Chương 12: Giao dịch

Một bình trà xanh, khói xanh lượn lờ phiêu đãng trong không khí.

Cam Nhuệ ngồi trước bàn trà, dáng vẻ cẩn thận pha trà trông vô cùng ôn hòa điềm tĩnh.

Một Omega xinh thế này quả thật rất hấp dẫn người khác, ác liệt trên mặt Dạ Lăng Hàn dần dần tan đi.

Khi Cam Nhuệ đưa chén trà cho anh, anh giơ tay nhận lấy.

“Hôm nay cậu Dạ đến tìm tôi có việc?”

Giọng nói của Cam Nhuệ trong trẻo, không nhanh không chậm, giống hệt như con người cậu ta, không có bất kỳ tính công kích nào.

Không giống Kỷ Nhiên, trong lời nói đều có gai, không đâm chọc anh một chút thì trong lòng không thoải mái.

“Chuyện ngày hôm nay cảm ơn cậu! Nhưng tôi sẽ không kết hôn với cậu.”

Mặc dù Cam Nhuệ rất tốt, nhưng đáy lòng Dạ Lăng Hàn vẫn nghiêng về phía Kỷ Nhiên.

“Là bởi vì cậu Kỷ sao?” Cam Nhuệ khẽ cười một tiếng: “Nếu như tôi nhớ không nhầm, cậu Kỷ hẳn là Alpha, mà cậu Dạ lại là con độc nhất.”

Dạ Lăng Hàn cau mày: “Chuyện giữa tôi và Kỷ Nhiên, cậu không có tư cách nhúng tay vào.”

“Làm một cuộc giao dịch đi!” Cam Nhuệ ngước mắt, trong ánh mắt đen láy lấp lóe ánh sáng: “Tôi có thể mang thai hộ anh.”

“Mang thai hộ?” Trong ánh mắt Dạ Lăng Hàn xuất hiện một tia dao động.

“Chúng ta có thể không cần có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào, tôi sinh con giúp anh. Như vậy anh ở cùng ai, bác trai bác gái cũng sẽ không can thiệp.” Cam Nhuệ nói: “Tôi muốn, nhà họ Cam và năm trăm triệu.”

Đối với Dạ Lăng Hàn thì năm trăm triệu cũng không tính là gì, giúp Cam Nhuệ nắm giữ nhà họ Cam lại càng dễ như trở bàn tay.

Kỷ Nhiên không cách nào trở thành Omega thì không thể nối dõi tông đường, để Cam Nhuệ mang thai hộ là biện pháp tốt nhất giải quyết cục diện hiện giờ.

Gần như không chút do dự, Dạ Lăng Hàn lập tức đồng ý.

Nhưng hợp đồng giữa hai người là được tiến hành bí mật, tất nhiên người nhà họ Dạ và người nhà họ Cam đều không rõ ràng.

Đêm nay, Dạ Lăng Hàn ngủ ở đại trạch nhà họ Dạ.

Vì không khiến cho Dạ Vân Bình lải nhải bên tai mình nữa, bề ngoài anh vẫn phải biểu hiện một chút.

Hôm sau, Dạ Lăng Hàn rời khỏi đại trạch nhà họ Dạ từ sớm, lái xe trở về biệt thự. Sắc trời vừa hửng sáng, Kỷ Nhiên vẫn còn ngủ say.

Cậu nhắm mắt lại, lông mi dài và cong đổ bóng xuống dưới mắt.

Bờ môi với đường cong hoàn mỹ khẽ mím lại, trông vô cùng mê người.

Trong lòng Dạ Lăng Hàn khẽ rục rịch, cúi đầu xuống hôn lên môi cậu.

Kỷ Nhiên bị hôn tỉnh, mở mắt ra nhìn thấy người đàn ông trước mặt, vô thức giơ tay ôm anh.

Từ tận đáy lòng, Kỷ Nhiên không muốn rời xa Dạ Lăng Hàn, càng không muốn anh đính hôn với những người khác.

Cảm nhận được đáp lại của cậu, trong lòng Dạ Lăng Hàn rất đắc ý.

Bỏ mặc Kỷ Nhiên một đêm, cậu đã không chịu nổi rồi.

Dạ Lăng Hàn càng hôn sâu hơn, bàn tay xoa nắn bờ eo mềm mại của Kỷ Nhiên…

Trong ý loạn tình mê, Kỷ Nhiên ngửi thấy mùi pheromone nồng nặc thuộc về Omega.

Bình thường, dưới tình huống không phát tình, trên người Omega cũng tỏa ra mùi pheromone, nhưng mùi đó rất nhạt, cũng không có bất kỳ tác dụng hấp dẫn Alpha hay Beta gì.

Mùi hương đột nhiên xuất hiện khiến trái tim Kỷ Nhiên bỗng nhiên co rút, cậu dùng sức đẩy người đàn ông trước mặt ra.

“Đừng đυ.ng vào tôi!”

Đáy mắt Kỷ Nhiên giống như kết băng, trên khuôn mặt tinh xảo giăng kín sương giá.

Thay đổi đột ngột khiến đáy lòng Dạ Lăng Hàn trào dâng tức giận: “Em đang náo loạn cái gì? Tôi trở về không phải để nhìn sắc mặt thối này của em!”

“Anh chạm vào cậu ta rồi, đúng không?” Kỷ Nhiên cảm thấy trái tim mình tan nát thành bột phấn.

Cậu thật sự không dám nghĩ tới, nếu như Dạ Lăng Hàn đánh dấu Cam Nhuệ thì phải làm sao bây giờ?

Có phải chẳng mấy chốc bọn họ sẽ kết hôn?

Còn cậu thì sao? Từ đầu chí cuối đều là người tình không thể lộ ra ngoài ánh sáng?

Nghi ngờ của Kỷ Nhiên khiến Dạ Lăng Hàn vô cùng tức giận: “Nếu tôi chạm vào cậu ta, tôi còn trở về nhìn sắc mặt thối này của em làm gì? Cam Nhuệ dịu dàng đáng yêu hơn em nhiều, cậu ta còn có thể sinh con cho tôi. Nhìn lại em đi, em có thể làm gì cho tôi? Luôn miệng nói yêu tôi, yêu tôi sao lại không thể vì tôi mà biến thành Omega?”