“Đại tiểu thư…”
Long ca đem đĩa CD đến, đây là tất cả tư liệu mà đại tiểu thư sai hắn đi thu thập, đều là tư liệu do những người quen của Tử Tình tiểu thư kể lại, xuyê qua màn hình máy tính là hình ảnh những người quen của Tử Tình, đa số là bạn học.
“Tôi muốn tư liệu của tên này” Dạ Hi thấy ảnh chụp của A Kiệt rốt cục cũng làm cô mở miệng. Long ca liền nhấp chuột vào hình ảnh mà Dạ Hi vừa chỉ, tư liệu về A Kiệt đều lần lượt hiện lên trước mặt Dạ Hi.
“Hàn Kiệt…”
Dạ Hi thấy tư liệu của A Kiệt liền bóp vỡ ly rựu trong tay, Long ca cả kinh, lập tức giúp Dạ Hi xem vết thương, nhưng Dạ Hi lại hướng hắn lắc đầu, Long ca không dám làm trái mệnh lệnh chỉ có thể trơ mắt nhìn máu đang không ngừng chảy ra.
“Đại tiểu thư có muốn làm cho hắn biến mất không?”
Long ca lớn mật phỏng đoán tâm tư Dạ Hi, tên Hàn Kiệt này lại cư nhiên làm đại tiểu thư mất đi bình tĩnh, không làm cho tên đó bốc hơi hắn không phải họ Long nữa.
“Phái người theo hắn 24/24, nếu có tiếp xúc với Tử Tình lập tức báo cáo lại cho tôi” Dạ Hi này không đấu lại tên nam nhân này hay sao… làm hắn bốc hơi à, ý kiến không tồi, kẻ làm cho người cô yêu thương phải rơi lệ nhất quyết phải trả giá, chỉ cần Tử Tình còn yêu hắn, cô nhất định sẽ không chạm đến một sợi tóc của hắn, cô sẽ làm hết mọi cách để Tử Tình tự nguyện yêu cô.
“Tôi lập tức đi làm ngay thưa đại tiểu thư”
Chỉ theo dõi thôi sao? Trong lòng có chút hoài nghi nhưng Long ca vẫn chỉ theo lệnh mà làm, rời đi nhưng vẫn không yên tâm vết thương trên tay Dạ Hi.
“Gọi thư ký Hà vào đây cho tôi” Dạ Hi biết hắn lo lắng cho mình nên phân phó hắn gọi Hà thư ký vào bang bó vết thương cho cô, như vậy mới làm cho Long ca thở dài nhẹ nhõm một hơi.
—
“Tử Tình” Hàn Kiệt không ngừng đuổi theo Tử Tình, trên mặt vết thương rất nhiều chứng tỏ Từ Nghị rat ay không hề nhẹ, tuy rằng Tử Tình không đành lòng nhìn hắn bị thương nhưng mà tha thứ ngay cho hắn thì mặt mũi nàng còn để đâu nữa chứ?
“Tử Tình! Em tha thứ cho anh không được sao?” thật vất vả để đuổi theo Tử Tình, Hàn Kiệt đứng chặn trước mặt nàng, đau khổ cầu xin nàng tha thứ nhưng Tử Tình vẫn nguyên bộ dáng không nghe không thấy, bình tĩnh đi về phía trước
“Anh làm gì vậy? Mau đứng lên” Gặp phải Tử Tình thờ ơ, Hàn Kiệt buộc phải dùng chiêu cuối cùng, hắn quỳ gối trước mặt Tử Tình, Tử Tình muốn nâng hắn đứng dậy nhưng Hàn Kiệt nhất quyết không chịu đứng lên
“Được rồi! Tôi tha thứ cho anh, được chưa? Quỳ trên mặt đất như vậy còn ra thể thống gì. Rất nhiều người đang nhìn kìa” Tử TÌnh thấy ngày càng có nhiều người xúm lại đành phải gật đầu đáp ứng tha cho hắn.
“Thật sự tốt quá…” Nghe thấy Tử Tình chịu tha thứ cho mình, Hàn Kiệt đứng lên gắt gao ôm lấy Tử Tình, làm Tử Tình ngượng ngùng phải kéo hắn đi nhanh khỏi chỗ đó, nếu không rời đi, nhiều người vây xem như vậy có mà thổi phồng sự việc lên tới trời.
“Tử Tình tiểu thư… vị này là” Ngô Khải nhìn nam nhân đứng bên cạnh Tử Tình. Tử Tình tức giận nhìn về phía Hàn Kiệt, không hiểu vì sao lại muốn biết chỗ ở của nàng. Còn dám theo nàng về tới nhà, Tử Tình nghĩ lại, hiện tại mình đang ở nhờ nhà người ta mà còn dẫn hắn về, thật là khó coi vô cùng.
“Chào, tôi là Hàn Kiệt, là bạn trai của Tử Tình, cám ơn các người đã chiếu cố Tử Tình”
Tử Tình không mở miệng, Hàn Kiệt liền tự mình giới thiệu. Ngô Khải đánh giá hắn từ đầu tới chân, trên mặt biểu lộ sự khinh miệt, tên này là bạn trai của Tử Tình tiểu thư sao? Kẻ làm đại tiểu thư ngày hôm qua khó chịu chính là tên này?
Vào tới nhà, Hàn Kiệt không hiểu sao Ngô quản gia hay Lưu tẩu nhìn hắn bằng ánh mắt khó chịu, làm hắn đứng ngồi không yên, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Thừa dịp bọn họ không chú ý hắn liền lén lút hỏi Tử Tình. Nhưng Tử Tình cũng không biết chuyện gì, bình thượng bọn họ rất thân thiện, Ngô quản gia còn có thể lý giải, nhưng mà Lưu tẩu cũng như vậy, chuyện này cùng thật là lạ…
“Tử Tình tiểu thư, có chuyện tôi nghĩ nên nói với cô” Sau khi Hàn Kiệt đi khỏi Lưu tẩu lập tức bước tới chỗ Tử Tình, gương mặt có chút khó xử…
“Hy vọng sau này cô đừng mang Hàn tiên sinh về nhà nữa, đại tiểu thư biết sẽ không tốt đâu…”
“Thực xin lỗi, cháu không biết đại tiểu thư không thích”
“Tôi không có ý này, nhưng mà…” Lưu tẩu nói tới đây thì dừng lại, không biết có nên tiếp tục nói nữa hay không, Ngô Khải liền nháy mắt với Lư tẩu làm cho tẩu ấy im lặng, lúc này không phải là lúc nói chuyện này với Tử Tình tiểu thư… Sao có thể nói đại tiểu thư đem Tử Tình xem như Lan tiểu thư được chứ, vì hai người giống nhau nên đại tiểu thư mới yêu Tử Tình?
“Tử Tình tiểu thư, cô có đói không. Tôi chuẩn bị chút gì cho cô được không?”
“Ngô quản gia không cần, vừa rồi ăn bánh với dùng trà cũng đủ rồi…”
Ngô Khải nói sang chuyện khác Tử Tình cũng không hỏi nhiều nữa, dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu nhà người ta, nàng nên tuân thủ quy tắc thì hơn…
“Đại tiểu thư”
Vừa lúc Tử Tình muốn về phòng thì Dạ Hi cũng về tới nhà, Ngô Khải thay cô đem áo khoác cất đi, Lưu tẩu cũng vội vàng mang trà bánh thu thập sạch sẽ.
“Vừa có khách à?” Dạ Hi nhìn thấy Lưu tẩu gấp gáp liền hỏi. Ngô Khải và Lưu tẩu ngập ngừng không biết có nên nói ra sự thật hay không …
“Thực xin lỗi, tôi không nên tự ý đưa bạn về nhà” Tử Tình không nghĩ tự ý làm khó hai vị quản gia vì thế chủ động giải thích với Dạ Hi, đều là tại A Kiệt, Tử Tình thầm mắng trong bụng,
“Tại sao phải giải thích? Đem bạn về nhà chơi là chuyện bình thường… Không cần để ý!”
Dạ Hi ôn nhu nói, sau đó dùng bàn tay thon dài vuốt tóc Tử Tình, Tử Tình nhìn Dạ Hi, người này vì sao lại luôn đối xử ôn nhu với mình? Nàng chỉ là em gái của một tài xế lái x echo Dạ Hi, nếu có thể, nàng mong sẽ đem lại vui vẻ cho Dạ Hi, nhìn đôi mắt u buồn của Dạ Hi làm nàng cảm thấy thực đau lòng…
“Sao vậy? Sao lại nhìn tôi như thế?”
“Không có… chính là thấy đại tiểu thư thật xinh đẹp, chắc sẽ có nhiều người yêu thích”
“A… phải không? Vậy em có thích tôi không?”
Không nghĩ tới đại tiểu thư lại hỏi mình như vậy, Tử Tình không biết nên trả lời thế nào, nhưng nàng thấy đại tiểu thư dường như rất mong chờ đáp án từ nàng, trong lúc nhìn nàng cô ý phát hiện vải băng trắng trên tay đại tiểu thư
“Đại tiểu thư, tay cô bị sao vậy?!”
“Chỉ là vết thương nhỏ mà thôi” Dạ Hi trả lời xong liền nhớ lại mục đích của mình, chưa nhận được đáp án mà đã bị cô bé kia lái sang chuyện khác, nếu hỏi nữa chỉ sợ dọa nàng thôi.
“Em về phòng nghỉ đi, chút nữa cùng ăn cơm chiều?”
Dạ Hi thấy Tử Tình ngay cả túi xách cũng chưa cất liền biết nàng cũng vừa trở về, làm sinh viên thoải mái nhưng cũng thật là mệt mõi. Tử Tình cười ngọt ngào sau đó trở về phòng.
“Ngô khải, khách tới nhà vừa rồi…” Dạ Hi ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt lại, lát sau mới chậm rãi hỏi
Đại tiểu thư không có quên chuyện này, nên trả lời thế nào đây? Nói thật?… đại tiểu thư nghe xong chắn chắn sẽ giận, nếu nói dối thì lừa đại tiểu thư được bao lâu chứ.
“Là học trưởng của Tử Tình tiểu thư, tên gọi Hàn Kiệt” cuối cùng Ngô Khải vẫn quyết định nói thật, tránh nặng tìm nhẹ mà giải thích, không dám nói tên đó là bạn trai của Tử Tình.
Hàn Kiệt! Vừa nghe tên này Dạ Hi liền mở mắt ra, trong con người hiện lên sát ý, Tuy rằng Dạ Hi kiềm chế, nhưng mà Ngô Khải vẫn phải đi ra ngoài, không nghĩ tới chuyện lại nghiêm trọng thế này, xem ra đại tiểu thư biết Hàn Kiệt…