíu mày, nhớ tới vẻ mặt cô đơn của đại tiểu thư làm hắn cũng muốn gây sự, tay cũng không dừng lại, bắt đầu dỡ bỏ những thứ trang trí trong phòng khách

“Tử Tình! Em còn biết về nhà sao…”

Từ Nghị đưa đại tiểu thư đến chỗ Vệ tiểu thư, lập tức chạy về biệt thự, vừa vào cửa liền thấy Tử Tình đang ôm quà tặng của đại tiểu thư, những món quà khác của Lư tẩu cùng Long ca đều bị Ngô Khải ném vào sọt rác, thật là lãng phí… Hiện tại hắn muốn chính là dạy dỗ lại em gái hắn một chút, không quản những chuyện hiện tại nữa. Từ Nghị lôi Tử Tình vào phòng hắn, rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt…

Nghe anh nàng giáo huấn một hồi, Tử Tình ngồi bên mép giường cũng hiểu được sự việc, nàng đã quên lời dặn của Lưu tẩu. Càng ngoài ý muốn là đại tiểu thư lại đích thân chuẩn bị sinh nhật cho nàng, vì nàng chuẩn bị rất nhiều thứ, nàng chỉ là em gái của một người làm công, vì sao đại tiểu thư luôn đối tốt với nàng như vậy? Mà chính nàng lại là một…người… luôn làm đại tiểu thư thương tâm, Tử Tình che mặt ảo não, cảm thấy vô cùng có lỗi với đại tiểu thư. Sau đó Tử Tình bắt đầu lên kế hoạch, ngày mai gặp lại Dạ Hi, nàng nên nói xin lỗi thế nào, phải chuẩn bị nói những gì…