Dạ Lăng Hàn không ở lại trong biệt thự quá lâu, Dạ Vân Bình gọi điện thoại ép anh lập tức trở về đại trạch nhà họ Dạ.
Sau khi tắm rửa rồi thay quần áo cho Kỷ Nhiên xong, Dạ Lăng Hàn cúi người hôn một cái lên môi cậu, sau đó mới rời khỏi biệt thự.
Lái xe về nhà, vừa vào đến cửa, Dạ Vân Bình đã mắng xối xả: “Khốn kiếp! Ngày quan trọng như hôm nay, sao con có thể đột nhiên rời đi? Nếu như không có Cam Nhuệ chống đỡ, bây giờ nhà họ Dạ đã trở thành trò cười cho toàn bộ thủ đô rồi.”
Dạ Lăng Hàn thong thả thay giày, ngẩng đầu nghênh đón đôi mắt giận dữ của cha mình, thản nhiên nói: “Con quả thật có chuyện rất quan trọng.”
Thấy anh thay quần áo khác, đầu tóc hơi ẩm ướt, rất rõ ràng là vừa tắm qua.
Dạ Vân Bình liền biến anh lại đi lêu lổng với chàng trai kia.
Ông ta giận run người, sắc mặt tái mét: “Cha mặc kệ con lêu lổng ở bên ngoài thế nào, về sau mỗi ngày đều phải trở về, không cho phép qua đêm ở bên ngoài. Từ hôm nay trở đi, Cam Nhuệ sẽ vào nhà mình ở. Chờ lần tới cậu ta phát tình, con nhất định phải đánh dấu cậu ta.”
“Mới đính hôn chứ chưa kết hôn, như vậy có phải vô trách nhiệm quá rồi?”
Dạ Lăng Hàn cởϊ áσ khoác ra, tùy ý ném trên ghế sofa: “Hơn nữa, con không có hứng thú với Omega. E rằng đối mặt với Cam Nhuệ con không cứng nổi.”
“Im miệng!” Dạ Vân Bình chỉ tay về phía Dạ Lăng Hàn, cánh tay run rẩy kịch liệt, l*иg ngực phập phồng như sắp nổ tung, ông ta hệt như một khẩu đại bác sắp nổ, nói: “Con đừng quên! Con là con trai độc nhất của nhà họ Dạ. Người tình con nuôi ở bên ngoài có thể nối dõi tông đường cho nhà họ Dạ sao? Không cứng nổi, vậy con uống thuốc! Nhất định phải sinh con cho cha!”
Nếu như không phải vì nối dõi tông đường, Dạ Lăng Hàn tuyệt đối không đính hôn với Cam Nhuệ.
Bây giờ Kỷ Nhiên không cách nào biến thành Omega, cũng không cách nào sinh con cho anh, chẳng lẽ thật sự phải đánh dấu Cam Nhuệ?
Nhìn ra dao động của Dạ Lăng Hàn, Dạ Vân Bình nhẹ giọng nói: “Cha không muốn ép con! Nhưng con là con trai độc nhất của nhà họ Dạ, là quý thiếu thế gia. Vợ con nhất định phải môn đăng hộ đối. Với gia thế của Kỷ Nhiên, căn bản không xứng với con. Con chơi đùa nuôi ở bên ngoài, cha không can thiệp, nhưng tuyệt đối không được cưới vào cửa. Đứa nhỏ Cam Nhuệ này rất hiểu chuyện, mọi mặt đều không tệ. Hôm nay nếu như không có cậu ta chống đỡ, lễ đính hôn đã bị phá hỏng rồi.” Dạ Lăng Hàn đã nghe nói đến chuyện này, nảy sinh mấy phần hứng thú với cậu chủ nhỏ của nhà họ Cam này.
Phải rộng lượng cỡ nào mới có thể chịu đựng được việc chồng chưa cưới vắng mặt trong lễ đính hôn?
“Cậu ta đang ở trong nhà?” Dạ Lăng Hàn muốn gặp Cam Nhuệ, xem rốt cuộc là cậu ta rộng lượng thật hay là giả vờ rộng lượng.
Anh không thích người mưu mô, miệng nam mô bụng một bồ dao găm, nếu như Cam Nhuệ là kiểu người này, anh tuyệt đối không giữ lại.
“Cậu ta ở trong phòng dành cho khách tầng hai.” Dạ Vân Bình nói: “Nói chuyện với cậu ta đi, cậu ta là một Omega rất được.”
Dạ Lăng Hàn cầm áo khoác đi lên trên tầng, gõ cửa của phòng dành cho khách.
Cửa phòng mở ra, ánh sáng màu cam trong phòng chiếu xuống khuôn mặt Cam Nhuệ, tôn lên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, khiến nó càng thêm hấp dẫn mê người.
Vẻ ngoài Cam Nhuệ thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo nhu hòa, làn da trắng nõn như ngọc, cặp mắt đen láy kia cực kỳ giống hắc diệu thạch, tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Omega xinh đẹp như vậy, cho dù không có pheromone quấy nhiễu cũng đã cực kỳ hấp dẫn Alpha rồi.
Nhưng khi Dạ Lăng Hàn nhìn thấy Cam Nhuệ, trong đầu không nhịn được hiện ra khuôn mặt quật cường của Kỷ Nhiên.
Cam Nhuệ xinh đẹp, nhưng không bằng một phần vạn của Kỷ Nhiên.
“Cậu Dạ!” Trên mặt Cam Nhuệ lộ ra ý cười nhã nhặn, tránh đường mời Dạ Lăng Hàn đi vào.
Dạ Lăng Hàn cũng không khách sáo với cậu ta, cất bước đi vào phòng dành cho khách.