Chương 3: Nhìn lén

Trong ấn tượng của Ninh Ninh, từ bé tới tận hiện tại ba của cô vẫn là người rất to cao, cơ bắp dày dặn, mạnh mẽ, góc cạnh nam tính, so với bất kỳ ai đều đậm chất menly và đàn ông hơn cả. Là kiểu người có thể che chở, đem lại cảm giác an toàn cho bất kỳ ai.

Ninh Ninh cũng không ngờ cô lại có ngày rơi vào tình huống xấu hổ này, chân muốn lùi lại nhân lúc không ai biết trốn đi, nhưng nhìn bóng hình cao lớn trần trụi nhiều múi kia làm cô kìm lòng không được lại muốn nhìn thêm. Ba cô còn đang mặc qυầи ɭóŧ nên cũng không có gì sợ, chỉ là nhìn tay chân bụng thôi mà. Cô xem trộm chắc là được nhỉ?

Ninh Ninh vốn học nghệ thuật, cô thích tất cả những thứ đẹp và muốn ghi nhớ chúng, ba cô dáng người tỷ lệ hoàn mỹ như vậy, xương cùng cơ phối hợp cân xứng, hiếm lắm mới được nhìn dáng người đẹp như vậy nên cô có nhìn chăm chú đến mất hồn. Đột nhiên rất có cảm hứng mà vẽ một bức tranh khỏa thân đàn ông nam tính.Thật là đẹp đến mất hồn mà..

Anh rất cao lớn, thân hình cao nhưng không gầy, cơ bắp săn chắc, làn da được phơi gió sương mà nhuộm màu mật ong, càng tăng thêm sức quyến rũ. Cơ ngực to, hai đầu ngực cùng quầng xung quanh lại hồng hào, không giống như đàn ông teung tuổi có màu thâm, eo thắt nhỏ lại nổi cơ bụng tám múi, xuống nữa là đường hông hẹp với đường nhân ngư nam tính có lông mọc dọc một đường kéo xuống...

Khiến cô hứng thú không thôi đó là vùng tam giác thần bí của anh phồng to một chỗ, vải quần bị ướt càng trông có vẻ nhìn chỗ đó rõ ràng hơn, thật là mẹ nó quyến rũ, chắc hẳn cầm vào nó sẽ rất sung sướиɠ.

So với bất kì mẫu nào trước đây cô vẽ đều đẹp hơn rất nhiều, nhất định cô sẽ phải mời được ba làm mẫu cho mình, nhất định.

Định thần lại, Ninh Ninh chợt cảm thấy: aizz, cô ở đây ngẩn ngơ cái gì, sao lại có thể có những suuy nghĩ vớ vẩn đó với ba cô cơ chứ. Cô lặng lẽ lùi bước về sau, chợt thấy anh múc một gáo nước dội từ đầu xuống, bọt nước bắn ra tứ phía, kết hợp cùng ánh sáng còn le lói của ánh đèn làm cho bóng dáng của anh càng thêm rõ ràng. Anh ngửa đầu làm nét mặt góc cạnh càng rõ ràng, yết hầu ở cổ nhô lên, vang rộng mạnh mẽ căng ra, dường như nước mát làm cho anh rất sảng khoái.

Vật đó giữa hai chân anh càng lộ ra hình dáng rõ ràng hơn, nhìn có vẻ rất dài, lại to nữa, bất chợt Ninh Ninh thấy tim đập mạnh, cô nuốt chút nước bọt cho cổ bớt khô, giữa hai chân cảm nhận chút ướt nên cọ lại nhằm che dấu chính mình. Cô có chút chờ mong hành động tiếp theo của anh. Ngoài giả vờ yên tĩnh nhưng thật ra trong lòng cô đã gấp lắm rồi, mặt hơi đỏ hé môi ra thở. Thấy anh lấy tay cởi bỏ qυầи ɭóŧ vướng víu, dươиɠ ѵậŧ bị kéo ra tới, đúng như cô đoán rất to, dài, lại hồng hào, nhiều lông, rủ giữa hai chân anh, tràn ngập kí©h thí©ɧ mà.

Lưỡi cô bất giác liếʍ môi, rồi lại vươn ra chút như muốn chạm tới....Ôi trời, cô đang làm gì vậy, quá xấu hổ! Cô chạy vội về phòng đóng kín của, chùm kín chăn. Cho dù muốn quên như nào thì hình ảnh lại dần rõ hơn, nhắm mắt lại cô có thể hình dung không sót chút nào, nhất là hình ảnh từ lúc anh cởϊ qυầи lót, rất kí©h thí©ɧ, cô nuốt nước bọt liên tục, cả người ngứa ngáy.

Cô ngẩn ngơ nằm mãi trên giường tới tối, anh thấy cô mãi không ra ngoài nên ào gọi cô dậy ăn.

“Ninh Ninh mau dậy đi, cùng ba đi ăn.”

Anh thấy nóng nên chỉ mặc một chiếc áo phông mỏng cùng quần đùi dép lê, gõ cửa phòng cô rồi dựa vào ván cửa giục cô mau đi. Ninh Ninh còn đang nằm một chỗ nghịch điện thoại nghe thấy lời anh nói liền chải gọn tóc, cùng anh đi ra ngoài.

Khung cảnh núi rừng vào chiều với những hàng cây to lá xào xạc theo gió, xung quanh vang lên có tiếng côn trùng rả rích. Nhìn lên trên là bầu trời đầy sao lấp lánh cùng mặt trăng tròn, Ninh Ninh thấy thật yên bình: “Bầu trời ở đây lớn quá, lại còn nhiều sao!”

Anh đi nghỉ trước cô, chờ mãi không thấy cô chạy theo thì ngó lại thấy cô đang ngước mặt nhìn bầu trời, ánh sáng của mặt trăng chiếu lên mặt cô trắng bóng mềm mại “Ba, đợi con với, nhanh nhanh ăn cơm, con đói quá rồi.” Cô thấy vậy chạy nhanh đuổi theo anh Tây nắm tay anh lắc lắc như hồi còn bé.

Anh cúi đầu nhìn thấy bàn tay trắng nhỏ nhắn nằm gọn trong tay mình một lúc, không nói gì quay đầu xách tay cô đi. Bữa cơm hôm nay do khu nhà bếp nấu, anh đã giận giò đặc biệt là nấu thêm món thịt kho mà cô thích ăn. Bữa anh còn xuất hiện một vài đồng nghiệp của ba cô, đều nói những người cô chú hiền lành, rất quan tâm và hỏi han cô đi đường có mệt hay không.

Lúc anh có người còn trêu ghẹo anh: “ Viễn ca, nhìn anh thô to trông quê giống nông dân như này mà lại đẻ ra được một cô công chúa vừa ngọt ngào xinh xắn đáng yêu như vậy. Thật hâm mộ.”

Anh bất chợt ngưng đũa vẻ mặt có chút trầm ngâm nhưng sau đó lại cười rất nhanh: “ thật may mắn là con bé cũng không giống tôi nên mới có thể đáng yêu xinh đẹp như vậy.”

“Nghe nói tiểu Ninh học nghệ thuật? Vẽ đúng không, về sau có thể trở thành họa sĩ nổi tiếng được rồi!”

Ba hỏi mọi người: “Xung quanh có chỗ nào phong cảnh đẹp hữu tình không, Ninh Ninh phải làm bài ở trường với chủ đề là vẽ tranh thực vật nên tôi sẽ dẫn con bé đi.”

Có một cô ngoài 30 tuổi ngồi ở đối diện liền cười nói: “Chỗ này thì không có nhiều đâu anh thử dẫn con bé sang dãy núi phía đằng Tây sẽ có nhiều phong cảnh đẹp đấy.”

“Ngọn núi tên là Điệp Ảnh, nơi đó không chỉ phong cảnh hữu tình mà còn có Đường môn leo lên bên trên đỉnh núi có thể ngắm toàn bộ khu rừng.”

Mọi người ai cũng góp ý chỉ cho anh những chỗ có phong cảnh đẹp, anh cũng rất chăm chú lắng nghe và ghi nhớ.

Tất cả mọi người cùng nhau ăn uống nâng rượu, đến lúc ăn xong tất cả mọi người đã gần như say mèm, Duy chỉ có ba cô thì trông vẫn vững vàng nhưng Ninh Ninh vẫn có thể nhìn ra là anh cố gắng tỉnh táo.

Trên đường trở về, thấy anh có vẻ đi không vững cô đỡ không xong nhìn dứt khoát ly tay quàng qua vai mình rồi kéo anh đi về

“Ba, con biết ba đang vui, nhưng vẫn nên uống ít rượu thôi, rất hại thân thể.” Cô cứng rắn khuyên nhủ nhưng đoán ra là anh cũng sẽ không nghe.

Khi hai người vừa bước tới gian nhà ở của mình thì anh bất chợt xoay mặt đối diện cô, hỏi bằng giọng rất ngạc nhiên: “Ninh Ninh à, cô gái nhỏ của ba, sao con lại ở đây?”

“Con nhớ ba nên đến chơi với ba đó. Ba vui không?” cô liền trêu ghẹo anh.

Anh ngơ ngác nhìn cô một lúc rồi chợt cúi đầu, thơm nhẹ lên trán cô rồi nói bên tai: “Bảo bối, ba rất vui, ba yêu con.”