Chương 14 [H+]: Muốn Đi Cửa Sau

Lưu Dĩnh Tang cả người bị nhấc lên trên bàn làm việc, hai tay thon dài ôm lấy cổ của Bạch Tử Phong, chủ động dâng lên môi thơm.

Bạch Tử Phong rất hưởng thụ việc cô chủ động như vậy, thế nên hắn cười một cái thật yêu nghiệt, "Bé cưng, muốn sử dụng quy tắc ngầm không?"

Lưu Dĩnh Tang sẽ không tự nhiên mà chủ động như vậy, cũng sẽ không tự nhiên mà đến tìm hắn. "Vậy anh có cho phép em không?"

Bạch Tử Phong không trả lời, chỉ là cúi xuống hôn cô một cái thật sâu. Hắn không nói gì, tức là đồng ý. Đời này đối với hắn chỉ si mê duy nhất một nữ nhân. Cho dù cô có tự tìm đến hắn đi cửa sau hay không, thì vị trí diễn viên chính cũng nhất định sẽ thuộc về cô.

Bàn tay to xinh đẹp của hắn mon men ra phía đằng sau lưng của cô, tìm đến khóa váy mà cởi ra. Lập tức một thân da thịt trắng nõn liền hiện ra trước mặt hắn như là một món ăn ngon miệng chờ người thuởng thức.

Dưới ánh đèn sáng trưng, người đàn ông lưu luyến hơi ấm của Lưu Dĩnh Tang, hai khỏa gò bồng bo đủ được hắn áp sát vào mặt, chôn mặt vào mà bú ɭϊếʍ. Hơi thở dồn dập của hai người hòa vào nhau. Mỗi tấc da thịt trên cơ thể Lưu Dĩnh Tang được Bạch Tử Phong bao trùm bằng dấu hôn đỏ hồng đầy mê người, như một loại gia vị làm món ăn thêm ngon miệng.

Hai chân thon dài thẳng tắp được Bạch Tử Phong nâng lên, hắn hôn lên bàn chân cô, như một sự nâng niu dịu dàng nhất, dọc lên phía lên trên đùi non. Lưu Dĩnh Tang bị hắn liếʍ mυ"ŧ trên đùi non, cô cười khanh khách, "Phong, thật buồn... đừng có ở chỗ đó"

Bạch Tử Phong ngẩng lên, thú vị nhìn cô, "Không ở chỗ đó... vậy... ở chỗ này?" Nói xong, hai tay hắn với vào qυầи ɭóŧ màu đen, thuận lợi vạch ra hai cánh hoa môi béo mập, lộ ra viên chân trâu màu hồng xinh đẹp khẽ co rút vì kɧoáı ©ảʍ.

"Thật đẹp... " Bạch Tử Phong khẽ cảm thán. Tại sao trên đời này lại có hoa huyệt nào xinh đẹp, lại có một mùi hương thơm đặc trưng như vậy?

Hắn cúi xuống, đưa lưỡi luồn vào bên trong, làm động tác giống dươиɠ ѵậŧ mà chọc ra chọc vào. Tiếng lách chách nước mật hòa quyện, Lưu Dĩnh Tang mẫn cảm "A a... ưm" rêи ɾỉ, hơi thở gấp gáp, kɧoáı ©ảʍ triền miên, cô chỉ có thể "Y y nha, a,... " rêи ɾỉ như con mèo nhỏ dứt sữa, nhẹ như một sợi lông chạm vào đầu quả tim của Bạch Tử Phong.

Hắn giải phóng ra côn ŧᏂịŧ đại dữ tợn đã cương cứng. Ma sát với hoa huyệt ẩm ướt một hồi, sau đó đi vào.

"A"

"A"

Hai người cùng kêu lên hai tiếng thỏa mãn. Chưa để Lưu Dĩnh Tang kịp thở, Bạch Tử Phong đã như một cỗ máy luận động không ngừng, 'bạch bạch bạch' va chạm thân thể mà đánh vào.

"A... Phong, nhẹ, nhẹ thôi, đừng nhanh quá... em không chịu được... "

Gương mặt điển trai của Bạch Tử Phong thoáng chốc đã ở ngay gần Lưu Dĩnh Tang, hai hôn lên môi cô, cười đến lưu manh, "Không chịu được? Vậy sao bên dưới còn nhiều nước đến như vậy?"

"A... không được, nói bậy!"

"Anh có nói bậy sao? Là bảo bối nói dối, nên anh phải phạt"

"Anh... A!!!"

Bạch Tử Phong đánh úp. Đại dươиɠ ѵậŧ ra ra vào vào hoa huyệt hồng hào trắng nõn. Mỗi lần ra đều đem theo một ít thịt hồng cùng vô số mật dịch thơm ngọt ngấy. Mật dịch tràn lan, thấm ướt hết một mảng đùi của hai người, lây xuống cả bàn làm việc, nhưng Bạch Tử Phong một chút cũng không để ý.

Thân thể Lưu Dĩnh Tang như con thuyền nhấp nhô dưới nước. Đại côn ŧᏂịŧ đánh thật mạnh vào hoa tâm cô, thẳng đến khi bao qυყ đầυ chạm đến đầu tử ©υиɠ mới bắt đầu rút ra. Cô dơ hai tay đẹp như ngó sen ra muốn ôm lấy tấm lưng vững chãi trước mặt. Bạch Tử Phong liền tiến lên, ôm lấy cô, tạm dừng lại động tác mà tiến vào phòng nghỉ gần đó.

Hai chân thon dài ôm lấy eo săn chắc của hắn. Bàn tay Bạch Tử Phong để ở trên mông tròn đầy yêu kiều của cô, lúc đi còn tranh thủ nhấp vài cái, mật dịch dọc theo kẽ mông chảy xuống nhỏ giọt dưới đất, da^ʍ mĩ vô cùng.

Bạch Tử Phong để Lưu Dĩnh Tang lên giường. Nhìn đến gương mặt xinh đẹp, cơ thể trắng trẻo lúc này hồng nhuận một mảnh, tâm như được rắc đường, cúi xuống hôn cco. Mắt đen không chỉ có du͙© vọиɠ mà còn là sự yêu thuơng, nâng niu đến tận xương tủy.

Hắn ra vào cơ thể cô. Không chỉ là vì dục, mà còn là vì tình.

Tình chỉ đơn giản đến từ trái tim. Dục là thứ không cưỡng cầu nhất của loài người. Khi tình với dục kết hợp đủ để đem lại sự hòa quyện, khát khao cháy bỏng đối với con người. Nên vì thế mà ai đối với tìиɧ ɖu͙© đều có ham muốn rất lớn.

Hết chương 14