Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn

7/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn của tác giả Vu Trinh thuộc thể loại ngôn tình, truyện không có quá nhiều tình tiết, không quá nhiều sóng gió nhưng lại mang vẻ chân thực. Nhân vật na …
Xem Thêm

"Không có. . . . . . Không có." Cô dùng sức lắc đầu một cái, làm vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra.

"Tôi. . . . . . Tôi ngủ không được." Trên thực tế là —— cô sợ ma.

Mặc dù từ nhỏ đến lớn mẹ đã nói với cô trăm ngàn lần, trên thế giới này không có quỷ, nhưng cô vẫn sợ, hơn nữa cho rằng mẹ đang nói láo lừa gạt cô.

Phí Gia Lạc quan sát cô, nhìn Ôn Nhu cũng biết, nhìn nét mặt của cô cũng biết chuyện này không phải là như vậy.

Nhất là giờ phút này cô mặc bộ quần áo đáng yêu, nhìn dáng ngực nhỏ nhắn mềm mại rất đẹp, đối với chuyên gia quen thuộc với thân thể phụ nữ, hắn gần như có thể thấy được —— cô không có mặc áσ ɭóŧ.

Trong lúc bất chợt, hắn thật là muốn làm một con sói.

Bên kia, Ôn Nhu cũng nhìn chăm chú vào Phí Gia Lạc nửa ngày không lên tiếng, phát hiện bởi vì cái chăn rớt xuống mà thân thể của hắn hiên ngang dưới ánh trăng, đột nhiên lộ ra l*иg ngực tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ——

Mẹ ơi, người là một người cuồng phơi bày! Ôn Nhu vội vàng quay mặt đi, tránh cho mắt bị nổi hột.

"Sao anh lại không mặt quần áo?" Mặt của cô đỏ hồng giống như trái cà chua chín.

"Ngủ tại sao phải mặc quần áo?" Cuồng phơi bày hỏi ngược lại cô.

"Có cô gái xinh đẹp thùy mị ở trong phòng anh, anh cũng nên lễ độ một chút."

"Có muốn tôi mặc âu phục, đôi nón hay không?" Hắn lại làm trò với cô.

"Không cần, thời gian không còn sớm, tôi không rãnh xem anh biểu diễn đồng phục xuất sắc!" Cô khoát khoát tay, cầm đệm, giúp mình tìm một vị trí nằm xuống trên thảm bên cạnh ghế sa lon.

"Em ở đây làm cái gì?" Phí Gia Lạc trợn to cặp mắt.

"Ngủ!" Cô an tâm nhắm mắt lại.

Kỳ quái, trước kia cô hận không thể cách xa Phí Gia Lạc một chút, nhưng giờ phút này, sự tồn tại của hắn lại làm cho cô cảm thấy an tâm.

Ít nhất, nữ sát thủ sợ gặp người này, ngay cả ma thấy cũng sẽ phải sợ hãi ba phần.

Ôn Nhu ngáp một cái, đang chuẩn bị rơi vào mộng đẹp ngọt ngào, lại phát hiện mình bị người kéo lên.

"Đứng lên, em không thể ngủ ở chỗ này."

"Tôi càng muốn!" Nói gì cô cũng không muốn trở về phòng ngủ cùng quỷ.

Cố chấp nằm trên thảm, đối với cô mà nói cái này hơi cứng hơn sàn nhà một chút, nhưng so với giường lớn bên trong kia lại làm cho cô an tâm, ít nhất sẽ không có bóng cây ngoài cửa sổ hoặc đột nhiên xuất hiện tiếng động hù dọa cô chết khϊếp.

"Em sẽ bị cảm."

"Tôi không sao." So với ma quỷ u ám, Cô tình nguyện bị cảm nặng.

"Trở về trên giường đi." Hắn không cho thương lượng mà ôm lấy cô

Cũng là giờ khắc này, cô mới phát hiện l*иg ngực hắn lại vô cùng rộng rãi bền chắc , bước chân nhẹ nhàng ổn định giống như ôm một đứa trẻ, hơi thở nhàn nhạt mát mẽ của xà bông cùng hình tượng công tử lăng nhăng của hắn hoàn toàn không hợp.

"Không muốn, không muốn!" Hai quả đấm nhỏ mềm mại của cô đối với hắn mà nói chắc chắn là như xoa bóp, chỉ thấy mặt hắn không đổi sắc, vẫn ưu nhã gọn gàn mà vững vàng mang cô thả lại trên giường.

Nhiệm vụ đạt thành, Phí Gia Lạc lui ra mép giường, đè nén xung động muốn nhào tới.

Ôn Nhu nhìn ngoài cửa sổ đen như mực, nuốt một ngụm nước miếng, bất chấp tất cả bám hắn thật chặt.

"Xin anh đừng đi. . . . . ."

"Em rốt cuộc làm sao?” Giờ phút này, Phí Gia Lạc mới phát hiện cô có cái gì không đúng.

"Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ." Thành thực thẳng thắn nói mình nhát gan, so với mạnh mẽ chống đỡ để chịu đựng qua tối nay thì đơn giản hơn nhiều."Tôi sợ ma."

Người phụ nữ tính tình giống như núi lửa sắp bạo phát này, lại sợ ma?

Trong lúc bất chợt Phí Gia Lạc thật là muốn cười, nhưng, hắn rất có lễ phép cũng rất thông minh mà nhịn được.

"Tôi cùng ngủ với em."

Một lực uy hϊếp, thân thể tràn đầy tính nguy hiểm nhanh nhẹn chen lên giường, dịu Ôn Nhu biết rất rõ tình huống như thế rất có thể sẽ bốc cháy sát thương, nhưng cô lại không có ngăn cản nó phát sinh.

Hắn có tiếng xấu là công tử lăng nhăng, coi như hắn rất mê người, có sức hấp dẫn, làm cho cô say mê ——

Nhưng mà, hắn không phải là người bình thường mà cô có thể chọc được, hắn không giống người mà cô mong muốn!

Hết chương 8

Đây là quyết định can đảm lớn nhất cuộc đời Ôn Nhu!

Gió lạnh thổi ngoài cửa sổ không làm tan lửa nóng trên gò má nóng hổi của Ôn Nhu , được một bàn tay bảo vệ, dò thám tấn công eo cô, sau lưng còn kề sát l*иg ngực tráng kiện rộng rãi ấm áp, khiến cho người ta miệng đắng lưỡi khô.

Một tiếng trước, bọn họ còn là hai phe thù địch, nhưng bây giờ bọn họ lại dựa sát vào nhau, thân mật giống như người yêu, chìm đắm trong hơi thở và ôm ấp

Để cằm tựa lên mái tóc nhàn nhạt mùi hương của táo, Phí Gia Lạc ngửi đến gần như bị mê hoặc, đó không giống là một loại mùi hương trưởng thành như trước kia, mà là một loại hơi thở dung hợp giữa hồn nhiên và tươi mát, giống như chủ nhân của nó.

Thân thể mềm mại ôm trong ngực vô ý ngọa nguậy, giống như là vì mất ngủ mà muốn tìm một vị trí thoải mái, hắn biết, bọn họ ai cũng ngủ không được.

Đột nhiên, Phí Gia Lạc cảm thấy vô lý mà không thể hiểu được.

Lần đầu tiên, hắn ôm một phụ nữ ở trên giường lại không xảy ra chuyện gì, chẳng qua là đắp chăn bông nói chuyện phiếm, nói ra khẳng định sẽ không có ai tin.

"Sao. . . . . . Sao thế?" Giọng nói thật nhỏ thật thấp từ trong ngực truyền đến.

Hắn suy nghĩ, đột nhiên phát hiện cô cà lăm là vì căng thẳng.

"Tại sao hỏi?" Môi của hắn không tự chủ được dán lên bên gáy trơn bóng của cô, chậm rãi vuốt nhẹ.

"Anh than thở."

Ác, không sai, dĩ nhiên là hắn phải than thở, rõ ràng hắn khát vọng một người phụ nữ, cũng không dám hành động, bởi vì hắn không muốn để cho cô cảm thấy hắn thừa dịp yếu mà tấn công.

"Tôi nghĩ muốn em." Hắn thở dài, thành thật mà nói.

Phút chốc, hắn cảm giác được nhiệt độ của thân thể trong ngực nhanh chóng tăng cao, nếu như không có đoán sai, gương mặt của cô nhất định là hồng giống như một quả táo.

"Anh. . . . . . Anh không thể tùy tiện làm loạn!" Giọng nói từ trong ngực mang theo một ít run rẩy.

"Tôi là công tử lăng nhăng, nhưng không phải là sắc lang." Hắn cảm thấy buồn cười. Cô cho là hắn nhìn thấy phụ nữ liền nhào tới sao?

"Tôi không có nói như vậy, chẳng qua là nhắc nhở anh, không nên tùy tiện phá hư trong sạch của một cô gái trong sáng." Thân thể mềm mại trong ngực buồn buồn phát ra âm thanh.

Cô gái trong sáng? Phí Gia Lạc nhịn không được cười lên, cô rõ ràng khẩn căng thẳng muốn chết, vẫn còn có tâm trạng nói chuyện cười.

"Công tử lăng nhăng không tùy tiện cướp lấy trong sạch của một cô gái trong sáng, cũng không có nói sẽ dễ dàng bỏ qua cho những lợi ích khác."

Còn không đợi cô hiểu, thân thể Ôn Nhu đã đột nhiên bị đè ở trên giường, cánh môi bị hôn chặt chẽ vừa mãnh liệt lại vừa dịu dàng.

Nụ hôn này, giống như là một thứ đã chờ đợi lâu, giống như một thanh củi bốc cháy lên hai người, môi hai người dây dưa với nhau, ma sát nhau, không phân rõ ai là ai , tiếng thở dốc nồng đậm cùng tiếng than nhẹ mềm mại xen lẫn nhau, giống như một khúc nhạc giao hưởng động lòng người, vốn là một tình huống đơn giản có thể tùy ý khống chế được.

Ôn Nhu biết, nếu Phí Gia lạc muốn tiến thêm một bước, cô tuyệt đối không có sức chống cự. Giờ phút này đầu óc của cô là một mảnh mờ mịt, cả người nóng bỏng giống như muốn hòa tan, khi hắn hôn , trong ngực của hắn, đã hoàn toàn mất phương hướng.

Môi của cô, là đôi môi mềm mại ngọt ngào nhất mà Phí Gia Lạc nếm trải, hắn giống như một lữ khách đã đói bụng rất lâu, tham lam lần nữa đòi hỏi hương thơm mềm mại và ngọt ngào, muốn ngừng mà không được.

Thêm Bình Luận