Chương 18: Căng thẳng

Ý Hiên cùng Lệ Băng cũng bước ra.

Nàng mắt nhìn theo hướng hai người kia, trong lòng thầm cảm thán, 'ở thời hiện đại đã xem qua phim cung đấu, thỉnh thoảng nàng còn trùng hợp nghe được một ít lời bàn tán của những người xung quanh, về thủ đoạn thâm độc của người chốn thâm cung. Hôm nay được mắt thấy tai nghe, quả là không khác trên phim là bao.'

'Ký chủ cứ từ từ học hỏi.'

Lệ Băng kinh ngạc. 'từ từ học hỏi là ý gì?'

'Chính là, từ từ học hỏi, ghi nhớ thật kỷ lưỡng. Một là tránh cho bản thân dính bẫy từ kẻ địch. Hai là trả đủ cho kẻ có ý đồ không tốt với ngài.'

Cũng phải. Thân phận bây giờ của nàng là nữ phụ trong ngôn tình. Không cẩn thận một chút, liền có thể cái mạng nhỏ này cũng giữ không được.

Nhìn thấy Lệ Băng đứng thất thần một lúc, rồi lại gật gù. Ý Hiên ánh mắt khó hiểu. "Đang suy nghĩ cái gì?"

Lệ Băng hoàn hồn, xua tay. "Không có gì, ta phải trở về, nếu có người nhìn thấy chúng ta ở đây sẽ không hay. Tái kiến!" Nói xong nàng không hai lời mà lập tức quay đầu rời đi.

=====

Lòng bàn tay từ từ thấm ra từng giọt mồ hôi. Loại tình huống như vậy chẳng khác nào tra tấn tình thần, quá mức ngột ngạt. Nàng vậy mà đang hầu hạ cho Tam hoàng tử tắm rửa thay y phục.

Y phục lần lượt được cởi bỏ. Thân thể cường tránh dần dần lộ ra.

Không cần nhìn gương cũng có thể cảm nhận được mặt nàng đang dần đỏ lên. Nhịp tim cũng bất giác mà gia tốc. Đến khi toàn bộ y phục đã hoàn toàn được cởi xuống, Lệ Băng mờ mịt không biết nên nhìn chỗ nào.

Lỗ mùi còn nhàn nhạt ngửi được mùi sắt. Ông trời ơi! Chẳng lẽ nàng bị bị nam sắc mê hoặc đến mức xịt máu mũi sao. Thật sự quá mất mặt!

Lý Dạ thấy nàng cúi đầu thật sự thấp, không nhịn được lên tiếng châm chọc. "Ngươi cũng không cần quá quy củ như vậy. Lúc tắm rửa không cần hành lễ."

Lệ Băng đang muốn nhấc lên đầu phản kháng, tầm mắt lại không tự chủ hướng đến giữa hai chân người nọ, lập tức choáng ván đến đứng không vững. Cả người quỳ rạp xuống chân hắn. Lệ Băng hoảng hốt, nhưng lập tức lấy lại tinh thần, miệng mồm nhanh nhẹn.

"Thân là phận tôi tớ, nô tỳ đối chủ tử một mực tôn kính, không dám có nửa phần vô lễ:"

Lý Dạ cũng không nhiều lời, đi lướt qua nàng, trực tiếp tiến vào bể nước. Hai tay hắn tuỳ ý gác trên thành hồ được trạm khắc tinh tế. Lệ Băng lập tức đi qua giúp hắn tắm rửa.

*Nửa giờ sau, việc phục vụ tắm rửa tra tấn này cuối cùng cũng qua.

*Mình không muốn dùng quá nhiều từ hán việt, tránh cho nhiều bạn vẫn chưa biết rõ, nên sẽ trực tiếp dùng từ thuần việt cho dễ nhé ^^

Tam Hoàng tử thư thả ngồi trên ghế. Nhẹ nhàng lên tiếng: "Hiên."

Không bao lâu Ý Hiên đã có mặt. Như thường lệ muốn báo cáo tình hình, mắt lại vô tình lướt qua Lệ Băng.

Lệ Băng cũng vừa lúc nhìn hắn.

Lý Dạ nhìn thấy ánh mắt của thuộc hạ, nghĩ rằng hắn đang dè chừng Lệ Băng. "Cứ như thường lệ."

Lệ Băng trán toát ra từng tầng mồ hôi lạnh, nàng căng thẳng nhìn Ý Hiên.

Ý Hiên bẩm báo chuyện lần trước nghe được ở hoa viên cho Lý Dạ. Lý Dạ nhếch miệng. "Quả là đúng như dự đoán."

Hắn nhẹ nhàng phân phó cho Ý Hiên. Tuy rằng nàng đứng ở đó nhưng tâm trí chỉ nghĩ đến việc Ý Hiên sẽ báo lại cho Lý Dạ chuyện giữa nàng và hắn.

Nàng còn hồi tưởng lại ký ức khi bị cưỡиɠ ɠiαи và hành hạ đến chết của nguyên chủ.

Ý Hiên tưởng rằng đã rời đi nhưng lại lên tiếng. "Chủ tử, còn có.."

Hắn chưa kịp nói xong Lệ Băng đã cảm nhận được bụng quặng lên từng cơn đau đớn. Đầu óc nặng nề, hai mắt tối sầm, lập tức ngất xỉu.

Nữ chủ yếu bóng vía quá ạ >< đừng quên vote và cmt nhé cả nhà ^^