Chương 6: Muốn làm gì thì làm?

Tô Tuyết biết ý nghĩ của mình có chút khó coi, nhưng cô ta hoàn toàn không khống chế được bản thân, hơn nữa dạy học cho Nguyễn Kiều Kiều, cơ hội gặp được Nguyễn Thừa An đã ít càng thêm ít, điều này khiến tâm tư cô ta càng nóng nảy không yên, vì thế, cô ta đem mưu đồ của mình dời lên người Nguyễn Kiều Kiều.

Nguyễn Thừa An cực kỳ cưng chiều Nguyễn Kiểu Kiều, chỉ cần cô ta lấy lòng Nguyễn Kiều Kiều, lọt vào mắt của cô, tự nhiên sẽ có được cơ hội đến gần Nguyễn Thừa An.

Nguyễn Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư của cô gái này, cô lại không phải đứa ngốc, nữ chính dám mơ ước đàn ông của cô, vậy thì phải chuẩn bị nhận lấy xui xẻo đi.

Có điều bây giờ cô đang có hứng thú với đám trai trẻ, lười so đo với nữ chính, hơn nữa hệ thống còn đang hỏi cô, khi nào trở về thân xác người thực vật kia.

Nếu không có hệ thống nhắc nhở, suýt chút nữa Nguyễn Kiều Kiều đã quên điều tra việc này.

Thế giới trước cô được Hoàng đế và Tể tưởng nâng trong lòng bàn tay che chở đến mức quá đắc ý, hơn nữa cô vốn là một kẻ không tim không phổi, qua một đoạn thời gian dài, tình cảnh bị thọc một dao lúc ấy cũng quên béng đi mất.

Cô không muốn động đậy, chẳng muốn phải đi một chuyến đến thế giới kia tẹo nào.

Đối với việc ký chủ có tình mới liền quên tình cũ, hệ thống đã thấy nhiều rồi nên không trách.

“Ký chủ, ngươi cũng có thể chọn phân thân đến những thế giới ngươi đã đi qua.”

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ ngợi một chút, hỏi:

"Không còn sự lựa chọn nào khác à?”

Hệ thống im lặng trong chốc lát, bỗng dùng một ngữ khí đê tiện hề hề nói:

“Thật ra nếu tích phân của ký chủ tích góp đủ nhiều, có thể đổi một đạo cụ cấp cao là ‘Muốn làm gì thì làm’, có thể tự do xuyên qua các thế giới.”

Trong nháy mắt Nguyễn Kiều Kiều sinh ra hứng thú với đạo cụ này, lại nghe hệ thống dùng giọng điệu của nhân viên kinh doanh giới thiệu một lát, bỗng chửi thề:

"Đệch mợ! Có đồ vật tốt như vậy, sao ngươi không nói sớm!”

"Đó là vì đây chính là đạo cụ cấp cao, với số tích phân ít ỏi của ký chủ, e là có hoàn thành thêm một trăm thế giới nhiệm vụ nữa cũng chả đủ. Tất nhiên, cũng không phải là không có khả năng, nếu cô chọn nâng cao độ khó, hệ thống sẽ tùy duyên mà tuyên bố các nhiệm vụ điên rồ, chỉ cần hoàn thành, tích phân cũng có thể tăng gấp đôi.”

Nguyễn Kiều Kiều nghe hệ thống lải nhải một đống, mất kiên nhẫn phẩy phẩy tay:

“Thế thì chọn nâng cao độ khó đi!"

“Ký chủ, cô chắc chưa?”

Hệ thống hiếm khi có một lần hỏi cô trước khi làm việc.