Chương 19

Tôi trở lại London trong ngày trời tuyết rơi rất dày…vừa ra cửa sân bay tôi thấy Lâm và Bo đứng ở cổng

Bo: Mẹ…con ở đây…

Tôi ôm con vui vẻ

Bo: Mẹ ơi ông bà bảo gì k

-Khi nào ổn ổn mẹ sẽ đưa con về chơi vs ông bà,ai cũng nhớ con cả

-Còn công việc của mẹ…

-Mẹ đã xin nghi rồi,giờ mẹ thất nghiệp Bo nuôi mẹ nhé

Lâm: mẹ con ở Vn làm vì vậy?

Bo: Mẹ làm giáo viên ạ

Lâm: Ái chà,hoành tráng nhỉ,học sinh lớp cháu chắc 3 năm 1 lớp hả

Bo: Ơ sao bố mẹ cứ xưng chú cháu vậy,phải xưng anh em chứ…mẹ chả tình cảm gì

Lâm: Thật…chả tình cảm gì…

Tôi: Em sẽ k về đó đâu

-Tại sao

-Tạm thời cứ vậy đi,còn Trang nữa,để thời gian nữa xem sao

-Vớ vẩn nhà tôi lớn vậy ở k hết,k thích thì né nhau ra,bảo suy nghĩ đi còn gì

-Thật sự rất khó

-Chẳng có gì khó,tuỳ…em chưa một lần vì tôi

-Ơ…( quay đi ra xe)

Bo: Bố dỗi rồi mẹ ạ…

-Uk bố con hay dỗi lắm

-Sao mẹ k về,cô Trang bố k yêu mà

-Chuyện người lớn con k hiểu dc đâu…tạm thời mẹ ở bên ngoài …sáng mẹ đến chỗ con tối mẹ về…

Bo: Sao mẹ phải khổ vậy

-Khi nào cô Trang từ bỏ bố con khi đó mẹ mới có thể về với bố dc…

Lâm phóng xe đèo Bo đi giận dỗi…để tôi lại một khách sạn…

Về đến nhà Lâm hậm hực

Tiến: Đây rồi chờ mãi,sáng mai có cuộc họp cũng cần mày kí vài cái giấy tờ

-Mai kí cũng dc

-Đêm nay vợ tao đi đẻ rồi,làm nốt cho xong việc

-Sao biết mai vợ đẻ

-Thằng ngu này đẻ mổ mà…

-À ra thế…

-Tao bảo bh mày muốn Hạnh về vs mày k

-Muốn …nhưng cô ta cố chấp lắm

-Cho cô ấy dính đi

-Dính bầu à

-Mày trước một phát ăn ngay mà ,lần này cũng thế đi

-Có ný…

-Bầu rồi k về cũng phải về

-Hợp ný…

-Mà cô ấy đâu rồi hai bố con đi đón mà

-à kêu suy nghĩ vì bạn nên ở khách sạn rồi…

-Thì cũng phải suy nghĩ còn gì nữa

-Tao làm gì Trang đâu mà phải suy nghĩ

-Biết là thế nhưng dù sao cũng là bạn thân

-thân ai nấy lo

-À mà ở khách sạn nào

-Khách sạn phía Tây..

-Ơ…

-Sao thế

-phía tây do Thành quản lý…chắc k sao đâu ( Tiến cười nhạt)

-Sao lại k sao ( lâm gào lên khiến Bo giật bắn mình) tao phải đi ngay…

Lái xe: Ông chủ bên ngoài đang cấm đường do có vụ nổ

-Cái gì

-Dạ vâng chưa đi dc ạ ,cảnh sát còn đang điều tra từng nhà…

Tiến: bình tĩnh xem nào

Lâm: bình làm sao dc

Bo lắc đầu rồi đeo tai nghe khi thấy bố đang ghen l*иg lộn …

Nhân viên tại khách sạn phía Tây cúi chào Thành

Nhân viên: Khi nãy tổng giám đốc Lâm có đến đây

-Làm gì

-Đặt phòng cho 1 cô gái ah

-Ồ…đổi gió chăng

-Dạ k đến rồi đi chỉ còn cô gái thôi ạ là người Việt Nam

Thành đổi sắc mặt xem lại camera…thấy Hạnh đúng là Hạnh…

Thành: Bảo nhà bếp chuẩn bị món Việt thật ngon rồi bê lên phòng 304

-Dạ vâng !

Tôi ngồi trong phòng thấy chuông cửa…rồi tiếng điện thoại nheo nhéo của Lâm…tin nhắn liên hồi từ Lâm

Lâm: Tại sao k nghe máy,tại sao vẫn k nghe máy,tại sao đi ngủ sớm…

Tôi thở dài khi đọc tin nhắn…

Mở cửa tôi thấy Thành liên giật mình

Tôi: Thầy…

-Thầy mời Hạnh bữa tối nhé,thầy vào dc k

-Cái này…

-Hạnh yên tâm thầy k bồng bột như tuổi trẻ đâu,tôi quản lý khách sạn này…

-Vâng vậy xuống sảnh ăn cũng dc ạ

-ok…

Lâm vác xe đạp ra cửa

Tiến: Đừng bảo mày đi đến đó nhé

Lâm: Chứ còn gì nữa

Tiến: chắc gì ở đấy ,nó là xếp mà thích thì đến k thích nó nghỉ,mày cứ lo xa…

Lâm: Tao phải hỏi cho chắc cốp

Tổng đài: Dạ thưa giám đốc đêm nay sếp Thành đúng ca trực ạ

-Cái gì,đổi ca tôi cho đổi ca …

-Dạ sếp thành đến đó rồi ạ…vừa nhận dc báo cáo sếp Thành gửi lên mà

Lâm cúp máy rồi k nói gì lên thẳng xe đạp để đạp tới khách sạn…xe ô tô k qua được thì xe đạp qua…

Đường tuyết trơn Lâm trong bộ vest lịch lãm đang đạp xe đạp giữa phố…

Tôi và Thành cùng ăn tối vẻ gượng gạo…

Thành: em và Lâm sao rồi

-Vẫn chưa đâu vào đâu ạ

-Lâm có vợ rồi nên cũng rất khó,nếu giờ em quay lại vs Lâm em sẽ là kẻ thứ 3 …

-Có nhiều điều thầy k hiểu dc đâu…thật ra em quay lại đây vì con em…em và Lâm đã có con chung và em đã giấu suốt 10 năm qua

-Và em quay lại không phải vì Lâm…

-Phải em quay lại vì con em là chủ yếu

-Tình cảm của 10 năm có thay đổi k

-10 năm trc em trẻ con,10 năm sau suy nghĩ tất nhiên khác…

-Em có yêu Lâm k

Lâm phi xe đạp đến mồ hôi nhễ nhại…đứng ngay sau Hạnh…Thành biết Lâm đứng đó

-thật sự em chưa thể khẳng định dc tình cảm của mình nhưng hiện giờ tình cảm trong em k còn như xưa…

Thấy Thành cứ nhìn ra sau tôi quay ra thấy Lâm trong bộ vest đỏ đun khăn quảng b

ở cổ với nét mặt mệt và mồ hôi nhễ nhại…tôi đứng bật dậy

-Anh sao ở đây vậy…con bị sao à…

Lâm quay đi tôi tóm tay

-con bị sao à anh

-con vẫn ổn,tôi đến tìm cô vì lo cho cô gặp thằng biếи ŧɦái ( Thành quay mặt đi)

-Em k sao đâu

-Tất nhiên cô k sao,còn tôi thì có

Lâm hất mạnh tay hẩy tôi bật ra…

Tôi: À câu nói đó em chưa nói hết mà

-Cô cứ ở đó tâm sự đi,đừng nói chuyện với người k có tình cảm…cô cũng về Việt Nam luôn đi từ giờ Bo và tôi sẽ sống cùng nhau k có cô cũng chẳng sao

-Ơ…

Lâm quay đi đạp xe rồi ngoái lại lẩm bẩm

Lâm: Như phim thì cô ta phải đuổi theo xin xỏ mình thế mà mất hút …

Tôi định bảo Lâm tình cảm như xưa chỉ là trẻ con nên k còn như xưa mà giờ tôi sẽ dùng cả trái tim mình để yêu lại từ đầu…

Đêm Lâm nằm cạnh bo cứ chằn chọc

Bo: bố k ngủ à

-Điên k ngủ dc

-Bố tự nhận điên nhé

-Dc cả con nữa…bố sang ngủ vs cô Trang bh

-Không,con ngủ với bố Lâm đẹp trai cơ…

Lâm cười tủm

-Đẹp k

-Bố đẹp trai nhất ,thua cái chú đưa mẹ về tí thôi

Lâm đổi sắc mặt

Lâm: Cắt xuất đi disneyland của con …lần này cắt thật..

Bo: Ơ…

Lâm:con và cô ta chỉ ơ ơ và ơ…

Hôm sau sinh nhật Thắng em họ Lâm…anh ta mời tất cả đến dựng lán bên bìa rừng cắm trại 1 hôm…

Tiến: có bảo Hạnh đi k

Lâm: k ,cô ta giờ k như xưa ( nói mỉa mai chữ như xưa mà hqua Hạnh nói)

Tiến: Mày bị vong như xưa nhập à

-A cay…cô ta bảo k còn tình cảm vs tao như xưa…

-Mày thật là thì tình cảm sau 10 năm phải khác chứ

Bo: Bố đón mẹ đi chứ…

Tiến: Chú đi đón cho

Bo: Dạ

-Ơ hai chú cháu mày tự diễn à…

Xe đưa tôi đến bìa rừng,họ căng đèn rất đẹp …

Tiến: Nay sn thằng Thắng

-Em biết anh đấy rồi

-Bno thích cắm trại cho ấm cúng…

-Vâng

-Em suy nghĩ sao về vc quay lại vs Lâm

-vì Trang nên em phân vân rất nhiều

-Trang nó lấy Lâm cũng để lấy 5% cổ phần mà,cũng đâu phải mất mát gì,cũng k có tình yêu nên chia tay sớm thì tốt,Trang là bạn em nhưng sau 10 năm bản tính con người thay đổi rất khó em ạ…thấy Lâm đang đứng cạnh Bo tôi gọi Bo…Lâm có vẻ giận dỗi quay đi,tôi nắm tay

Tôi: Chúng ta nói chuyện đi

-Bỏ tay ra đi tôi cũng k như xưa…

Bo: Từ hqua bố cứ lầm bầm câu như xưa mẹ ạ…

Tôi cười xoa đầu con…

Thắng: Thành cùng phu nhân cũng đến rồi chúng ta bắt đầu nhỉ

Thấy tôi Thắng ngạc nhiên

Thắng: Ơ chi..chị dâu

-Vẫn nhớ à

-Nhớ chứ chị dâu k nhớ thì chết à ( Thấy Trang Thăng ôm miệng)

Trang: Thắng gọi chị à

Thắng: Đâu có

-Vừa nghe gọi chị dâu mà

-Em gọi chị Hạnh mà…

Vợ Thắng dẫm chân…

Vợ Thắng: “ anh vô duyên”…

Trang lầm lỳ…lừ mắt lườm nguýt…

Thắng: anh Thành nướng cá đi ,anh Lâm đi mua bia đi em quên mua

Lâm: Cái quan trọng mà mày lại quên…đi …

Tôi ngồi nhìn Bo chơi bóng ở bìa rừng rồi thϊếp đi

Thấy Thành cứ nhìn Hạnh

Trinh: Vợ cũ anh Lâm hả anh

Thành: Uk

Trinh: Căng nhỉ còn Trang thì sao

Thành: Vẫn bt đó thôi…

Tôi mở mắt ra k thấy con đâu liền hỏi Trang…

Tôi: Bo đâu rồi

-Chạy vào rừng rồi

-Vào rừng???

Trang: Cậu cứ đi sâu vào trong ý tớ thấy thằng bé chạy vào đó

Tôi: Sao cậu k chạy theo nó,trong rừng này nguy hiểm thế nào cậu biết không ?

-Thì đang bị mắc cái váy vào cành cây mãi k gỡ ra được

-Cậu…cậu có thể xé ra mà…

Tôi chạy lao vào rừng …

Thành đang nướng cá bên kia sông gọi lớn

Thành: Hạnh,sắp tối rồi k dc đi sâu vào rừng đâu

Thành vứt que cá xiên chạy theo Hạnh vào rừng…

Lâm và Thắng lái xe về …

Thắng: Đi mấy cây số mới mua được két bia,đúng là vùng núi …

Lâm: Bo đâu rồi

Bo mới ngái ngủ chui từ xe ra…

Bo: Con đây mà…( Trang biết Bo ngủ trong xe nhưng nói dối Hạnh)

Vợ Thắng: Chị Trang nói với chị Hạnh là Bo chạy vào rừng nên chị Hạnh chạy vào đó rồi

Trang: Em không biết Bo đang ngủ trên xe…

Bo: Cô nói dối cô còn lấy gối cho cháu ngủ mà…

vợ Thắng: Anh Thành chạy vào đó cùng chị Hạnh rồi…

Trang: Em…em k nhớ thật mà..

Lâm: Sau khi a trở ra a muốn nghe rõ ràng 1 lời giải thích rõ từ em…

Trang: Em là vợ anh mà sao a k tin em

Lâm: Anh k tin em!

Lâm buộc chặt dây giầy rồi chạy thẳng vào rừng… Hạnh chạy ở giữa hai người Lâm và Thành chạy dọc hai bên sườn đồi…

Thắng nói với : Cẩn thận nhé Lâm sắp tối rồi đấy…

Lâm vừa chạy vừa lầm bầm:

Chỉ cần phía trước bước bên em dẫu địa ngục anh vẫn bước tới….

– [ ]

---------