Cắn mạnh vào chóp lưỡi, đau đớn mãnh liệt khiến Kỷ Nhiên tỉnh táo trong chốc lát.
Nhân cơ hội này, cậu tung người nhảy lên trước.
Tung một cú đá, đá ngã một Alpha chặn đường phía trước.
Alpha và Beta xung quanh đều không ngờ một Omega như cậu lại dũng mãnh đến vậy, trong lúc phân tâm, Kỷ Nhiên đã mở ra được một lỗ hổng trong vòng vây.
Nhảy ra khỏi vòng vây, lập tức mở cửa một chiếc xe con đỗ ở ven đường.
Kỷ Nhiên túm người bên trong ra, chiếm đoạt buồng lái.
Khởi động xe con, chiếc xe nhanh chóng lao đi.
Alpha và Beta sau lưng bực bội vung vẩy nắm đấm, thông qua kính chiếu hậu, Kỷ Nhiên nhìn thấy bọn họ dần dần bị bỏ lại phía xa.
Thở phào một hơi, Kỷ Nhiên tạm thời thả lỏng.
Hơi nóng từ tận trong xương như bóng với hình chẳng hề tan đi, trước mắt càng ngày càng mơ hồ, khát vọng trong cơ thể kêu gào muốn phá tan lý trí.
Kỷ Nhiên gian nan nuốt một ngụm nước miếng, liếʍ lấy đôi môi khô khốc.
Cậu lấy sức đạp mạnh vào chân ga, xe con như tên đã rời cung, vọt nhanh về phía trước.
Cậu là Alpha, không thể bị bất kỳ kẻ nào đánh dấu!
Tuyệt đối không thể!
Trên đường đi, mùi pheromone trong cơ thể Kỷ Nhiên tỏa ra hấp dẫn rất nhiều Alpha và Beta.
Dựa vào sức chiến đấu và ý chí mạnh mẽ, cậu thành công hất những người kia ra, đi đến một phòng khám bệnh.
Kỷ Nhiên đẩy cửa văn phòng ra, đã hoàn toàn không chống đỡ nổi nữa.
Trước mắt cậu tối sầm, ngã xuống.
Một cánh tay vững chắc đỡ lấy cậu, giọng nói lo lắng của người đàn ông vang lên bên tai: “Kỷ Nhiên, cậu sao vậy?”
“Anh Thịnh… em phát tình rồi!”
Kỷ Nhiên nắm chặt cánh tay, thở hổn hển nói: “Giúp em! Tiêm thuốc ức chế giúp em.”
Thịnh Duy Thanh là Alpha, Kỷ Nhiên vừa tiến vào, anh ta đã ngửi thấy mùi pheromone nồng nặc trên người cậu. Thân là một Alpha, xuất phát từ bản năng, Thịnh Duy Thanh muốn đánh dấu cậu.
“Kỷ Nhiên… anh…”
Hơi thở của Thịnh Duy Thanh hỗn loạn, đôi mắt đã đỏ rực.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt mông lung tràn đầy van cầu.
Đối mặt với ánh mắt như vậy, lý trí của Thịnh Duy Thanh được kéo trở về.
Rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì?
Đây là Kỷ Nhiên, là bạn tốt nhất của anh ta!
Thịnh Duy Thanh siết chặt nắm tay, dần ổn định nhịp tim cuồng loạn.
Nhanh chóng buông Kỷ Nhiên ra, đi đến ngăn kéo lấy thuốc ức chế, tiêm vào trong cánh tay Kỷ Nhiên.
Là một bác sĩ, thường xuyên phải tiêm thuốc ức chế cho Omega sắp phát tình. Đối với Thịnh Duy Thanh thì loại công việc này vô cùng quen thuộc, nhưng khi đối mặt với Kỷ Nhiên và mùi pheromone mê người của cậu, lý trí của Thịnh Duy Thanh vẫn chịu ảnh hưởng.
Rất kỳ lạ, pheromone của Kỷ Nhiên mãnh liệt hơn, cũng mê hoặc hơn bất kỳ Omega nào.
Nhưng mà, khiến Thịnh Duy Thanh không hiểu chính là, rõ ràng Kỷ Nhiên là một Alpha, sao cậu đột nhiên biến thành Omega?
Mười phút sau, Kỷ Nhiên khôi phục bình thường.
Cậu co người lại, trên trán rịn đầy mồ hôi.
Gò má đỏ bừng dần dần khôi phục trắng nõn ban đầu.
Thịnh Duy Thanh ngồi xổm trước mặt cậu, lo lắng hỏi: “A Nhiên, sau cậu lại đột nhiên phát tình?”
“Em…”
Kỷ Nhiên khó mà nói ra.
Rõ ràng cậu là một Alpha, vậy mà bây giờ lại biến thành một Omega có thể phát tình ở bất kỳ nơi đâu hay bất kỳ lúc nào.
Nhìn ra tránh né của Kỷ Nhiên, Thịnh Duy Thanh dịu dàng nói: “Có thể nói với anh không? Có lẽ anh có thể giúp cậu.”
Thịnh Duy Thanh mở một phòng khám bệnh, chuyên về làm dịu thời kỳ phát tình và khó chịu trong thời gian thai nghén của Omega. Thậm chí anh ta còn tham gia nghiên cứu trong sở nghiên cứu, muốn nghiên cứu ra một loại thuốc ức chế có thể ức chế kỳ phát tình của Omega trong thời gian dài.
Kỷ Nhiên và Thịnh Duy Thanh lớn lên bên nhau, quan hệ giữa hai người rất tốt.
Không do dự nữa, Kỷ Nhiên nói hết chuyện xảy ra gần đây cho Thịnh Duy Thanh: “Anh Thịnh, em còn có thể trở lại thành Alpha không?”