Cũng không lạ khi gia gia của Duy Khắc Lai Ân bảo hắn mang Á Lịch Khắc Tư đi càng xa càng tốt, dẫu sao gia tộc Bố Lai Ni Khắc chưa bao giờ suy yếu như vậy, chỉ bằng năng lực hiện tại của mình chỉ sợ ngay cả Mục Thác bá tước cũng không thể đối phó được.
Đương nhiên, nếu như dựa vào binh quyền thì còn có lực tranh đoạt một phen. Thế nhưng Duy Khắc Lai Ân hiểu rõ gia gia mình, bởi vì nhiều năm chinh chiến, Mã Đặc Sâm cực kỳ trân trọng mỗi một binh sĩ, cũng chính vì thế tạo nên cảm xúc không thể giải thích được đối với tầng lớp bình dân của Tạp Lai quốc. Nếu như hắn sử dụng binh lực trong tay, Mục Thác bá tước tuyệt đối không phải là đối thủ, tuy vậy kể từ đó sẽ mất đi vài viên dũng tướng, dẫn tới việc ngăn cản đợt tấn công sau này của Cổ Tư Mông công quốc hơn phân nửa là không thành công, đến lúc đó người chịu khổ chắc chắn là những người dân bình thường kia.
Theo phương diện khác mà nói, nếu như gia tộc Bố Lai Ni Khắc buông bỏ binh quyền, bằng vào mấy đại kiếm sư trong gia tộc của Mục Thác bá tước, vẫn còn khả năng ngăn cản cuộc tấn công của Cổ Tư Mông công quốc. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Mã Đặc Sâm không biết âm mưu của bọn họ, không tạo thành tổn thất quá lớn cho bọn chúng.
“Gia gia, người bảo cháu cùng Á Lịch Khắc Tư rời đi, chẳng lẽ người định buông bỏ tất cả sao?” Duy Khắc Lai Ân hỏi.
Kỳ thực, đáp án này là hiển nhiên, nếu Mã Đặc Sâm thật sự muốn phản kháng, đã sớm sử dụng binh quyền trong tay. Nếu không sử dụng binh quyền, vậy cũng là không muốn nội đấu làm tổn thương nguyên khí của Tạp Lai quốc, tự nhiên sẽ không chuẩn bị phản kháng khi mọi việc xảy ra.
“Ha ha, khả năng nhạy cảm trong chính trị của cháu luôn làm ta thấy tự hào, ta tin tưởng bằng đầu óc của mình, cháu sẽ bảo vệ an toàn cho bản thân cùng Á Lịch Khắc Tư. Ta và thúc thúc ngươi lưu lại, chính là xem xem gia tộc Tái Nhân muốn đùa giỡn trò quái qủy gì, nói đến cùng vẫn là muốn coi thử cục diện của Tạp Lai quốc như thế nào!” Sắc mặt Mã Đặc Sâm tuy rằng tươi cười, nhưng khẩu khí lại mang theo vài phần sắc bén.
“Thực ra, cháu cảm thấy chuyện này còn có biện pháp giải quyết tốt hơn. Cháu cùng Á Lịch Khắc Tư cũng không cần rời đi, Tạp Lai quốc cũng hoàn hảo không tổn hao gì, thậm chí trong tương lai không xa có thể thu hồi hai thành thị bị chiếm lần trước.” Trên mặt Duy Khắc Lai Ân mang theo nụ cười tự tin, chậm rãi nói.
Vẻ mặt Mã Đặc Sâm ngẩn ra, hỏi với vẻ không tin tưởng: “Lẽ nào cháu còn có biện pháp gì tốt chăng?”
“Cháu nghĩ nhất định là phải có, chỉ là ý nghĩ này mới thoáng qua thôi, cho cháu thêm vài ngày thời gian, chờ khi cháu suy nghĩ cẩn thận lại sẽ trao đổi cùng gia gia.” Duy Khắc Lai Ân vừa cười vừa nói.
“Ha ha ha ha, tốt! Không hổ danh là thiên tài của gia tộc Bố Lai Ni Khắc chúng ta, gia gia tin tưởng ngươi sẽ nghĩ ra biện pháp vẹn toàn!” Mã Đặc Sâm đột nhiên đứng dậy vỗ vai Duy Khắc Lai Ân một cái, thần tình tràn đầy hưng phấn.
Vấn đề này đã làm cho Mã Đặc Sâm đau đầu mấy năm nay, vẫn tìm không ra biện pháp giải quyết hoàn mỹ, bởi vậy mới muốn đưa Duy Khắc Lai Ân và Á Lịch Khắc Tư đi tránh nạn. Tuy rằng trong lòng hắn cũng có chút hoài nghi Duy Khắc Lai Ân có thể nghĩ được phương pháp tốt gì, nhưng mà nghe được Duy Khắc Lai Ân quả quyết thần sắc Mã Đặc Sâm liền trấn tĩnh lại, khiến cho hắn vui mừng lên rất nhiều. Dù sao cũng chỉ mất vài ngày, nếu lúc đó Duy Khắc Lai Ân không nghĩ ra được cách gì, đến lúc đó để bọn họ rời khỏi Tạp Lai quốc cũng không muộn.
Một cái vỗ vai này của Mã Đặc Sâm cũng không hề nhẹ, Duy Khắc Lai Ân nhếch miệng rên lên đau đớn: “Gia gia, nhẹ tay thôi, người là một vị đại kiếm sư, còn cháu chỉ là ma pháp học đồ nho nhỏ, làm sao mà chịu cho thấu chứ.”
“Hắc hắc, ai bảo ngươi bỏ qua không học ‘Hổ Khiếu Quyết’ gia truyền, mà học ma pháp sư gì gì đó…ngần ấy năm ngươi cũng không tạo ra được một hỏa cầu nhỏ nữa!” Tâm tình Mã Đặc Sâm rất tốt, không nhịn được mà trêu chọc Duy Khắc Lai Ân.
Duy Khắc Lai Ân bất đắc dĩ hồi đáp: “Ai, mấy năm nay không phải cháu một bên chỉ tăng cường tinh thần lực, một bên học tập lý luận ma pháp thôi sao, còn chưa kịp học một cái ma pháp gì cả. Bất quá lần này bế quan, lý luận tri thức cháu đã nghiên cứu không sai biệt lắm, cũng nên dành thời gian học tập ma pháp, nếu như gia gia không có chuyện gì khác, cháu sẽ đi tìm Lô Bản Đạt pháp sư để học tập ma pháp.”
“Tiểu tử này, minh tưởng hơn mười năm, rút cục cũng đạt được khả năng phát ra hỏa cầu rồi sao. Đi đi, đi tìm Lô Bản Đạt chỉ điểm đi, ta muốn nhìn thử xem tiểu tử ngươi tốn bao nhiêu ngày mới học được hỏa cầu thuật!” Mã Đặc Sâm cười mắng một câu, khoát khoát tay bảo Duy Khắc Lai Ân rời đi.
Lại nói tiếp cũng thật tội nghiệp, Tạp Lai quốc mặc dù là một “Quốc Gia” nhưng diện tích thật quá nhỏ bé, số lượng ma pháp sư cả nước cũng không vượt qua mười người, trong đó phần lớn còn là ma pháp học đồ. Theo như Duy Khắc Lai Ân biết, hoàng thất có chi một số tiền lớn để mời một vị nhất cấp đại ma pháp sư, một vị thất cấp ma pháp sư, cùng với ngũ cấp ma pháp sư Lô Bản Đạt của gia tộc Bố Lai Ni Khắc, tổng cộng cũng chỉ có ba vị ma pháp sư hợp cách.
Bởi vì ma pháp sư vô cùng ít ỏi, cho nên mỗi người đều được hưởng sự đãi ngộ tôn quý, ví dụ như Lô Bản Đạt pháp sư có một tiểu viện độc lập với diện tích không nhỏ, đồng thời gia tộc Bố Lai Ni Khắc còn cung cấp một đội thị vệ bảo vệ ngày đêm. Duy Khắc Lai Ân từ thư phòng đi ra liền đến thẳng chỗ ở của Lô Bản Đạt.
“Duy Khắc Lai Ân thiếu gia đã rất lâu rồi không đến chỗ ta, không biết lần này đến đây có việc gì không?” Vừa thấy Duy Khắc Lai Ân, Lô Bản Đạt đã cười hỏi.
Đại bộ phận ma pháp sư đều đem hết tinh lực đặt trên phương diện nghiên cứu ma pháp, rất ít khi xã giao với người khác, vì vậy họ nói chuyện tương đối thẳng thắn.
“Ha ha, đợt bế quan lần trước, hôm qua đã hoàn thành rồi. Hiện giờ ta cảm giác tinh thần lực có tiến bộ không nhỏ, cũng đã đến lúc học tập một vài loại ma pháp rồi.” Duy Khắc Lai Ân cười hồi đáp.
“Thì ra là như vậy! Duy Khắc Lai Ân thiếu gia có thể kiên trì tôi luyện tinh thần lực hơn mười năm, mà không phân tán tinh lực đi học tập ma pháp, phần nghị lực này không có bao nhiêu người có thể làm được a!” Đầu tiên khích lệ một tiếng từ tận đáy lòng, sau đó Lô Bản Đạt nghiêm nghị nói: “Nếu như thiếu gia muốn học ma pháp, đầu tiên cần phải nắm giữ năm định luật cơ bản lớn của ma pháp.”
“Ừ, việc này trong ‘ma pháp luận’ ngài đưa cho ta đã từng giải thích qua rồi.” Duy Khắc Lai Ân nhẹ giọng nói.
“Năm định luật cơ sở này chính là cơ sở của toàn bộ thế giới ma pháp, bất kể chúng ta coi trọng nó đến đâu cũng không thừa, trước khi học tập ma pháp, ngươi đầu tiên phải nhớ kỹ năm định luật này đã.” Lô Bản Đạt giơ ra một ngón tay: “Định luật cơ sở đầu tiên của ma pháp: bất luận ma pháp gì được hình thành, đều được quyết định bởi kết quả sắp xếp các ma pháp nguyên tố, mà không quan hệ đến quá trình sắp xếp.”
“Đó là lý do trên đại lục tồn tại rất nhiều lưu phái ma pháp, cùng một ma pháp có rất nhiều cách thức thi triển khác nhau.” Duy Khắc Lai Ân tiếp lời, đây là những thường thức được giới thiệu trong ‘ma pháp luận’.
Lô Bản Đạt vươn ngón tay thứ hai ra: “Định luật cơ sở thứ hai: uy lực của ma pháp phụ thuộc vào kết cấu chặt chẽ của ma pháp nguyên tố, cùng với số lượng nguyên tố, mà không quan hệ với độ mạnh yếu của tinh thần lực khống chế.”
“Tinh thần lực là thứ dùng để điều khiển ma pháp nguyên tố, nó không liên quan đến uy lực ma pháp mà chỉ khống chế ma pháp, tuy nhiên kết cấu lớn nhỏ của ma pháp tinh thần lực lại ảnh hưởng trực tiếp đến uy lực ma pháp.” Duy Khắc Lai Ân tiếp tục nói, biểu thị rằng mình đã học xong bài học, đối với lý luận ma pháp này hiểu rõ không ít.