Chương 8

Mà cho dù hắn có, ta cũng chịu, cổ nhân đã có câu, chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.

Ta bỏ Xuân Phi Hương vào trà mà Thẩm Túc thường uống rồi mang đến cho hắn:

“Hoàng huynh, cảm ơn huynh, đã vất vả rồi.”

Thẩm Túc rất hài lòng, buông tờ giấy gấp trong tay xuống, nhận lấy ly trà nóng hổi: “Hiện tại muội đã tỉnh táo rồi.”

Ta mỉm cười nhìn hắn từ từ đưa ly trà đến bên môi, cảm thấy rất phấn khích. Đột nhiên, hắn dừng lại. Ta lo lắng. Liệu hắn có phát hiện ra không? Không thể nào, Xuân Phi hương không màu không mùi, không có khả năng bị phát hiện được.

Ngay lúc ta còn đang hoảng hốt nghi ngờ, Thẩm Túc đã uống xong một ngụm trà.

Xong!

Ta không thể nhịn cười được nữa, cũng không thể kìm nén được khóe miệng nâng lên.

Nửa giờ sau, Thẩm Túc phịch ngã xuống trước bàn. Ta ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn từ phía sau, dần siết chặt, toàn thân đều được bao bọc trong hương mận lạnh lẽo trên người Thẩm Túc: "Hoàng huynh." Muội thích huynh nhiều lắm, hoàng huynh.

Hạ dược: 👍

Chuẩn bị phòng tối: 👍

Thế nhưng còn một chuyện nữa, nói ra hơi xấu hổ nhưng mà ta ... không biết nhiều về vấn đề giường chiếu cho lắm. Bây giờ quần áo cũng đã cởi, nhưng mà lại không biết phải làm gì tiếp theo.

Ta khóc không ra nước mắt. Chỉ có thể bí mật tìm một bản Đông cung đồ để học ngay còn kịp. Xấu hổ hơn nữa là ta vừa mới đọc xong thì Thẩm Túc cũng vừa vặn tỉnh lại.

"Chiêu Quân, muội làm cái gì . . . " Thẩm Túc nghi hoặc nhìn xiềng xích trên người, sau đó lại quay sang nhìn ta.

Tên đã lên dây, ta thẳng lưng, giả vờ bình tĩnh: “Bây giờ là muội đang khống chế huynh rồi.”

"..?"

Thẩm Túc càng thêm bối rối.

“Nhìn mà huynh còn không hiểu sao”

“Tất nhiên là ta đang thèm muốn nhan sắc của huynh rồi.”

Ta bò đến gần Thẩm Túc một chút, nhẹ nhàng nâng cằm hắn lên, làm bộ như một nữ lưu manh giang hồ:

“Hoàng huynh được mệnh danh là nam tử đẹp nhất kinh thành, thân hình cũng thuộc loại cực phẩm, rất nhiều nữ tử kêu gào muốn gả cho huynh. Muội cũng thích huynh, có gì đáng ngạc nhiên sao?”

Thẩm Túc bỗng nhiên cau mày: “Ta với muội là huynh muội, không được--”

Ta sốt ruột cúi xuống áp môi mình vào môi hắn.

Huynh muội! Lại là huynh muội! Ta cũng không phải con ruột của lão Hoàng đế! Huyết thống thì có ích gì chứ!? Ý định ban đầu của ta không phải là nghe những điều vô nghĩa hắn nói, nhưng sau này ta lại dần dần chìm đắm trong chuyện này.

Hơn nữa có thể rõ ràng cảm giác được Thẩm Túc cũng có chút dao động. Đôi mắt dài hẹp của hắn bối rối, sâu trong con ngươi vẫn có một chút du͙© vọиɠ không thể che giấu. Thẩm Túc cũng rơi vào nụ hôn này. Thẩm Túc năm nay đang ở thời kỳ đỉnh cao, nam nhân ở độ tuổi này lẽ ra đã kết hôn sinh con từ lâu rồi. Hơn nữa, hắn còn là Thái tử đương triều.