Chương 15

Thực chịu không nổi mấy người này, quả thực là được một tấc lại muốn tiến một thước, nói cũng không nói một tiếng đã tới rồi, hiện tại lại không chịu đi, nói cái gì muốn ở lại một đêm, hơn nữa A Kiệt vừa đi khỏi, liền xì xào thì thầm không biết ở thảo luận cái gì, Tử Tình cảm thấy như nàng bị tính kế.

“Tử Tình… hai người làm hòa rồi sao?”

Trần Kỳ vừa thấy Tử Tình vào phòng, liền tiến lên trước, bộ dạng bát quái.

“Cứ xem như vậy đi!”

Tử Tình tức giận nhìn đám bạn của nàng, chỉ biết bày mưu tính kế với nàng, lại không chịu nghĩ cảm nhận của nàng.

“Như vậy, chúng ta đại công cáo thành”

Một đám nữ nhân giống nhau phát điên, nói nói cười cươi, bộ dạng rụt rè trước kia hoàn toàn không thấy.

“Tốt rồi”

Tử Tình im lặng không nói, chút nữa mà Ngô quản gia thấy không biết khuôn mặt sẽ như thế nào?

“Tử Tình, Dạ Hi thật giống như soái ca… nhưng cũng rất ôn nhu”

“Đúng a! Hơn nữa rất lợi hai, hôm nay khi ở sân bắn…”

Đề tài vừa chuyển lập tức chuyển lên người Dạ Hi, đề tài có thể nói là đủ loại, nguyên bản nàng còn sợ đại tiểu thư mất hứng, nhưng không nghĩ tới như vậy, mọi người cũng đều đối với đại tiểu thư ấn tượng tốt lắm, thật sự là quá tốt!

“Nhưng mình cảm thấy chị ấy không giống với bề ngoài”

Minh Nghi nói ra những lời trong lòng, vẻ mặt không ủng hộ với ý kiến mọi người.

“Phải không?!”

“Bệnh đa nghi của cậu chưa khỏi nữa sao Minh Nghi”

“Làm sao mà không giống?”

“Đúng đó, cậu nói thử xem”

Phương Tĩnh Văn nói trước, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Minh Nghi, kế tiếp là Trần Kỳ, người rất có hảo cảm với Dạ Hi, trực tiếp nói ra tật xấu của Minh Nghi, khẩu khí thập phần bất mãn, lại còn Ngô Úc Dĩnh tò mò đặt câu hỏi, cùng với Du Yến Đình.

“Mình cũng không biết nên nói như thế nào, dù sao là một loại cảm giác!”

“Huh~”

Nghe thấy Minh Nghi nói một phen, một đám người phát ra âm thanh thút thít

“Các cậu tán gẫu đi, mình đi tắm trước đã…”

Tử Tình nhìn đám bạn mà bất đắc dĩ nói.

.

.

“Tử Tình, trong phòng cậu không phải có phòng tắm sao”

Chân trước mới bước ra, chợt nghe giọng Minh Nghi, nàng chỉ chỉ phòng tắm.

“Ách… phòng đó mình định để các cậu dùng”

Trong lúc nhất thời Tử Tình đã quên nơi này mới là phòng nàng, theo thói quen lại hướng phòng Dạ Hi mà đi, lại bị Minh Nghi phát hiện , đành phải tùy tiện dùng cái lý do qua loa tắc trách, nói xong liền lập tức chạy đi, nhưng đi không được vài bước, lập tức bị ôm lấy, mũi nghe mùi quen thuộc làm Tử Tình hoảng hốt.

“Đại… Đại tiểu thư!”

“Không tức giận…”

Dạ Hi ẩn tình nhìn thiên hạ trong lòng, hôm nay cô đã nhịn nhiều lắm rồi , đầu tiên là Thiên Ái đến quấy rối, sau đó bị ýTử Tình không them để 1, cuối cùng là một đám tiểu nữ sinh phiền toái, nói cái gì cũng muốn bồi thường một chút, cúi đầu hôn cặp môi thơm mê người, mở ra khớp hàm, đầu lưỡi linh hoạt chiếm lấy khoang miệng Tử Tình, vốn muốn hôn một chút cũng được rồi, nhưng mà hiện tại lại không có ý rời ra.

“Đại tiểu thư… Không được… Sẽ bị phát hiện”

Đối mặt với nụ hôn đầy tính chiếm hữu của Dạ Hi, Tử Tình không có đường phản kháng, chỉ có thể thông qua khe hở nhỏ giọng cự tuyệt.

“Gọi tên tôi”

Dạ Hi giống như đứa trẻ đùa dai, xấu xa cười, tay không an phận di chuyển lên xuống, Tử Tình chỉ có thể chịu đựng, không cho âm thanh phát ra, chỉ sợ bị đám người Minh Nghi phát hiện.

“Dạ…Dạ Hi”

Tình thế bắt buộc, Tử Tình đành phải theo ý Dạ Hi, hy vọng đại tiểu thư có thể tha cho nàng, nhưng Tử Tình không dự đoán được, một tiếng gọi của nàng, liền làm Dạ Hi nổi lên du͙© vọиɠ, nhìn con ngươi đen tràn ngập du͙© vọиɠ, Tử Tình biết nàng thực sự nguy rồi, cố gắng từ khe hở cánh tay Dạ Hi, chui đi ra, nhưng lập tức lại bị bế đứng lên, đi vào phòng Dạ Hi, bị đạt lên giường lớn mềm mại, còn không kịp đứng dậy, Dạ Hi đã đem nàng đặt dưới thân…

Phốc! Nàng định đi ra ngoài, muốn gặp lại Dạ Hi, có thể cùng cô ấy trò chuyện, hiện tại nhìn thấy Dạ Hi, nhưng nàng không nghĩ tới một màn như vậy, tuy rằng trong phòng có chút tối, nhưng nàng thấy rất rõ, thị lực của nàng là 1,2 mà.

Quấn lấy nhau! Nàng nhìn thấy rất rõ ràng, còn có bàn tay Dạ Hi đang đặt trước ngực Tử Tình! Nga! Bàn tay đi vào trong nội y … Trần Kỳ nhìn đăm đăm hai mắt, ngay cả nháy mắt cũng không có, a?! Tử Tình đáng chết… Cư nhiên làm chuyện mờ ám, đã có Hàn học trưởng, còn muốn cùng nàng giành Dạ Hi…

Chúa ơi??? Vậy Hàn học trưởng không phải bị đá sao , múc đích của các nàng hôm nay không phải… Thất bại sao? Bất quá chọn Dạ Hi là đương nhiên đi! Nếu nàng thì nàng cũng sẽ chọn Dạ Hi, bất luận là bề ngoài hay tài năng vẫn là hơn… Hàn học trưởng không so sánh được , chiếm ưu thế duy nhất chính là Hàn học trưởng là nam nhân, mà Dạ Hi…

Nhưng cũng chẳng sao! Dù sao yêu là chẳng phân biệt giới tính , ít nhất nàng cho là như vậy… Nghĩ đến bản thân không còn cơ hội , Trần Kỳ nhịn không được thở dài một hơi, xoay người định trở về phòng, lại đυ.ng phải Minh Nghi, Minh Nghi liền bịt miệng Trần Kỳ, mới không làm Trần Kỳ phát ra tiếng thét chói tai.

“Làm mình sợ muốn chết! Làm sao không nói một tiếng lại trốn ở chỗ này”

Trần Kỳ vỗ vỗ ngực, tự trấn an nhưng không có hiệu quả…

“Không phải cậu cũng vậy sao, ở đó mà nhìn lén”

“Minh Nghi… Cậu cũng hả! Thực kí©h thí©ɧ!”.

Trần Kỳ lộ ra nụ cười dâʍ đãиɠ, học động tác của Dạ Hi, bắt đầu động tay động chân với Minh Nghi.

“Cậu đừng náo loạn! Đây là vấn đề nghiêm trọng! Đừng nói cậu đã quên chuyện chúng ta đáp ứng Hàn học trưởng”



Minh Nghi lôi kéo Trần Kỳ trở về phòng, đem chuyện vừa thấy kể với người khác nghe, mỗi người đều kinh ngạc không thôi.

“Các cậu nói nên làm cái gì bây giờ?”

Minh Nghi mấy người bạn, mong các nàng đưa ra ý kiến.

“Mình nói trước, mình về phe Dạ Hi… chuyện của họ, mình rất chúc mừng”

Trần Kỳ đầu tiên làm khó dễ, nói ra cảm giác trong lòng, tuy rằng Dạ Hi bị đoạt đi rồi, nhưng hai người họ rất xứng đôi a! Cho nên nàng quyết định tác thành cho họ.

“Ý của mình cũng giống Trần Kỳ. Hai người họ thật là xứng đôi, nhìn như là trong mơ vậy”

Phương Tĩnh Văn lại lần nữa phát biểu, hai mắt lóe sáng, vẻ mặt đắm chìm mơ mộng.

“Mình nghĩ rằng đây là chuyện của Tử Tình, chúng ta nên tôn trọng họ”

Nghe thấy Ngô Úc Dĩnh nói, Minh Nghi trợn trắng mắt lên, nói cũng như không nói!

“Còn cậu? Yến Đình”

Minh Nghi đem hy vọng cuối cùng đặt ở trên người Du Yến Đình, ít nhất phải có một người giống ý nàng chứ!

Một đôi mắt đẹp nhìn thẳng Du Yến Đình, làm nàng có cảm giác áp lực.

“Ách… Mình cho rằng… Mình có thể giữ ý kiến trung lập được không?”

Thấy ánh mắt gϊếŧ người của Trần Kỳ, Du Yến Đình nuốt một hơi nước miếng,

“Không được!”

Minh Nghi cùng Trần Kỳ hai người đồng thời lên tiếng, các nàng lúc này nhưng thật ra rất ăn ý!

“Nếu mình chọn… cũng sẽ chọn Dạ Hi”

Yến Đình nhỏ giọng nói xong, Trần Kỳ làm mộ bộ mặt như đánh thắng trận, đầu nâng cao, như là đang nói, cậu nhìn xem! Mình biết ngay là vậy mà!

Minh Nghi không nghĩ tới chuyện lại như vậy, trừ bỏ nàng, mọi người đều theo Dạ Hi, không được! Nàng nhất định phải ngăn cản… Không chỉ là vì Hàn học trưởng nhờ vả, mà là vì Tử Tình, Dạ Hi không giống với những người khác, nàng nhất định phải vạch trần thân thế Dạ Hi!

>.<

“Minh nghi… Cậu đừng tưởng rằng mình không biết cậu suy nghĩ cái gì? Nói cái gì mình cũng sẽ không cho cậu làm như vậy!”

Vẻ mặt Trần Kỳ nhìn Minh Nghi lạ lùng, biết tính sợ thiên hạ đại loạn của nàng lại bộc phát, bởi vậy ra tiếng cảnh cáo nàng, Minh Nghi xấu hổ cười, không nghĩ tới nàng dễ dàng bị nhìn ra như vậy.