Chương 6

“Tử Tình!”

Hết giờ học, Tử Tình cùng bạn học đi về phía vườn cây trong trường, xa xa Hàn Kiệt đi tới, khó khăn vô cùng mới chen qua được đám người trước mặt, hắn đi tới bên cạnh Tử Tình, mấy người bạn học của nàng liền hiểu chuyện nên tránh đi, làm cho họ có không gian riêng

“Tử Tình, chúng ta cùng nhau đi xem phim, dạo phố mua sắm được không?”

Gần đây A Kiệt rất hào hứng lấy lòng Tử Tình, đương nhiên là hắn phải bù đắp lại chuyện có lỗi mình đã làm, thất vất vả mới làm cho nàng tha thứ, phải biểu hiện thực tốt, lấy lòng của nàng…

Tử Tình gật đầu đồng ý, kỳ thực A Kiệt thích nữ sinh khác nàng cũng có lỗi một phần, bởi vì học hành mà bỏ mặc A Kiệt, vả lại nàng còn vừa chuyễn chỗ ở nhưng vẫn không gọi điện thoại cho hắn hay.

Ra cổng trường, một bóng người xinh đẹp từ xe thể thao màu bạc bước xuống chậm rãi đến gần bọn họ, nhất cử nhất động đều tao nhã, khiến cho rất nhiều người chú ý, trong lòng mọi người đều có cùng một vấn đề, cô gái này tột cùng là ai?

“Đại tiểu thư?”

Dạ Hi nổi bật trước mặt rất khó làm mọi người không chú ý, nghe tiếng Tử Tình, Dạ Hi biết nàng đang rất ngạc nhiên, Hàn Kiệt đứng bên cạnh cũng không dời tầm mắt khỏi Dạ Hi, nếu trên đời này thực sự có thiên sứ, thì chính là người đứng trước mặt hắn! Hàn Kiệt nghĩ như thế, hắn không biết người gọi là thiên sứ trước mặt hắn sẽ đem hắn đẩy vào địa ngục ác ma…

“Tôi tới đón em tan học…”

Trong mắt Dạ Hi chỉ có Tử Tình, cô không quan tâm có bao nhiêu người dùng ánh mắt ngưỡng mộ cô. Giọng nói thực mê người làm cho mọi người say mê, lối đi bộ ồn ào giờ đây thật sự yên tĩnh,

“Thật xin lỗi… tôi và A Kiệt đã có hẹn đi xem phim” nàng thật không muốn thấy đại tiểu thư thất vọng nhưng cũng đã rất lâu nàng và A Kiệt không có hẹ hò với nhau, lời nói của Tử Tình làm cho mọi người xung quanh ồn ào lên, mặc cho ai cũng đều không thể cự tuyệt một người như vậy, nhưng nàng lại thản nhiên làm điều đó!

“Không bằng chúng ta cùng đi đi” Hàn Kiệt mở miệng, hắn thấy ý tưởng này cũng không tồi, hắn cảm nhận được một chút cảm giác hạnh phúc khi cùng đứng chung với mỹ nhân như Dạ Hi, làm cho mọi người đều hâm mộ!

“Không cần!” Dạ Hi lạnh lùng nói, Tử Tình thấy Dạ Hi biểu hiện lạnh lùng giống như ngày đó chỉ sung vào đầu anh nàng, cô đang giận sao? Hẳn là giận rồi, đại tiểu thư chưa từng bị ai cự tuyệt, hôm nay lại bị nàng thản nhiên từ chối trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng nhất định rất khó chịu… Tử Tình muốn giải thích với Dạ Hi, nhưng Dạ Hi đã ngồi vào trong xe, rất nhanh đi khỏi, nhìn theo sau xe, trong lòng Tử Tình có chút khó chịu…

“Cô bé, trông em thật đáng yêu. Có muốn cùng bọn anh đi ca hát không?”

Không thể vui vẻ coi hết bộ phim, Tử Tình muốn nóng lòng về nhà xem đại tiểu thư, không biết cô ấy còn giận không? Trên đường đi của nàng cùng A Kiệt lại có ba bốn tên cao lớn chắn ngang, Tử Tình không them để ý tới bọn hắn liền lôi A Kiệt đi hướng khác.

“Cô bé, em không để ý đến an hem bọn này như vậy sao. Chỉ là cùng đi hát một chút, khó khăn đến thế sao?”

Tên đàn ông tóc vàng lên tiếng lần nữa, ba người đem Tử Tình và A Kiệt vây quanh

“Tiên sinh! Cảm phiền nhường đường”

Lúc này Hàn Kiệt mới mở miệng, tuy rằng rất sợ hãi nhưng mà làm thân đàn ông hắn phải giữ chút mặt mũi trước bạn gái

“Chàng trai trẻ… cậu làm sao xứng với tiểu thư xinh đẹp này? Cô bé này hẳn là chỉ xứng với an hem bọn tao”

Một tên giữ tay A Kiệt lại, ngữ khí vô lễ, Hàn Kiệt cũng không dám nói gì thêm chỉ giương mắt nhìn ba tên kia dùng ngôn ngữ đùa giỡn Tử Tình, tên tóc vàng chuẩn bị dùng tay bỡn cợt Tử Tình.

Ngay lúc đó, một bóng người thon dài xuất hiện, giữa cổ tay hắn lại. Trong nháy mắt hằn liền quỳ rạp trên mặt đất, hai tên còn lại cũng bị đánh. Cả ba đồng thời tiến lên,

“A Kiệt, mau đi ra giúp…”

Tử Tình kéo kéo áo Hàn Kiệt, bảo hắn ra giúp đỡ, ba đánh một là cỡ nào bất lợi? Thêm một người giúp cũng đỡ, nhưng A Kiệt lại không thèm nhúc nhích

“Nhân cơ hội này chúng ta chạy nhanh đi”

Lời nói của A Kiệt làm Tử Tình không thể tưởng tượng nỗi, A Kiệt lại muốn nhân cơ hội này mà chạy trốn, làm như vậy mà gọi là nam nhân sao?

Người tới giúp bọn họ, như thế nào lại chính là đại tiểu thư?

Tử Tình liền chạy lên phía trước, nghĩ muốn giúp Dạ Hi. Nghĩ Tử Tình có thể bị thương A Kiệt liền nắm tay nàng lại, không cho nàng đi lên phía trước, nghĩ sao mà hai người có thể đánh thắng nổi ba tên cao to lực lưỡng đó chứ?

Một lát sau, ba tên kia liền nằm rêи ɾỉ trên mặt đất Dạ Hi buông tay tên tóc vàng ra, hắn liền kêu thảm, chắc là xương tay bị gãy, Dạ Hi tàn nhẫn cười, bởi vì cô đứng quay lưng về phía Tử Tình, cho nên Tử Tình cũng không nhìn thấy cảnh này

“Em không sao chứ?”

Dạ Hi quay người lại tươi cươi, ánh mặt trời chiếu vào trên người cô, làm cho người nhìn có cảm giác thật xinh đẹp, Tử Tình kinh ngạc nhìn đại tiểu thư như vậy, mãi cho đến khi Dạ Hi ôm nàng, nàng mới hồi phục lại tinh thần…

“Không có việc gì… Cảm ơn cô, đại tiểu thư”

Đại tiểu thư? Khi nào em mới gọi tên thật của tôi đây? Dạ hi cảm thấy trong lòng chua xót khi nhìn thấy Hàn Kiệt đứng sau lưng Tử Tình. Trong mắt trừ bỏ sát ý còn có khinh miệt, đàn ông như thế căn bản là không xứng với Tử Tình, ngay cả chính cô là phụ nữ còn có thể bảo vệ tốt cho nàng, hắn là đàn ông lại như một con rùa!

“Chúng ta trở về đi”

“Ân” Tử Tình gật đầu, nàng nhìn Hàn Kiệt liếc mắt một cái sau đó bước lên xe Dạ Hi, Dạ Hi cẩn thận cài dây an toàn cho nàng, không giống như mọi ngày, Dạ Hi nghiêm túc lái xe.

Tử Tình nhìn sườn mặt Dạ Hi, có một loại cảm giác không thể gọi tên, tim cũng đập nhanh hơn bình thường…

Xe chạy đến trước cửa biệt thự thì dừng lại, sau khi dừng xe, Dạ Hi mới phát hiện Tử Tình đang nhìn mình, Dạ hi nở nụ cười hôn nhẹ môi Tử Tình, động tác vô cùng thân thiết làm Tử Tình giật mình cuối đầu tháo dây an toàn. Đại tiểu thư sao lại hôn mình, lần đầu cũng là khẽ liếʍ bơ trên miệng mình, đại tiểu thư không cảm thấy ghê tở sao?

Vội vàng xuống xe, Tử Tình chạy nhanh về phòng mình, mới phát hiện chính mình đang phát run, trong lòng rung động không thôi. Ngay cả chính nàng cũng không hiểu vì nguyên nhân gì mỗi lần nhìn thấy ánh mắt u buồn của đại tiểu thư, Tử Tình đều thấy được chính mình phảng chiếu trong đó, đôi con ngươi sâu như muốn cuốn nàng vào trong ấy.

Đại tiểu thư đến tột cùng là người như thế nào? Thoạt nhìn vô tình nhưng lại đối với nàng thật ôn nhu, tự vuốt ve môi mình, Tử Tình tựa hồ không biết nàng đã bị đại tiểu thư hấp dẫn…

Hôm nay nếu không có đại tiểu thư, chỉ dựa vào tên A Kiệt vô dụng kia, chính nàng sợ là không chỉ bị trêu ghẹo mà còn gặp phải chuyện không hay khác, nghĩ đến A Kiệt, nàng liền cảm thấy tức giận…

Dạ Hi ngồi trên sô pha trong phòng, cầm trong tay quyển album, mỗi một trang đều là người mà cô yêu nhất thương nhất,

Lần đầu tiên nhìn thấy Tử Tình, cô còn tưởng rằng chính mình đang say, nhưng hiện tại cô xác định, người cô yêu đã quay về bên cạnh cô, những chuyện này vẫn tưởng chỉ có trong mơ, mỗi đêm nhớ về đều như có mũi dao khoét sâu trong lòng cô…

Dạ Hi nghĩ, không chỉ có cố gắng, cô còn phải đối xử thật tốt với người bên cạnh mình, phải làm cho nàng yêu thương cô, giống như Lan đã từng yêu cô trước đó.

p/s: Thương DH quá đi =((