Chương 9

“Tôi yêu em!”

Lời nỉ non bên tai làm Tử Tình thanh tỉnh lại, ý thức được áo mình đã bị cởi ra từng nút một, giãy giụa yếu ớt cũng vô dụng, bàn tay Dạ Hi bao phủ bộ ngực đầy đặn của Tử Tình, nhẹ nhàng vỗ về, hôn chậm rãi xuống phía dưới, đầu lưỡi di chuyển trên xương quai xanh, Tử Tình không thể tin chính mình, chính nàng cũng cảm thấy thật thoải mái, cơ hồ không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng…

“Không…đại tiểu thư, không được…xin chị…”

Dưới tình thế cấp bách Tử Tình phát ra lời cầu xin, nhưng lời này tựa hồ rất hiệu quả, Dạ Hi dừng động tác, nhận ra hành vi thất thường của mình…

“Tôi gọi Lưu tẩu nấu cháo cho em…” Tránh khó xử, Dạ Hi bỏ những lời này sau đó chạy ra ngoài. Tử Tình mặc lại áo, cả người lui vào trong chăn, những chuyện vừa phát sinh vẫn chưa thể tiêu tan, còn câu nói của Dạ Hi kia, càng không ngừng vang bên tai nàng.

Đại tiểu thư yêu mình? Không có khả năng…nhất định là nghe lầm, nhưng vừa rồi đại tiểu thư đối với mình, giải thích thế nào đây?



“Tử Tình tiểu thư, nghe đại tiểu thư nói cô vừa tỉnh, tôi có nấu cháo… cô ăn một chút đi”

Tử Tình còn vì chuyện vừa mới phát sinh mà phiền não không thôi, Lưu tẩu mở cửa, trong tay bưng một chén đại khái là cháo gì đó, Tử Tình ló đầu từ trong chăn ra, mới phát hiện nơi này không phải là phòng của nàng, trong phòng trưng bày rất đơn giản, đại khái chính là giường, tử quần áo, bàn làm việc, giá sách cùng một bộ sô pha, rất giống phong cách của đại tiểu thư.

“Cô ăn một ít cháo đi! Như vậy mới có thể lực, mới mau khỏi bệnh, bằng không đại tiểu thư lại thực lo lắng”

Tử Tình tiếp nhận chén cháo của Lưu tẩu, cái miệng nhỏ ăn cháo, tuy rằng thực nóng, nhưng rất ngon, không ngán.

Lát sau trong chén đã thấy đáy, sau đó nắm bắt cái mũi, đem thuốc uống vào, định trốn vào trong chăn, lại nghĩ tới này không phải phòng của mình. Bởi vậy nàng xuống giường định trở về phòng.

“Tử Tình tiểu thư! Cô muốn đi đâu?!”

“Quay về phòng của cháu”

Bởi vì vừa mới hết sốt, đầu vẫn còn choáng, vừa xuống giường đã làm Tử Tình lảo đảo, Lưu tẩu nhìn thấy mà hoảng sợ vội vàng đỡ lấy Tử Tình

“Đêm nay em ngủ lại phòng này”

Dạ Hi đứng trước cửa, trên tóc còn ướt, thay thành áo ngủ màu đen, thoải mái ôm Tử Tình trở về giường, đắp chăn cẩn thận. Lưu tẩu thấy Dạ Hi ôm Tử Tình thì cũng lặng lẽ rời khỏi phòng.

“Vậy… đại tiểu thư ngủ chỗ nào”

Mới vừa tắm xong, trên người Dạ Hi tản mát ra mùi thơm khoan khoái dễ chịu, không giống như thường ngày làm cho Tử Tình không khỏi miệng khô lưỡi đắng

“Tất nhiên là ngủ phòng này, tôi nghĩ giường của tôi đủ lớn”

Dạ Hi nói xong, ngồi xuống chơi với mái tóc của nàng, làm Tử Tình khẩn trương lên. Làm sao mà nàng không khẩn trương cho được, vừa mới bị đại tiểu thư… xém chút nữa thì… nhưng nàng không hề ghê tởm, thậm chí cảm thấy thực thoải mái, đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm chính là các nàng đều là nữ nhân, không phải nữ nhân thì chỉ có thể yêu nam nhân hay sao? Từ trước tới giờ đều là như vậy. Còn có nữ nhân là do xương sườn A Dam mà biến thành, càng giải thích rõ chuyện tình yêu chỉ có giữa nam và nữ, thật khó hiểu…

Aiz.. nghĩ nhiều như vậy làm gì, chính nàng cũng có bạn trai rồi, hơn nữa có thể đại tiểu thư không có ý này, là do nàng nghĩ sai cũng nên…

“Đang nghĩ gì?”

“Ah… không có gì?”

Tử Tình còn đang miên man suy nghĩ, Dạ Hi đã chui vào chăn, cười xấu xa với nàng.

Dạ Hi biết Tử Tình vẫn vì chuyện vừa rồi mà suy nghĩ, tuy cô cũng không thể hiểu tại sao lại có hành động khiếm nhã đó với Tử Tình, Tử Tình cũng không ghét bỏ cô thân mật làm cho tâm tình Dạ Hi tốt lên.

“Đại tiểu thư… em nên về phòng của mình ngủ… em sợ ở lại đây lây bệnh cho chị”

“Tôi không dễ nhiễm bệnh, dù có bị em lây thì cũng không sao, tôi không để ý…”

Tử Tình nói xong lại đẩy chăn ra, lập tức bị Dạ Hi kéo vào trong

“Nhưng mà…”

“Em yên tâm, chuyện lúc nảy sẽ không phát sinh nữa…”

Dại Hi đoán được ý của Tử Tình, vì lúc nảy cô vừa có hành động khiếm nhã với Tử Tình, làm Tử Tình không thoải mái. Lời Dạ Hi vừa nói ra làm Tử Tình đỏ mặt

“Uhm” Tử Tình hừ nhẹ một tiếng, lui vào trong góc giường, nhưng không bao lâu lại bị Dạ Hi ôm vào trong ngực, thân thể Tử Tình cứng lại, không dám cử động.

Dạ Hi hôn nhẹ lên trán nàng, làm trái tim Tử Tình đập loạn. Đại tiểu thư không phải đã nói là sẽ không làm vậy nửa sao?

“Ngủ ngon…” Giọng nói của Dạ Hi trầm thấp thật êm tai, mê hoặc Tử Tình hô hấp dồn dập, chỉ là hôn chúc ngủ ngon mà thôi, chỉ là hôn chúc ngủ ngon thôi…Tử Tình trấn an mình, trong lòng rối loạn cả lên…

Bên tai truyền đến ấm thanh hô hấp đều đặn cảu Dạ Hi, chậm rãi xoay đầu, nhìn thấy Dạ Hi an ổn ngủ. Đại tiểu thư đang ngủ sao?

Tử Tình nhìn gương mặt ngủ say của Dạ Hi, không có nồng đậm đau thương cũng không lạnh lùng như thường ngày, chính là đơn thuần ngủ, nhìn thật hấp dẫn, Tử Tình di chuyển ngón tay thật chậm chạm đến hai má của Dạ Hi, làn da thật tốt sờ thật mịn~~

Ngón tay chạm đến môi Dạ Hi, mềm mại giống như kẹo ngọt, còn có hương vị của dâu tây.

Tuy rằng bị hôn qua hai ba lượt hơn nữa còn quấn quýt lấy môi lưỡi nhau, nhưng mà lúc ấy vì ngạc nhiên mà không cảm giác được gì, Tử Tình nhìn môi Dạ Hi, do dự không biết có nên thử một lần nữa?

Không hiểu thân thể xê dịch thế nào mà làm nàng ngày càng gần Dạ Hi hơn, mũi truyền đến từng trận mùi thơm cơ thể, thật mê người, Tử Tình kiềm lòng không được khẽ liếʍ môi Dạ Hi, lưỡi truyền đến xúc cảm làm cho Tử Tình ý loạn tình mê, dần dần chui đầu lưỡi vào khoang miệng Dạ Hi, giống như rắn nước, trượt vào trong nhấm nháp, tuy rằng hương vị không giống kẹo đường nhưng cũng thật thích…

Đột nhiên hình ảnh A Kiệt hiện lên trong đầu Tử Tình, nàng ý thức được việc mình đang làm, sau lưng A Kiệt nàng lại làm chuyện như vậy sao? Tại sao nàng lại hôn đại tiểu thư? Cho dù nàng không phải bạn gái A Kiệt thì cũng không nên làm như vậy, bất luận là có ý nghĩ gì, nàng cũng nên tránh xa đại tiểu thư một chút, nghĩ vậy Tử Tình liền nằm xa Dạ Hi, nhưng vừa nhích ra chút xíu lại bị ôm trở về.

Đang ngủ mà cũng có khí lực lớn như vậy? Tử Tình nghĩ, không biết sau lưng đang có người dùng ánh mắt thâm tình nhìn nàng

Kỳ thật từ đầu tới cuối Dạ Hi đều thanh tỉnh, cuối cùng cô cũng biết là Tử Tình cũng có cảm giác với cô, bằng không cũng sẽ không hôn trộm cô, ngày Tử Tình yêu cô cũng sẽ đến, Dạ Hi đem mặt chôn ở cổ Tử Tình, nặng nề ngủ…