Chương 7: Vậy rốt cuộc em là Alpha hay là Omega?

Thịnh Duy Thanh căn bản không nghe thấy câu hỏi của cậu, tất cả suy nghĩ đều tập trung vào lời kể vừa rồi của Kỷ Nhiên.

Vậy mà Dạ Lăng Hàn phát rồ biến Kỷ Nhiên thành Omega.

“Tên khốn kiếp này! Anh đi tìm anh ta tính sổ!”

Đứng dậy khỏi mặt đất, Thịnh Duy Thanh hung hăng hùng hổ xông ra ngoài, nhưng vừa đi được một bước đã bị Kỷ Nhiên giữ chặt: “Anh Thịnh!”

Thịnh Duy Thanh quay đầu, chỉ thấy Kỷ Nhiên lắc đầu với anh ta.

Hai người đều im lặng.

Ở thủ đô, thế lực nhà họ Dạ to lớn, gần như là một tay che trời.

Mà thủ đoạn của Dạ Lăng Hàn này tàn nhẫn, đối với người đầu ấp tay gối như Kỷ Nhiên mà còn có thể ra tay độc ác như vậy, huống hồ Thịnh Duy Thanh chỉ là một người ngoài.

Kỷ Nhiên không cho Thịnh Duy Thanh ra mặt giúp mình, chính là sợ Dạ Lăng Hàn gây bất lợi cho anh ta.

Thịnh Duy Thanh biết Kỷ Nhiên lo lắng, anh ta siết chặt nắm đấm, chỉ cảm thấy mình quá vô dụng!

“Anh Thịnh, em sẽ tự xử lý chuyện này.”

Kỷ Nhiên lau mồ hôi trên mặt, lại khôi phục dáng vẻ Alpha đẹp trai lạnh lùng ngày xưa.

“Nhưng mà…”

Thịnh Duy Thanh không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì.

“Anh Thịnh, em còn có thể trở lại thành Alpha không?”

Đây là vấn đề bây giờ Kỷ Nhiên lo lắng nhất.

Omega bình thường, mỗi tuần sẽ phát tình một lần, lần này có thể tránh thoát Dạ Lăng Hàn, lần tiếp theo chưa chắc đã may mắn như vậy.

Cậu không muốn bị Dạ Lăng Hàn đánh dấu, không muốn trở thành chim trong l*иg.

“Cần lấy máu tiến hành xét nghiệm kiểm tra.”

Thịnh Duy Thanh nhanh chóng bình tĩnh trở lại, tìm dụng cụ để lấy máu cho Kỷ Nhiên, kiểm tra những số liệu tương quan.

Kỷ Nhiên tâm sự nặng nề, trên mặt không còn nụ cười cởi mở xinh đẹp ngày xưa, mà tăng thêm vẻ âm u sâu kín.

“Anh Thịnh, có thể tiêm thuốc ức chế trước cho em không? Em sợ một tuần sau em sẽ còn phát tình.”

“Với tình huống hiện giờ của cậu, chỉ sợ không thể tiêm thuốc ức chế trước.”

Thịnh Duy Thanh nói: “Dựa theo số liệu vừa rồi, bây giờ cậu chính là Alpha.”

Kỷ Nhiên sững sờ, cậu là Alpha, vì sao lại phát tình?

Nhìn ra nghi ngờ của Kỷ Nhiên, Thịnh Duy Thanh giải thích: “Bây giờ còn chưa rõ rốt cuộc bên trong thuốc hợp thành Dạ Lăng Hàn tiêm cho cậu có thành phần gì? Có ảnh hưởng gì cho cơ thể? Nhưng từ trong những số liệu đã có, cậu đúng là Alpha. Nói một cách chính xác, khi không phát tình cậu chính là Alpha, mà sau khi phát tình… cậu là Omega.” Thịnh Duy Thanh gian nan nói ra câu cuối cùng, anh ta cẩn thận nhìn Kỷ Nhiên.

Sắc mặt Kỷ Nhiên lập tức trở nên trắng bệch, ánh mắt cũng đong đầy hoảng hốt.

“Vậy rốt cuộc em là Alpha hay là Omega?”

“Bây giờ vẫn chưa thể xác định.” Thịnh Duy Thanh đỡ lấy bả vai Kỷ Nhiên, ánh mắt kiên định: “Cậu yên tâm, anh nhất định sẽ biến cậu trở về.”

***

Khách khứa tụ tập trong khách sạn Greux.

Hôm nay là ngày Dạ Lăng Hàn và Cam Nhuệ đính hôn, gần như tất cả thượng lưu quý tộc thủ đô đều được mời tham gia.

Còn nửa tiếng là bắt đầu buổi lễ đính hôn.

Dạ Lăng Hàn ngồi trong phòng nghỉ, chuyên gia trang điểm và nhà tạo hình vây quanh bên người.

Nhà tạo hình đang chỉnh lại kiểu tóc cho anh, chuyên gia trang điểm đánh một lớp phấn phủ rất mỏng trên mặt Dạ Lăng Hàn.

Chuyên gia trang điểm đỉnh cấp quốc tế thường xuyên trông thấy đàn ông nổi bật, nhưng vẫn ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Dạ Lăng Hàn.

Không cần phải trang điểm quá nhiều, bản thân anh đã vô cùng hoàn mỹ rồi.

Chuyên gia trang điểm chỉ mất năm phút đã hoàn thành, mà nhà tạo hình bên kia cũng đúng lúc kết thúc công việc.

Một chiếc gương được đẩy đến trước người Dạ Lăng Hàn: “Cậu Dạ, cậu nhìn xem có hài lòng không?”

Người đàn ông trong gương cao quý mà tao nhã, khuôn mặt đẹp trai bức người kia tựa như có thể đẩy lui tất cả phồn hoa trên thế gian này.

Người trong phòng nghỉ đều bị vẻ đẹp này làm cho khϊếp sợ không nói nên lời, nhưng dường như Dạ Lăng Hàn chẳng hề để ý đến tạo hình của mình.

Anh không thèm nhấc mí mắt, căn bản không nhìn vào gương, từ đầu đến cuối ánh mắt luôn dừng trên điện thoại di động.

Màn hình vẫn luôn dừng trên giao diện của danh bạ, ngón tay lưỡng lự thật lâu, cuối cùng vẫn không gọi điện thoại.

Hôm nay, vô số phóng viên vây quanh bên ngoài cửa khách sạn, muốn lấy tin trực tiếp từ hiện trường buổi lễ đính hôn.

Chỉ sợ bây giờ tin tức anh đính hôn đã truyền khắp trên mạng, chẳng mấy chốc Kỷ Nhiên sẽ biết được.

Nhớ tới khuôn mặt lạnh nhạt của Kỷ Nhiên, Dạ Lăng Hàn nhíu mày, lập tức cất điện thoại di động.

Phớt lờ cậu mấy ngày, Kỷ Nhiên tự nhiên sẽ nhận ra điểm tốt của anh, đến lúc đó sẽ quay lại cầu xin anh giống như lúc trước.

Đứng dậy từ trên ghế, vừa định rời phòng nghỉ đi xuống phòng tiệc dưới lầu, điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Là số điện thoại cố định trong biệt thự.

Dạ Lăng Hàn cau mày, lập tức kết nối.

“Cậu Dạ, không thấy cậu Kỷ đâu!”