Chương 15: Giãy giụa

Âu Dương Hàn dẫn cô tới một căn phòng ở một góc, nơi này không giống những phòng khác, cửa bên kia đều có màu đỏ sậm, mà cửa ở đây là có màu đen, không biết vì lí do gì, cô có cảm giác vách tường ở nơi này dày hơn những căn phòng khác.

Âu Dương Hàn lấy ra tấm card vàng trong túi, quét lên then cửa, cánh cửa liền mở ra

Sảnh u ám rộng mấy trăm mét vuông, nơi nơi đều là sô pha, ghế dựa. Trên tường treo ít dụng cụ SM, so với đồ trong căn phòng ở nhà kia nhiều hơn gấp mấy chục lần.

Ập vào mặt là hơi thở của du͙© vọиɠ, cơ thể va chạm, lời nói nhục mạ...

Nơi này chính là thiên đường của tìиɧ ɖu͙©, bữa tiệc của dâʍ đãиɠ.

Dư Tích sợ hãi kéo tay áo của Âu Dương Hàn, Âu Dương Hàn cảm nhận được tâm trạng của cô gái, duỗi tay ôm cô vào lòng: "Dẫn em đi nhìn sự đời."

Âu Dương Hàn mặt không đổi sắc nhìn nam nữ muôn hình muôn vẻ ở đây. Mặc dù Dư Tích đã cố gắng không nhìn loạn, nhưng ánh mắt vẫn quét qua không ít chỗ làʍ t̠ìиɦ.

Có người phụ nữ bị bốn năm tên đàn ông vây xung quanh, trong tay ai nấy đều có khí cụ, trên dưới cơ thể người phụ nữ không có chỗ da thịt nào là hoàn chỉnh, nhưng cô ấy vẫn hưng phấn hét lớn: "Thoải mái quá, tiếp đi!" Sau đó cả người bị nhét đầy đồ chơi, tiếp theo chính là côn ŧᏂịŧ cọ xát da thịt.

Bên cạnh có đàn ông làm với đàn ông, tình cảnh không khác gì phụ nữ, dươиɠ ѵậŧ bị l*иg sắt nhỏ bọc lại, thằng bé không lớn tuổi, khoảng 15 16, gương mặt thanh tú, nhưng ánh mắt lại tản ra nét dâʍ đãиɠ và điên cuồng.

Điều khiến Dư Tích không thể chịu đựng chính là một cô gái khoảng hai mươi tuổi đang giao cấu với một con chó săn. Cô gái hình như chưa từng trải qua chuyện tìиɧ ɖu͙© táo bạo như thế, cô ta đau đớn co rúm lại, rêи ɾỉ thê thảm. Mà đám người vây quanh cô ta không ngừng bàn tán.

"Tao đoán cô ta thắng, mày xem thể chất của cô ta, tuy mới làm lần đầu nhưng thuốc của chúng ta mạnh như vậy, cô ta lại dâʍ đãиɠ. Đừng thấy cô ta thống khổ kêu la, lát nữa thế nào cũng sảng khoái rêи ɾỉ."

"Thôi bỏ đi giám đốc Trần, thấy xác suất chó săn thắng lớn hơn một chút, cô bé dù sao cũng là lần đầu, mà chó săn đã chinh chiến vô số lần, xét về phương diện này thôi cũng nên đắn đo."

Thì ra là dùng cô gái để đánh cược.

Dư Tích đồng tình nhìn cô gái co rúm nằm dưới đất.

"Còn có đồng tình được sao? Tốt hơn em nên lo cho chính mình trước đi."

Dư Tích bị đẩy mạnh vào một căn phòng, nơi này tuy không hỗn loạn như bên ngoài nhưng cũng có tiết mục riêng của nó.

"Anh Hàn, lâu rồi mới tới, sao hả, chán cuộc sống tân hôn rồi?" Thanh niên hỏi chuyện nhìn Dư Tích bị hắn ôm trong lòng, "Anh Hàn, lần này không tệ, rất có khí chất, nô ɭệ mới hả?"

"Vợ tao!" Âu Dương Hàn nhàn nhạt nói, "Bảo bọn chúng kéo quần lên."

"Cái... Cái gì?" Thanh niên kia phải mất một lúc mới hoàn hồn, vội vàng chạy đến người bên cạnh đang chơi đùa phụ nữ, cô gái kia dưới thân hắn đúng lúc lêи đỉиɦ, không nhịn được cắn dươиɠ ѵậŧ hắn một cái, tên đàn ông kia nổi điên, giáng xuống cái tát.

"Cút!"

Hắn đang muốn đánh tiếp thì nghe thanh niên kia báo: "Chị dâu tới."