Chương 10: Vợ Anh Xin Lỗi!😔

-Là đàn ông anh phải biết bảo vệ người phụ nữ của mình (ông Lục nói lạnh lùng)

-...( hắn vẫn vậy vẫn im lặng)

-Chứ ko phải là đuổi họ rời xa mình, trong khi bản thân anh đã ba anh phải biết làm sao cho Mộc Khanh nó nói theo!( ông Lục quay người lại nhìn hắn )

-Nhưng cô ấy là người sai trước!( hắn cúi đầu nói)

-Hừ!Chỉ vì họ sai mà anh đuổi họ đi? Họ sai vì họ ghen vì cơ bản họ yêu anh !( ông Lục nói)

-Yêu?!( hắn nói )

-Đúng Tiểu Băng nó rất yêu anh! Yêu từ khi tôi và ông Lâm lập hôn ước và thực hiện nó!( ông Lục nói)

-...( hắn cuối đầu xuống im lặng)

-Đây là cách anh bảo vệ Tiểu Băng ?( ông Lục nhìn hắn nói)

-Dạ ko?!( hắn nói)

-Anh làm tôi thật thất vọng! Cuộc hôn nhân này tôi sẽ hủy bỏ!( ông Lục nói )

-Nhưng... bảo bối...( hắn lúng túng)

-Bảo bối và Tiểu Băng con ta cháu ta , ta tự nuôi chúng ko cần phiền đến anh!( ông Lục lạnh đạm nói)

-Con..

-Bây giờ mời anh về cho!

____Hiện tại đây—-

Tiếng chuông điện thoại kéo hắn ra khỏi mớ hổn độn trong đầu

-Alo!

{ anh chừng nào anh về! Anh làm người ta lo quá trời}( Kiều Liên nũng niệu trong điện thoại)

-Anh có chút chuyện!( hắn lấy tay ray ray thái dương)

{ về nhanh nha anh!}( ả nói)

-Umk( hắn đáp có lệ rồi phóng xe về biệt thự)

Đến nhà hắn bước vào thấy Kiều Liên đang coi tivi ăn hoa quả. Thấy hắn về ả chạy ra trên người mặc một chiếc áo ngủ mỏng màu đỏ mặc lộ cả nội y bên trong. Nhưng cx chẳng làm hắn nổi cơn dụng vọng . Ả chạy lại bá cổ hắn

-Anh! Làm người ta lo chết đi đc!( Kiều Liên ôm cổ hắn nũng niệu)

-Umk!( hắn đóa nhanh gỡ tay ả ra)

-Anh...( ả giật dỗi)

-Anh mệt !( nói xong hắn đi thẳng lên phòng để Kiều Liên tức giận ở phòng khách)

" Tôi sẽ làm mọi cách để anh ấy thuộc về tôi"