Chương 15: Con là chị, phải chăm sóc em mình

Tháng 9 tới, Cam Đường lên tiểu học.

Cam Đường không biết những đứa trẻ gia đình khác như thế nào, nhưng cô thực sự thích đi học. So với việc chơi và đánh nhau cùng Cam Ti, Cam Đường thà lang thang trong biển kiến thức còn hơn. Tất cả những đứa trẻ khác đều mong chờ đến cuối tuần, thì cô là người duy nhất lo lắng ngày cuối tuần của mình sẽ trôi qua như thế nào.

Cam Ti bị gửi đến nhà mẫu giáo lại có suy nghĩ hoàn toàn ngược lại.

Đáng lẽ ba tuổi là đã có thể đi nhà trẻ, nhưng Tôn Diệc Chi muốn tiết kiệm tiền, nên đã yêu cầu Cam Đường ở nhà chơi cùng Cam Ti thêm một năm.

Cứ như vậy, Cam Ti 4 tuổi đã trở thành học sinh chuyển trường. Hắn sinh ra đã trắng trẻo ưa nhìn, lại không giống Cam Đường luôn lạnh lùng với người xung quanh, vì vậy ở trường hắn được cả bạn nam bạn nữ yêu thích.

Nhưng Cam Ti thích ở nhà chơi với chị gái hơn, hắn không phải dậy sớm, có thể tự do tùy ý, điều này thú vị hơn nhiều so với việc tuân theo nội quy ở nhà trẻ.

Chuyện này đương nhiên là không có khả năng, vì cho dù Cam Ti không phải đến nhà trẻ, thì Cam Đường cũng phải đến trường.

Đi nhà trẻ mỗi sáng đối với Cam Ti giống như một cuộc chiến, chỉ đến khi Tôn Diệc Chi nhún nhường và yêu cầu Cam Đường đón hắn khi tan học, Cam Ti mới miễn cưỡng đồng ý đi nhà trẻ.

Cam Đường đương nhiên không muốn, nhưng tất cả ý muốn phản đối đều bị một câu " con là chị, phải chăm sóc em mình." của Tôn Diệc Chi bác bỏ.

Tiểu học tan học lúc 5 giờ, trong khi trường mẫu giáo tan học lúc 4 giờ rưỡi.

Cam Ti mỗi ngày đều ngồi trên bậc đá trước cổng trường đợi Cam Đường.

Không phải không có những đứa trẻ khác đợi hắn chơi cùng, Cam Ti cũng không thực sự phớt lờ họ.

Cam Ti cũng có suy nghĩ lập dị không kém gì Cam Đường, lúc ở trường mẫu giáo, hắn sẽ cười ngọt ngào và đối xử tử tế với tất cả mọi người, đó là vì hắn đang đi học, sau khi tan học, hắn là thuộc về chính hắn và không có nghĩa vụ phải duy trì mối quan hệ với các bạn khác.

Sự lạnh lùng chôn sau trong cốt tủy hắn bây giờ chưa bộc lộ rõ ràng, Tôn Diệc Chi cũng cảm thấy Cam Ti không phải là người nhút nhát, không hiểu tại sao mà hắn không kết bạn. Tôn Diệc Chi không biết, trong mắt Cam Ti, người chị gái tính cách lạnh lùng chín chắn thú vị hơn nhiều so với những lũ quỷ trẻ con ở trên lớp.

Ngày hôm nay Cam Ti lại như thường ngồi đợi đến 5 giờ 15 phút, nhìn đồng hồ đeo tay, vẫn không thấy Cam Đường, hắn ngước nhìn bầu trời đang tối dần, xoa xoa găng tay vừa thấy vắng vẻ lại vừa thấy sợ hãi.

Lại đợi thêm 10 phút, Cam Đường mới đến.