Chương 44: Muốn anh về sớm không

Thật ra Từ Hi Nhiễm rất sợ người Tưởng gia thất vọng về cô, rốt cuộc học phí năm 4 là Tưởng gia đưa, cô sợ bọn họ cảm thấy cô ăn cơm Tưởng gia, tốt nghiệp lại không tới giúp Tưởng gia, khi nghe Tưởng Dư Hoài nói như vậy cô yên tâm một chút. Cũng không nhất định phải vào công ty Tưởng gia mới có thể giúp Tưởng gia.

Mọi chuyện cứ như vậy giải quyết xong, văn phòng kế toán bên Lạc Thành biết nhà cô ở Lạc Thành, hơn nữa cô học kế toán chuyên nghiệp ở đại học Bắc Đằng, rất vừa lòng với cô, chờ nghỉ đông về phỏng vấn một chút, chỉ cần qua vòng phỏng vấn, cô được nhận vào cũng không có vấn đề gì lớn.

Giải quyết xong việc này Từ Hi Nhiễm bắt đầu chuẩn bị cho phỏng vấn cùng luận văn tốt nghiệp. Vội một chút đã tới nghỉ đông, lần nghỉ này, Từ Hi Nhiễm có một chút chờ mong trở về, cô nhớ tới những lần nghỉ đông trước cô đều ở Bắc Đằng làm công tới ăn tết mới trở về.

Kì nghỉ đông này, trước khi được nghỉ cô đã thu dọn hành lý, vé máy bay cũng chọn sớm nhất, Tưởng Dư Hoài biết cô sắp nghỉ, nhưng không biết cụ thể là ngày nào, đến khi trước nghỉ đông một ngày Từ Hi Nhiễm mới gọi cho anh.

“Anh hiện tại đi công tác không thể đi đón em, ngày mai anh sẽ để trợ lý qua đón em.”

“Anh đi công tác sao?”

Từ Hi Nhiễm có chút mất mát.

“Đúng vậy, muốn trì hoãn mấy ngày.”

“Không sao, anh ở bên ngoài nhớ chăm sóc tốt cho mình.”

Từ Hi Nhiễm vốn tưởng rằng mấy tiếng sau là có thể nhìn thấy Tưởng Dư Hoài, nào biết không khéo như vậy anh đi công tác, nhưng mà cũng không có việc gì, vài ngày sau là có thể gặp được.

Hiện giờ đã là tháng mười hai, nửa tháng nữa là ăn tết, chi nhánh Thiên Hành ở Bắc Đằng cũng đã hoàn thành quyết toán, chú ba Tưởng Vũ Kiệt cùng vợ Đường Diệc Noãn cũng về Lạc Thành sớm.

Sau khi Từ Hi Nhiễm về liền nhận được điện thoại của Đường Diệc Noãn, “Chị dâu, quê nhà bên kia đã vào mùa dâu tây, chị muốn cùng mọi người về hái dâu tây không? Bác cả bọn họ đều ở bên kia.”

Từ Hi Nhiễm ở trong nhà cũng không có việc gì, nghĩ nghĩ liền đáp ứng, quê Tưởng gia cách Lạc Thành 60 km ở nông thôn, bên này Tưởng gia có một khu vườn lớn, nghe nói trồng rất nhiều trái cây, mùa hè có dưa hấu cùng quả nho, mùa đông có dâu tây cùng quả quất.

Lạc Thành vừa vào mùa đông sương mù đã bao phủ nghiêm trọng, ông nội Tưởng cùng bà nội Tưởng tuổi cao thân thể cũng không được tốt, vừa đến mùa đông sẽ dọn đến nông thôn ở, bên này không khí tốt hơn rất nhiều, tốt cho bọn họ tĩnh dưỡng, mấy ông bà ở nông thôn, con cái cháu chắt Tưởng gia cũng thường tới ở nông thôn chăm sóc ông bà.

Phòng ở nông thôn là loại tứ hợp viện, Tưởng gia ở toàn bộ tứ hợp viện, phòng ở cũng sửa chữa qua, nhưng vẫn như cũ có thể nhìn thấy dấu vết năm tháng lưu lại. Mẹ chồng Từ Hi Nhiễm là Thôi Viện đã tới bên này ở mấy ngày, còn có thím hai cùng thím ba, Từ Hi Nhiễm cùng Đường Diệc Noãn đi vào chào hỏi các trưởng bối.

Thôi Viện nhìn thấy Từ Hi Nhiễm thật cao hứng: “Trở về khi nào? Ăn cơm chưa?”

“Hôm nay trở về, đã ăn qua.”

“Hai đứa muốn đi hái dâu tây sao? Mịch Vân bọn họ cũng vừa đi, hai đứa có thể đi cùng bọn họ hái.”

Nguyễn Mịch Vân là vợ của em hai Tưởng Tri Thu. Từ Hi Nhiễm mỗi lần đi nhà cũ Tưởng gia đều có thể gặp, cho nên cũng coi như quen thuộc.

Bà nội Tưởng cũng nói: “Năm nay dâu tây phát triển rất tốt, vừa lớn vừa ngọt, mấy đứa thích ăn thì hái nhiều mà ăn.”

Vườn dâu tây cách chỗ bọn họ ở không xa, đi dọc theo quốc lộ 200 mét là có thể nhìn thấy lều lớn màu trắng, lều lớn ở phía dưới quốc lộ.

Trên đường Từ Hi Nhiễm đi hái dâu tây nhận được điện thoại của Tưởng Dư Hoài, Tưởng Dư Hoài hỏi cô tới nơi chưa.

“Đã tới rồi, bây giờ đang định đi hái dâu tây.”

“Ở quê dâu tây rất ngọt, có thể hái nhiều chút.”

“Được.”

Từ Hi Nhiễm tạm dừng một chút hỏi: “Anh Dư Hoài cụ thể khi nào anh về?”

“Nhớ anh muốn anh về sớm một chút?”

Lời này ngữ khí hỏi rất bình thường, cũng không biết vì cái gì Từ Hi Nhiễm nghe xong liền đỏ mặt, nhưng mà cô cũng không ngượng ngùng, cô đã thật lâu không gặp được anh.

“Ừm.”

“Nếu em nhớ anh muốn anh về sớm một chút, anh đây liền về sớm một chút.”

Từ Hi Nhiễm rất muốn hỏi anh sớm bao lâu, chỉ là như vậy giống như cô rất vội vàng rất không hiểu chuyện, cô liền ngoan ngoãn đáp: “Được.”

Vườn dâu tây Tưởng gia là mời nông dân có chuyên môn tới chăm sóc, quả quá nhiều, một số sẽ để lại cho người Tưởng gia ăn, còn lại sẽ mang bán, ngày thường cũng để du khách hái.

Hôm nay là thời gian làm việc, du khách tới hái dâu tây không nhiều lắm, Từ Hi Nhiễm cùng Đường Diệc Noãn từ quốc lộ đi xuống, cách kều lớn gần nhất mơ hồ có thể nhìn thấy vài bóng dáng.

Từ Hi Nhiễm đoán hẳn là mấy người Nguyễn Mịch Vân, chồng Nguyễn Mịch Vân là em hai Tưởng Tri Thu con của chú hai nhà có tổng cộng ba anh em là Tưởng Tri Thu, Tưởng Đông Thần cùng Tưởng Tri Ân.