Chương 18

Mai sau lỡ chúng ta có gặp lại em nhất định sẽ ôm chú và nói rằng tôi rất yêu …dù biết rằng với tới chú là cả một khoảng cách rất xa…

Tối hôm đó ngồi nhìn con trai ngủ tôi chợt nhận ra thằng bé ở đây quần là áo lượt,có người chăm sóc cẩn thận và sẽ được học tại một ngôi trường có thể phát huy được hết khả năng của thằng bé,bố nó rất giàu có ,có thể đem lại cho thằng bé một cuộc sống hoàn hảo,còn hơn ở với tôi để rồi người đời gọi nó là kẻ không cha…

Tôi chảy nước mắt vào tay con…

Bo: Mẹ lại khóc rồi

-Mẹ xin lỗi mẹ làm con dậy rồi ( tôi lau vội)

-Mẹ toàn như vậy thôi,con toàn phải giả vờ ngủ để mẹ k xấu hổ đấy

-Cám ơn con ( tôi xoa đầu con rồi cười nhẹ)

-Mai mẹ đi mấy giờ vậy

-Mẹ 6h sẽ bay

-Bao giờ mẹ về với con

-Bo này,bố con đã kết hôn,đã là người có gia đình rồi chính vì vậy mẹ sẽ k thể ở lại đây,hơn nữa ở lại cũng k nên ,cô Trang là bạn mẹ,mẹ tin cô ấy sẽ đối xử tốt với con…

-Ý mẹ là mẹ định bỏ con ở lại đây

-Mẹ k có ý như thế

-Mẹ đúng là định bỏ con

-Mẹ k bỏ con

-Con biết mẹ định đi rồi k đón con nữa đúng k ( Bo khóc)

-Có mẹ vẫn sẽ đến thăm con

-Mẹ đừng bỏ con mẹ ơi,con chỉ cần mẹ thôi

-ở đây con sẽ có một môi trường tốt hơn con trai ạ

-K con đi với mẹ cơ

Thằng bé chạy ra lấy quần áo …tôi gàn

Tôi: Con cứ ở lại đây

Bo đẩy mạnh làm tôi ngã ra sàn

Bo: Mẹ chỉ muốn bỏ con thôi,để mẹ còn đi lấy người khác,con làm rào cản của mẹ phải k

Tôi nhìn con vẻ ngạc nhiên

Tôi: Sao con lại có ý nghĩ như thế Bo…mẹ…

Tiếng quát lên…

Lâm: Bo…xin lỗi mẹ đi

Bo: Con k sai ,tại mẹ định bỏ con

Lâm: Nếu mẹ bỏ con thì bỏ lâu rồi,sao phải nuôi con lớn thế này làm gì

Bo: Thế tại sao bố lại lấy vợ,nếu bố k có vợ mẹ của con sẽ có thể ở lại đây

Lời nói của con trẻ như nhát dao đâm vào tôi và Lâm …thằng Bé dỗi bỏ chạy ra ngoài…

Lâm: Nó dỗi rồi

-Cháu biết rồi

-Tầm này vẫn chú cháu

-Vậy phải gọi là gì

-Là anh chẳng hạn…

Tôi k dám cười chợt thấy Trang đứng ở cửa tôi bật dậy …

Tôi: Tôi đi trc đây…

Lâm biết Hạnh nhìn thấy Trang nên né Tránh…Hạnh bước đi Lâm nói với Trang

Lâm: Anh đã hiểu lầm cô ấy và bọn anh đã đánh mất nhau 10 năm,anh từng nói với em nếu có ngày gặp lại anh sợ bản thân sẽ lại rung động…rung động trước vợ cũ của mình…

Trang: Em sẽ k ly hôn,em có thể chấp nhận bất kì cô gái nào khác nhưng k thể là Hạnh,anh phải có trách nhiệm vì đã cưới em…em k thể để mất mặt trước bạn mình được,em hơn Hạnh ở mọi mặt còn cả gia đình em nữa sẽ ra sao nếu biết…

-Em quên là anh và Hạnh có bé Bo à,đó chính là sự ràng buộc lớn nhất,Hạnh thua em về xuất thân nhưng lại có bé Bo…ngay từ đêm tân hôn anh đã nói giữa chúng ta là 1 thoả thuận và chính em đồng ý…

Trang: Anh biết em đồng ý vì có tình cảm với anh mà

-Anh tự hỏi tại sao em lại dễ quên người cũ đến vậy,người mà em yêu đến 7 năm ,em quên người ta để có tình cảm với anh nhanh vậy à

-Tại sao anh biết,Hạnh nó nói vs anh phải không

-Hạnh chưa bh nói gì về em cả,trc khi em cưới anh mẹ kế của anh đã điều tra em ,bà ấy đã khuyên anh k nên cưới em,1 cô gái đang mang bầu ở tháng thứ 6 vẫn đồng ý phá thai gϊếŧ đi 1 sinh linh còn Hạnh thà chấp nhận bị anh hiểu lầm bị anh ghét bỏ cũng k thể xa con của mình…đó chính là sự khác biệt…lỗi của anh là đã kết hôn vs em,anh xin lỗi …sau đại hội cổ đông lần này a sẽ tuyên bố ly hôn và chấp nhận đền bù cho em một cách xứng đáng…

Lâm đứng dậy đi qua Trang…Trang nắm chặt tay gồng đỏ hết mặt như nén cơn giận dữ

Trang: Ý anh là em chỉ là kẻ thay thế ,chỉ để anh lợi dụng hay sao…dc lắm Lâm,anh chưa biết em là ai rồi…

Tôi thu xếp hành lý ra sân bay,Bo đứng phụng phịu

Tôi: Mẹ về để sắp xếp công việc và báo cho ông bà…mẹ sẽ trở lại bên con…sẽ trở lại sớm nhất có thể…

Bo: Mẹ hứa đấy nhé

-Nhất định rồi

Tôi ngó xung quanh k thấy Lâm…

-Bo bảo bố là mẹ đi …chào bố cho mẹ nhé…

Bo: Vâng

Vừa lên xe tôi thấy xe vυ"t đi rất nhanh,bên cạnh là Lâm đội mũ lưỡi trai khiến tôi giật mình…

Tôi: Chú đi đâu vậy

-Đưa cháu ra sân bay

-Sao nay chú tốt vậy

-Bình thường vẫn tốt còn gì

Lâm nắm lấy tay tôi,tôi giật tay anh ta giữ chặt

Lâm: Chúng ta đã để lỡ nhau 10 năm rồi ,chúng ta còn có con nữa,10 năm qua tôi đã hận em…rất hận đến nỗi tôi ghét những ai tên Hạnh xin vào làm đều không nhận

-Tên Hạnh thì lquan gì,chú đúng là giận cá chém thớt

-Tôi rất nhiều lần muốn hỏi em rằng tại sao khi đó không nói cho tôi biết,em k tin tôi có thể bảo vệ dc gia đình à

Lâm phanh két xe trên đường hai hàng cây rụng đầy lá…

-Chú là tất cả những gì của tuổi 17 mà cháu lưu giữ,là bạn,là anh và là người yêu cũng là chồng thế nhưng chúng ta có khoảng cách…

-Khoảng cách gì

-Thân phận chúng ta quá khác nhau

-Thời nào rồi còn ví thân phận

-Có đấy ,bố của chú đã nói rằng người vợ của chú phải là người có thể giúp chú tự hào,có thể giúp chú hãnh diện còn cháu thì k

Tôi đang nói Lâm vả 1 phát vào trán

Lâm: Thế tôi hỏi cháu tôi lấy cháu hay bố tôi lấy cháu nào,ngu ngốc…thân với chả phận

-Bố chú nói nếu cháu vẫn cố tình ở bên thì cháu sẽ bị đuổi ra đường còn k dc ở bên con nữa …( nói đến đây tôi khóc) cháu chỉ mới 17 thôi mà …cháu sợ mất tất cả đành phải chọn …

-Và chọn con hơn chồng

-K…k phải …ít nhất cháu muốn nhìn thấy thằng bé hằng ngày vì nó chính là hình ảnh phản chiếu của chú…

Lâm thở mạnh rồi cười nhạt như cố k rơi nc mắt…với tay ôm lấy đầu Hạnh…

Lâm: Chúng ta là những kẻ ngốc nghếch ,cả tôi và em đều như vậy …định mệnh của tôi chính là yêu em,tôi từ kẻ ăn chơi đã biết thế nào là thật sự yêu,thật sự đau khổ vì một người

-Chú chả yêu cả rổ ra rồi

-Thì biết thế,người ta đang nói như ngôn tình mà làm mất cả hứng…yêu nhiều nhưng chọn người trong tim chỉ một

-Còn Trang thì sao,cháu k thể còn Trang nữa,cậu ấy là bạn thân cháu

-Chú làm gì Trang đâu,chưa động vào tí nào

-Thật sao?

-Thật chứ đùa à,chú thiếu gì mà phải …

Tôi cấu mạnh vào tay

-Nhưng Trang yêu chú thật lòng

-Có giống như yêu người cũ k

-Chú biết à

-Sao k biết,còn biết cô ta phá thai 6 tháng để kết hôn vs chú…nghe đã ghê chết ai dám động vào làm gì

-Do Trang bị gia đình ép buộc

-Ai bảo thế,cô ta tự bỏ chứ bố mẹ cô ta không biết mà…

-Cậu ấy bảo bố mẹ ép mà

-Mẹ kế bảo thế chứ chú nào biết,mẹ kế chú bảo bố mẹ cô ta hoàn toàn k biết chuyện cô ta có thai ,nếu k họ biết gia đình chú tìm hiểu sẽ lộ ra thì k dám gả đâu

-Vậy là sao

-Dốt,là chú quyến rũ quá nên bạn cháu thích

-Thôi chú nói nghe ghê quÁ …

-Kp lăn tăn về Trang vì cô ấy k xứng với chú,chú k thích người bỏ con đi như vậy

-Nếu kp do gia đình ép mà tự cậu ấy làm thì đúng thật là…

-Là dã man chứ còn gì,bạn thân nhưng chú nghĩ đến bh sẽ k còn điều đó nữa rồi,cháu phải tự lựa chọn,bạn hay quay về với chú…tự cháu suy nghĩ đi…

Trang: Ai bảo chú lấy Trang

-Để có ngày dc gặp lại cháu đấy,chú biết sẽ có ngày này…chỉ là thời gian đã quá dài…

Tôi ngồi ở sân bay điên hết đầu vì nghĩ đến lời Lâm nói…chọn bạn hay Lâm…

Trang đến nhà bố Lâm

Trang: Bố có nói vs anh ấy rằng bố con chưa kí thì anh ấy sẽ k dc lên chủ tịch hay k

Bố L: Bố con nói sẽ bỏ phiếu cho nó mà

Trang: Nhưng anh Lâm đang có ý định ly hôn với con và nếu có ngày đó thì gia đình con ủng hộ cho anh ấy làm gì …

Bố L: Vậy con muốn sao?

Trang: Con chấp nhận con riêng của anh ấy chứ không chấp nhận việc anh ấy bỏ con để về với vợ cũ

-nó sẽ k quay về đâu

-Bố đâu có nói được anh ấy

-Bố sẽ bảo dc

-Con k tin ở bố,con cần thấy bố hành động …hãy để cô gái ấy biến mất vĩnh viễn

-Ý con là…không dc …sao có thể làm vậy dc

-Tuỳ bố thôi ạ…con hy vọng bố sớm cho con câu trả lời thoả đáng…

Trang đứng dậy đi qua lạnh nhạt

Mẹ kế: Ông tính làm gì ,vì con ranh đó sai khiến hay sao,Lâm nó mất gia đình của nó vì ông đấy,ông định để thứ con gái nguy hiểm kia ở bên cạnh con trai ông à…

Bố L: Ước mơ của tôi là thấy con trai dc lên làm chủ tịch

-Chủ tịch mà làm gì khi nó mất đi lý trí …

-Tôi cũng là xã hội đen mà,gϊếŧ vài người vs tôi đơn giản thế nhưng…

-ông điên rồi,chính vì con nhỏ đó biết ông cũng là xã hội đen nên nó mới bảo ông làm vậy,gϊếŧ vợ của con trai ông dám sao

-Tôi sẽ k làm ,vì chúng nó còn có con với nhau…duyên số đã như vậy thì đành chấp nhận …tôi k muốn con trai mình ghét mình một lần nào nữa,tôi nhớ nó lắm ,1 tuần nó k ghé thăm mà ngỡ như 1 năm…

-Ông nghĩ dc như vậy tôi cũng mừng,cũng hy vọng Lâm sớm bỏ con nhỏ đó ,k có lá phiếu của bố nó tôi tin con trai chúng ta vẫn sẽ lên chủ tịch bằng chính khả năng của nó…

-Khi xưa tôi cứ nghĩ nó chỉ chơi bời rồi sẽ qua,vậy mà khi nó dắt thằng bé đến tôi đột nhiên thấy già sắp chết rồi có thằng cháu trai mà k lo giữ thì giữ gì nữa,10 năm con bé đó k hề làm phiền thằng Lâm cũng k hé răng nửa lời,đó chính là thử thách lớn nhất

-Thử thách a dành cho con bé đó quá lớn,10 năm để chúng xa nhau

-Vậy mới biết là thằng Lâm vẫn yêu con bé đó một cách điên dại,vì con bé đó mà thay đổi bản thân…tôi đã làm dc đúng theo ý tôi muốn…có chia ly để có sự trưởng thành…

Bố Lâm quàng vai mẹ kế của Lâm,hai người họ nhìn ra xa xăm như tự trách bản thân…Trang đứng sau lùm cây nghe thấy hết

Trang: lão già vs mụ già chết tiệt…

Nghe tôi kể chuyện găp Lâm cả nhà tôi đều k nuốt nổi cơm

Bố: bây giờ tìm dc bố nó thì đành vậy

Mẹ: Con có bố vẫn hơn con ạ,hai đứa quay về dc vs nhau cho con đỡ khổ,hờn giận hiểu lầm gì cũng hãy bỏ qua hết đi…

Tôi: Có nhiều vướng mắc mẹ ạ ( k dám nói L đã kết hôn)

Điện thoại tôi reo lên

-Alo

-Chú đây

-Có việc gì vậy ạ

-Ơ gọi lại bảo có viẹc gì,đến nhà rồi à

-Thì đến rồi chú mới gọi dc chứ gì nữa

-uk …bao giờ sang đấy

-Cháu k sang nữa

-uk để chú còn biết đưa Bo đi học xa để cháu có tìm cũng k thấy

-có 3 hôm nữa cháu về

Lâm cười khi thấy doạ Hạnh thành công…

Lâm: Sớm sớm đấy…

Lâm cúp máy…thấy Bo đang nhìn liền giật mình

Bo: Bố như bị hâm ý

-Này này,…ai dậy con ăn nói thế

-con thấy bố cứ cười một mình mà đâu có phải đang xem hài…

Lâm ghì cổ Bo…

Lâm: Ranh này,bơi đến đâu rồi…mà lên hóng hớt

Bo: Con đang học bơi mà

-Chết chết 10 tuổi rồi kb bơi thanh niên này quá kém…

Nói xong Lâm nhẩy ùm xuống bể mãi k nổi Bo sợ gọi bố

Bo: Bố ơi …bố…bố đâu rồi…( khóc nhè vì sợ) bố ơi…

Lâm nổi lên mặt nước thở mạnh rồi cười

Lâm: Chưa gì đã khóc rồi,bố lặn mà…

Bo: Bố làm con sợ

Lâm: Chính vì vậy học bơi nhanh lên để nếu mẹ con có ngã xuống nước khi k có bố con phải bảo vệ mẹ

-Sao bố biết mẹ kb bơi

-Cái gì của mẹ con bố cũng biết…

Hai bố con nhìn nhau cười híp mắt…

Tôi cứ hắt xì như có ai nhắc đến mình…tin nhắn cua Trang nhắn đến

Trang: Mình say quá rồi

-Sao vậy

-Vì anh Lâm nói chia tay mình

-mình xin lỗi

-Cậu đừng xin lỗi,cậu chỉ xin lỗi nếu cậu làm gì đó sai với mình thôi có dc k

-Mình thật sự xl cậu

-Mình thích anh Lâm nên đã kết hôn,nếu giờ cậu xuất hiện khiến anh ấy chia tay mình thì cậu có vui k

-Mình chắc chắn sẽ k vui rồi nhưng

-Cậu đừng làm vậy với mình dc k,chúng ta là bạn mà…đúng k,k thể vì cùng 1 người đàn ông mà mất đi tình bạn đó dc…

Tôi đọc rồi ôm đầu không trả lời…bạn và tình yêu tôi sẽ phải làm sao đây…

Tại nhà Thành…Trinh vợ của Thành thử thai que lên 1 vạch

Trinh: Sao vậy nhỉ,mình căn ngày rồi mà

Giúp việc: Mới thôi mà,cứ thả lỏng

Trinh: Có 1 con tên Trang suốt ngày nhắn tin cho anh Thành thôi,cháu ghét quá mà không làm gì được…

-Sao cô k hỏi cậu Thành

-Cô biết anh ấy mà,cháu hỏi gì cũng k bh giờ nói

-Cậu ấy vốn ít nói cô đừng buồn

-Anh em nhà anh ấy kẻ nào cũng vậy,thấy cái Trang vợ anh Lâm kể là 3 tháng nói dc vs nhau 1 câu mà cô biết là gì k…”ừ” chỉ câu ừ…khi chồng đi đâu hỏi gì anh ta cũng chỉ ừ…may anh Thành k vậy k thì cháu chết mất…

Vừa nói xong Thành về đến cửa

Trinh: Anh yêu về rồi

Thành: Sau này chỉ càn nói anh về rồi k cần nói chữ yêu ,anh nghe k quen

-Đó là thể hiện mà

-Yêu để trong lòng được rồi

-Em nghe lái xe nói là hôm trước anh có chở 1 cô gái đến nhà anh Lâm ,cô gái đó là ai vậy

-Em k cần biết

-Ơ sai lại k cần biết

-a nói em cũng kb được chưa

-A cứ nói đi xem nào

-Anh nói em sẽ k vui đâu

-Anh nói đi mà

-Là người anh từng yêu…ok

Thành nói xong Trinh tắt nụ cười…

Thành lên phòng nhìn mấy bông hồng trồng trong chậu…cuốn sách mà Hạnh học bài ghi vào sách Thành vẫn giữ nguyên vẹn…

Thành:Giá như anh gặp em sớm hơn…giá như em chẳng là gì của Lâm thì anh nhất định sẽ cưới em bằng mọi cách…

Trinh đập cửa bên ngoài

Trinh: Mở cửa ra anh nói cho rõ đi em muốn nghe rõ…anh mở cửa ngay nào…







[-]

---------