Chương 8

Đám Ngưu Lang đợi một lúc thấy không có gì, bụng ôm một đống câu hỏi quay trở lại đun thuốc tiếp.

Chức Nữ bị trói ở cây cột đang ra sức giành giật sợi dây.

Ta trốn ở đằng sau cửa sổ giơ thuốc đang có trong tay lên, nàng hình như đã hiểu được ý của ta, không giãy nữa.

Thấy Ngưu Lang cầm thuốc vào, nàng ấy nhìn xuôi ngó dọc một hồi rồi mới ỡm ờ uống thuốc.

Ngưu Lang nóng lòng đợi hiệu quả, gấp gáp bảo:

"Ta là tướng công của nàng, sau này nàng phải ngoan ngoãn hầu hạ ta, nàng đã hiểu chưa?"

Chức Nữ cụp mắt ngoan ngoãn đáp:

"Vâng, tướng công."

Ngưu Lang mừng rộn cả người, sau khi bày tỏ lòng ngàn ân vạn tạ với tượng thần xong thì dẫn theo Chức Nữ quay về dưới chân núi.

Vừa đến cửa làng đã nghe chuyện Trần Đại Dương bị ta gϊếŧ, Ngưu Lang không thèm đếm xỉa nói:

"Đến cả vợ nó cũng không biết tự quản cho tốt, thằng vô dụng, con mụ rắn rết đấy mà đυ.ng phải tao xem, đảm bảo tao trị cho dễ bảo thì thôi."

Hắn không biết, con mụ rắn rết là ta đó đang đợi sẵn ở nhà hắn, đổ thứ nước thuốc biến đàn bà con gái phục tùng vào trong giếng nhà hắn.

Chức Nữ sau khi về đã bắt đầu múc nước nấu cơm, rồi cho con bò vàng ăn.

Ngưu Lang vừa lòng không chê vào đâu được, ăn cơm xong vừa định ôm nàng ấy lên giường, bỗng lăn quay đơ ra bất tỉnh nhân sự.

Chức Nữ uất hận đá vào mặt hắn:

"Đúng là kinh tởm!"

Ta đợi con bò già kia cũng lịm đi rồi mới xuất hiện.

"Thuốc này không phải sẽ khiến người uống vào nghe lời à? Sao bọn chúng lăn ra ngất xỉu hết này?"

Mặt mũi Chức Nữ càng đen xì hơn.

"Đây là thuốc chuyên dùng để đối phó với thần tiên, lấy từ nơi chí âm ở nhân gian, thần tiên uống vào sẽ quên sạch chuyện lúc trước, mặc người xâu xé, phàm nhân uống vào chỉ ngất xỉu mấy ngày thôi. Chuyện này không đơn giản là việc ta bị trộm mất quần áo, này là một âm mưu thật lớn được ấp ủ từ rất lâu."

Chức Nữ nói nàng ấy có thể cảm nhận được Vũ Y đang ở ngay trong thần miếu trên núi.

Trước khi lên núi, ta nuối tiếc nhìn Ngưu Lang và con bò vàng đang ngủ say như chết:

"Cứ này tha cho chúng à?"

Chức Nữ sâu xa nhìn ta một cái:

"Tự tay gϊếŧ phàm nhân là tối kỵ của thần tiên."

Tim ta hẫng mất một nhịp, lảng qua chỗ khác tránh tầm mắt của Chức Nữ.

Nàng ấy biết ta gϊếŧ Trần Đại Dương, phạm vào sát nghiệp, vậy tiên... liệu ta có tu được nữa không đây?