Chương 6: Năm Định Luật Cơ Sở Lớn Của Ma Pháp.(hạ)



Lô Bản Đạt mỉm cười gật đầu, vươn ngón tay thứ ba ra: “Định luật cơ sở thứ ba của ma pháp: tốc độ chuyển động của ma pháp nguyên tố phụ thuộc vào thân hòa độ cùng với đơn vị nguyên tố được khống chế bằng tinh thần lực lớn hay nhỏ của người thi pháp.”

“Thân hòa độ cùng độ mạnh yếu của tinh thần lực là nhân tố quan trọng quyết định tốc độ thi triển ma pháp của một ma pháp sư.” Duy Khắc Lai Ân tiếp tục nói.

“Định luật cơ sở thứ tư của ma pháp: chuyển động của ma pháp nguyên tố chịu tác động vô cùng rõ ràng của tinh thần lực, thanh âm và thân thể, với lại ảnh hưởng của từng người thi pháp đối với nguyên tố cũng không giống nhau.”

“Vì lý do đó nên trong thời gian thi triển ma pháp, ma pháp sư có thể mượn chú ngữ cùng thủ thế để đề cao hiệu suất thi pháp.” Duy Khắc Lai Ân vừa nói, trong lòng lại ngẫm: “Thi triển đạo thuật yêu cầu ngôn hợp nhất với tâm, ấn kết hợp với thân, điều này thật ra tương đồng với phương pháp thi triển ma pháp, ta có thể thử dùng thủ ấn của ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ thi triển ma pháp xem sao.”

Lúc này Lô Bản Đạt dừng lại, nói: “Định luật thứ tư có nhắc đến ảnh hưởng của từng người thi pháp đối với nguyên tố không đồng nhất. Ví dụ như, cùng là động tác phất tay, có ma pháp sư có thể khống chế nguyên tố đi về phía trước, có ma pháp sư khác lại khống chế nguyên tố bay lên trời. Mà loại ảnh hưởng này do trời sinh ra, do đó mỗi ma pháp sư đều phải trải qua quá trình luyện tập gian khổ, mới hoàn toàn hiểu rõ mỗi việc làm của bản thân sẽ tác động đến ma pháp nguyên tố như thế nào mới có khả năng thi triển ma pháp. Cũng vì nguyên nhân này, đa số ma pháp sư không thể di động trong khi thi pháp, cho dù bị người khác di chuyển, cũng vì sự thay đổi của cơ thể mà ma pháp có thể không được như ý muốn.”

“Sau này ta sẽ luyện tập hằng ngày, cố gắng tìm hiểu ảnh hưởng của mỗi động tác cơ thể đối với ma pháp nguyên tố.” Duy Khắc Lai Ân lập tức nói.

“Ừ!” Trên mặt Lô Bản Đạt lộ ra nụ cười khi thấy trẻ nhỏ dễ dạy, tiếp tục nói: “Định luật cơ sở thứ năm của ma pháp: ma pháp nguyên tố có thể sinh ra, cũng có thể diệt vong, hơn nữa các thuộc tính khác nhau có thể chuyển hóa qua lại.”

“Ha ha, ta đoán chừng cái định luật thứ năm này, đã rất lâu không được dùng đến.” Duy Khắc Lai Ân vừa cười vừa nói.

Trên mặt Lô Bản Đạt cũng hiện lên vẻ cười khổ: “Ma Pháp Sư được chia làm năm giai, mỗi một giai đều có đặc điểm riêng. Nắm vững cảm nhận nguyên tố chính là Ma Pháp Học Đồ, đồng thời có thể thông qua rèn luyện mà tăng cường cảm giác lực; chờ đến thời điểm nhất định có thể nhận biết nguyên tố, thông qua tinh thần lực khống chế ma pháp nguyên tố, hơn nữa trong khoảng thời gian quy định có thể thi triển ma pháp thành công thì được tính là một Ma Pháp Sư hợp cách; Ma Pháp Sư có khả năng thao túng ma pháp nguyên tố ngày càng mạnh, có thể tiến hành nguyên tố chất chồng được gọi là Đại Ma Pháp Sư; Đại Ma Pháp Sư lại trải qua thời gian tu luyện dài đằng đẵng, bằng vào tinh thần lực cường đại áp súc nguyên tố khiến cho kết cấu nguyên tố thay đổi coi như tấn thăng lên Ma Đạo Sư; Ma Đạo Sư tiếp tục tu luyện, đến khi có thể phá hủy nguyên tố, sinh ra uy lực hủy diệt tất cả, đó chính là lực lượng của Thánh Ma Đạo Sư.”

Theo sự nhận biết nguyên tố, đến điều khiển nguyên tố, lại đến áp súc nguyên tố, thay đổi kết cấu nguyên tố, phá hủy nguyên tố, một loạt quá trình này là dấu hiệu nhận biết cấp bậc ma pháp sư, từ ma pháp học đồ trở thành ma pháp sư, đại ma pháp sư, ma đạo sư, thánh ma đạo sư. Đây là một con đường dài mà đa số ma pháp sư không thể đi đến tận cùng.

“Mỗi giai đều được chia làm chín cấp, ta tu luyện hơn ba mươi năm mới chỉ đạt ngũ cấp ma pháp sư, với tư chất của ta, cả đời này không có hy vọng áp súc được ma pháp nguyên tố trở thành đại ma pháp sư rồi!” Nói đến đây, biểu tình của Lô Bản Đạt có chút cô đơn.

“Lão sư, hình như trong truyền thuyết còn có giai thứ sáu nữa mà, chính là Pháp Thần nắm giữ khả năng sinh ra ma pháp nguyên tố.” Duy Khắc Lai Ân tiếp lời nói.

“Pháp Thần? Đó chính là tồn tại tương đương với thần linh, đừng nói nhìn thấy, ngay cả nghĩ ta cũng không dám, thật sự họ có được sức mạnh cường đại ngang với thần linh a!” Vẻ mặt Lô Bản Đạt toát ra thần sắc mê mẩn.

“Ha ha, đúng là những tồn tại không thể tưởng tượng nổi. Lô Bản Đạt pháp sư, chúng ta bắt đầu học ma pháp thôi nào, tương lai chờ ta trở thành pháp thần, vậy ngươi là người thầy vỡ lòng của Pháp Thần rồi.” Duy Khắc Lai Ân cười hì hì nói.

“Duy Khắc Lai Ân thiếu gia đúng là có chí hướng tốt! Bất quá lại nói, lúc ta còn là ma pháp học đồ cũng chưa từng mơ tưởng rằng mình trở thành Pháp Thần, chẳng những thế với tư chất có hạn của ta, trở thành đại ma pháp sư cũng là giấc mộng xa vời.” Dường như nhớ tới thời thanh niên, Lô Bán Đạt lộ ra nụ cười thoải mái.

“Thi triển ma pháp, kỳ thực là dùng tinh thần lực khống chế ma pháp nguyên tố, sắp xếp thành những ma pháp trận đặc biệt. Định luật cơ sở thứ hai từng nói rằng, kết cấu chặt chẽ cùng với số lượng của ma pháp nguyên tố quyết định uy lực của ma pháp, thì điều kiện tiên quyết chính là sắp xếp chính xác các nguyên tố. Trên thực tế, rất nhiều ma pháp sư lúc mới học ma pháp, bởi vì nguyên tố thân hòa độ không đạt được trình độ khống chế chính xác các nguyên tố, phải mất thời gian rất lâu mới có thể thi triển ma pháp đầu tiên. Thế nhưng không phải cứ phát ra được ma pháp thì được coi là ma pháp sư, còn cần chú ý hoàn thành trong thời gian quy định, đồng thời xác xuất thành công phóng thích ma pháp phải đạt trên tám mươi phần trăm mới được.” Vừa nói, Lô Bản Đạt liền ngưng tụ một hỏa cầu giữa không trung, hơn nữa còn lấy ra một bức tranh ma pháp trận hình thành hỏa cầu, giải thích cho Duy Khắc Lai Ân.

Mười bảy năm qua, mặc dù Duy Khắc Lai Ân không hề học bất kì một ma pháp cụ thể nào, nhưng bù lại hắn đã nắm vững toàn bộ những thư tịch lý luận ma pháp. Đương nhiên là tại một quốc gia nhỏ như thế này, số lượng ma pháp thư mà hắn tìm được cũng rất hạn chế, bởi vì thời gian ít ỏi, hắn cũng không có mang nhiều tinh lực đi nghiên cứu lý luận ma pháp như vậy.

Huyền Tiêu phái có tam đại bí điển tu luyện, ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ là công pháp tu luyện; kiếm pháp ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’; còn lại là đạo thuật ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’. Kiếp trước Huyền Tiêu chủ yếu tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ và ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’, ngoài ra chỉ học một số đạo thuật thực dụng trong ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’. Chính vì cả đời trước, Huyền Tiêu tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ cùng ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’ đã tới cảnh giới rất cao, nên đời này hắn quyết định đem sức lực tu luyện ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’.

Mười bảy năm nay, Duy Khắc Lai Ân chủ yếu tu luyện ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’, nghiên cứu ma pháp chỉ là phụ mà thôi. Chính vì ma pháp cùng ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ có rất nhiều chỗ tương đồng, Duy Khắc Lai Ân mới quyết định học tập ma pháp, thứ nhất có thể tham khảo lẫn nhau, thứ hai có thân phận ma pháp sư làm việc gì cũng tiện lợi hơn nhiều, chưa đến nỗi làm người khác hoài nghi bản lĩnh kỳ quái của mình.

Theo giải thích của Lô Bản Đạt, Duy Khắc Lai Ân vừa cảm ứng ma pháp nguyên tố ở xung quanh, vừa sắp sếp chúng dựa theo ma pháp trận hình thành hỏa cầu.

Chỉ vào ma pháp trận đồ giải thích lại một lần nữa, Lô Bản Đạt ngẩng đầu lên nói: “Đây là phương pháp thi triển hỏa cầu thuật, thiếu gia chỉ cần…”

Nói dến đây, Lô Bản Đạt giống như bị ai đó bóp chặt cổ họng, trong cổ họng bất thình lình sinh ra cảm giác quai quái, nửa câu chưa nói hết đã bị hắn nuốt trở vào.

Bởi vì hắn thấy trên tay phải của Duy Khắc Lai Ân có một tiểu hỏa cầu hồng hồng đang trôi nổi, chậm rãi toát ra.