Chương 14:

Giữa những giọng nói xé màng nhĩ “Có phải Hạ Lăng đang nhìn tôi không?” và “Trời ơi, tôi sắp nghẹt thở…”, ánh mắt của cả hai chạm vào nhau nhưng lại mau chóng tách ra.

“Là cậu ấy.” Hạ Lăng thu hồi ánh mắt, trong đôi mắt xanh hiện lên một gợn song, giống như một vết nứt trên hồ băng, từ đó xuất hiện một gợn sóng nhỏ, thâm thúy mà lại mê người.

Trong giờ nghỉ trưa, hắn vô tình bấm vào video người khác chuyển tiếp.

Vừa định tắt máy, hắn không ngờ lại nghe được bài phát biểu gây sốc như vậy nên hiếm khi đọc hết phần giới thiệu về bản thân của Omega.

Thật sự rất ấn tượng.

Mà vừa rồi, khi Hạ lăng nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Thẩm Ngôn, hắn đã nghĩ, đoạn video đó không đẹp, kém xa người thật.

Alpha phía sau không ngờ hắn sẽ dừng bước, không kịp dừng lại, suýt nữa thì đâm sầm vào vị thiên chi kiêu tử này, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.

Thấy cảnh tượng này, những tiếng nói trêu ghẹo phía sau dần biến mất, không khí xung quanh tựa như yên bình trước bão tố, mang theo cảm giác trì trệ áp lực.

Tất cả học viên của Học viện Quân sự Đế quốc số 1 đều biết Hạ Lăng có thói ưa sạch sẽ. Hắn không thích người khác đến gần, càng ghét tiếp xúc thân thể, ngoại trừ những lúc đặc biệt, ngày thường ai cũng cách xa hắn 3 mét.

Alpha phạm phải điều cấm kị, bị tin tức tố của Hạ Lăng áp chế làm thiếu chút nữa phải quỳ xuống xin tha, nhưng hắn không nghĩ phải mất mặt trước nhiều Omega như vậy.

“Xin, xin lỗi, ta thật sự không phải cố ý!”

Alpha tên Phong Hàn sợ hãi xin lỗi, cắn chặt hàm răng, toàn bộ cơ bắp đều căng chặt, lo sợ phải chịu chungg số phận với người đó.

“Không có việc gì.”

Không ngờ Hạ Lăng chỉ lạnh lùng nhìn Alpha một cái, sau đó bước đôi cchaan dài rời đi.

Thấy đối phương rời đi, Phong Hàng thở phào nhẹ nhõm, giơ tay lau mồ hôi trên trán.

Tuy là một học viên tinh anh nhưng hắn không có khả năng chống lại được một thiên tài như Hạ Lăng, khoảng cách giữa họ như rãnh trời, đối phương chỉ cần xuất ra một ít tin tức tố cũng đủ cho hắn chật vật.

“Phong Hàng, hôm nay người thật may mắn, top 1 của trường từ khi nào dễ nói chuyện như vậy?”

“Ai biết, vừa rồi làm ta sợ chết khϊếp.”

“Biết hắn có thói ở sạch mà còn lao lên, lần sau cẩn thận một chút.”

------------------------------------------------

[ Mục tiêu nhiệm vụ: Hạ Lăng hảo cảm +5 ]

Hệ thống nhìn độ hảo cảm là 15, nó hơi sốc nhưng lại thấy đó là điều đương nhiên.

Đương nhiên, nó sẽ không nói cho ký chủ tin tức này.

Hạ Lăng đi rồi, Thẩm Ngôn nhanh chóng trở lại phòng học.

Phòng học rất yên tĩnh, những Omega đang làm việc của mình, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những tiếng nói bên ngoài.

Cậu còn nghe thấy một giọng nữ ngạo mạn khinh thường:”Một đám hoa si, thật là ném đi mặt của Omega.”

Thẩm Ngôn quay đầu nhìn sang.

Đó là một Omega thập phần xinh đẹp.

Mặc một cái váy dài màu đỏ đến mắt cá chân, đường cắt thon gọn và những viên đá quý quấn quanh eo toát lên sự sang trọng, làn da càng thêm trắng trên nền màu đỏ.

Cô có mái tóc xoăn màu nâu được buộc lại bằng băng đô nạm ngọc trai, để lộ vầng trán trơn bóng cùng dung nhan xinh đẹp, khuôn mặt được trang điểm tinh tế, mang một cỗ kiêu ngạo bễ nghễ, dáng vẻ cao quý mà không một Omega nào so sánh được.

Thẩm Ngôn đối chiếu lại cốt truyện, xác nhận đối tượng vả mặt của Thẩm An và cũng là Omega được yêu thích nhất trong long các Alpha: Nhiễm Tân Ngữ.

Nhiễm Tăn Ngữ xuất thân từ đỉnh cấp thế gia ở Thủ Đô Tinh, có hai anh trai Alpha đã đạt quân hàm thiếu tướng và một em trai Alpha.

Vì vậy, cô là Omega duy nhất trong gia đình, từ nhỏ đã được mọi người yêu mến, vì xinh đẹp và xuất thân từ thế gia nổi tiếng, cô được ca ngợi là “Minh châu của Đế quốc”.

Sauk hi “Thẩm Ngôn” thôi học, cô cùng một số Omega hàng đầu khác cố ý chiếm giữ khu đất ở trong khuôn viên trường, khıêυ khí©h Thẩm An, sau đó bị vả mặt.

Từ top 1 đến top 10 trong bảng xếp hạng Omega đều nhạo báng cô.

Đương nhiên những việc làm đó đều rất ấu trĩ, giống như lũ gà tiểu học bàn tán với nhua, Thẩm Ngôn căn bản không muốn nghĩ tới.

Cảm giác được Omega đang nhìn mình, Nhiễm Tân Ngữ có chút không tự nhiên mà khảy khảy hạt châu ở trên tóc, sau đó khẽ nâng cằm, không chút khách khí mà nhìn lại.

“Cậu chính là học sinh chuyển trường? A, đừng tưởng rằng lớn lên đẹp là có thể dễ dàng hòa nhập với chúng tôi, cậu không xứng!”

Thẩm Ngôn đột nhiên mỉm cười: “Vậy, tôi phải làm thế nào mới có thể dung nhập được đây?”

Nhìn đôi mắt tím xinh đẹp cong lên vì mỉm cười của thiếu niên, Omega hơi sững sờ, sau đó lúng túng nói: “ …Ít nhất phải hiểu biết lẫn nhau, có chung sở thích với nhau.”

Thẩm Ngôn:”Ồ, vậy cô thích cái gì?”

Nhiễm Tân Ngữ thở dài:”Gần đây tôi đang quấn lấy các anh trai để được dạy cơ giáp, đáng tiếc quá khó khăn, dù thế nào đi nữa tôi cũng không học được.”

Tựa hồ nghĩ đến cái gì, cô đột nhiên trở nên phẫn nộ: “Mới hai ngày trước, tôi gặp được một A rất lợi hại, một hai phải giả trang O, thật không biết xấu hổ! Tinh võng cần phải thẩm tra kĩ càng.”

Thẩm Ngôn tức khắc thần sắc trở nên vi diệu: “ …ID của cô là gì?”

“Nhiễm…Tôi vì sao phải nói cho cậu?” Omega mở to đôi mắt mèo màu vàng, cảnh giác nhìn cậu. Nghĩ đến thành tích 1 – 16 của mình, cô không khỏi có chút nóng mặt.

Cô tuyệt đối sẽ không nói điều mất mặt đó ra!

Thẩm Ngôn cảm thấy có chút buồn cười.

Thực rõ rang, Nhiễm Tân Ngữ là người có ID [ Nhiễm Nhiễm ] đã kéo đen cậu.

Nghĩ đến đây, thiếu niên khẽ nâng cằm bằng một tay, ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ lên mặt bàn: “Thật ra tôi cũng có hứng thú với cơ giáp, lần sau chúng ta có thể chơi cùng nhau.”

“Thật sao?” Đôi mắt Nhiễm Tân Ngữ sáng lên, cô đè thấp thanh âm: “Thật ra tôi có vài chị em tốt cũng thích cơ giáp, sau này chúng ta có thể cùng nhau thành lập một đội.”

……………….

Hệ thống giật mình khi thấy hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, tiểu công chúa cao ngạo Nhiễm Tân Ngữ hoàn toàn mở rộng nội tâm khi đối mặt với Thẩm Ngôn, đôi mắt lấp lánh sự phấn khích.

Cuối cùng, hai người còn trao đổi liên lạc với nhau.

Chuông báo động trong long hệ thống vang lên, nó không dấu vết mà nhắc nhở: “Ký chủ, ngài nghĩ thế nào về mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên?”

Thẩm Ngôn bấm vào video chiến đấu của Hạ Lăng, vừa xem vừa bình luận: “So với ta tường tượng còn xuất sắc hơn, giá trị nhan sắc cao và năng lực chiến đấu cũng rất mạnh, hy vọng có thể cùng hắn trở thành bạn tốt.”

Hệ thống: […]

Hệ thống: [Vậy ngài định làm gì?]

Thẩm Ngôn trong măt xẹt qua một tia bối rối.

Thực ra, cậu không biết liệu mình có bạn bè hay không.

Những người xung quanh cậu hoặc là tâng bốc quá nhiều và đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, hoặc họ là cấp dưới trong quân đội, luôn nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ.

Hoặc giống như những người hâm mộ Omega vừa rồi.

Những người này có phải bạn bè không?

Nếu không, làm thế nào để cậu có thể kết bạn với Hạ Lăng và tăng độ hảo cảm của hắn?

Vì chưa quen nhau nên cậu nói: “Tôi sẽ thêm thông tin liên lạc của hắn, sau đó hẹn một cuộc đối chiến cơ giáp, ngươi nghĩ sao?”

Cạu vẫn nhớ rõ hệ thống từng nói nên dựa vào ưu thế của bản thân, cũng chính là dựa vào vũ lực. Rất đúng với suy nghĩ của cậu.

Tuy nhiên thinh thần thể của mình hiện tại bị tổn thương nghiêm trọng, không biết có đánh thắng đối phương không, tựa hồ tương đối khó khăn.

Nghĩ đến đây, Thẩm Ngôn không khỏi cau mày.

Hệ thống: […] Cứu mạng!

Thiếu niên luôn là một người thuộc phái hành động, khi có ý tưởng thì cậu lập tức hành động.

Cậu dùng ID của trường đăng nhập vào diễn đàn, hy vọng có thể ở trên đó tìm được phương thức liên hệ của Hạ Lăng, khong ngờ vừa mở ra đã thấy khắp màn hình là những lời tỏ tình.

Hầu hết bình luận đều bình thường, ngoại trừ mấy cái -------

[ Thẩm Ngôn, cậu có thể trả lời tin nhắn riêng không? Thật xin lỗi, tôi đã yêu cậu ngay từ khi nhìn thấy ảnh của cậu, tôi thực sự rất thích cậu.]

[ Bảo bối, em thạt xinh đẹp, tay em cũng rất đẹp, đêm nay anh sẽ nghĩ về đôi tay của em -----]

Thẩm Ngôn mới liếc mắt nhìn một cái, hệ thống đã nhanh chóng đối với những con sói này cảnh cáo.

Chết tiệt, ở trong thế giới ABO, trái tim thuần khiết của ký chủ nó sẽ không bị vấy bẩn chứ?

Đúng là Thẩm Ngôn chưa từng nhận được lời tỏ tình rõ ràng như vậy, nhưng cậu đã quen với kiểu ái mộ như này, mặt không đổi sắc tắt tin nhắn.

Diễn đàn trong trường có rất nhiều mục, nhưng mục dễ thấy nhất là “Bảng xếp hạng Alpha và Beta được yêu thích nhất của Học viện Quân sự đứng đầu Đế quốc” nằm ở đầu diễn đàn, do Omega bình chọn.

Top 50 Học viện Quân sự nổi tiếng nhất được xếp từ trên xuống dưới, tên Hạ Lăng ở vị trí dễ thấy nhất ở trên cùng với hiệu ứng ánh sáng đặc biệt.

Thẩm Ngôn nhìn lướt qua số phiếu, thấy phiếu bầu của đối phương đứng đầu danh sách, còn nhiều gấp đôi người đứng thứ 2 là Tống Quy Trì.

Ngoài ra còn có những thông tin cực kỳ phong phú về Hạ Lăng, tùy tiện clink mở giới thiệu, lý lịch gia đình, thông tin cơ bản, hình ảnh huấn luyện, video chiến đấu, giải thưởng danh dự, … sẽ hiện lên.

Hàng huy chương danh dự lấp lánh bên dưới tên cho thấy vị trí đầu tiên rất xứng đáng.

Tuy nhiên, Thẩm Ngôn vẫn chưa tìm thấy thông tin liên lạc của đối phương, tin nhắn riêng cũng không thể gửi đi.

Cậu cũng sớm đoán được kết quả này nên nhanh chóng rời khỏi diễn đàn, chuẩn bị nghĩ phương án khác.

Lúc này, quang não bỗng nhiên phát ra tiếng “ding”, đó là lời yêu cầu thêm bạn tốt của mạng xã hội.

Thẩm Ngôn nhấn vào nó và thấy lời yêu cầu còn kèm theo nội dung: [ Tôi là Thường Hạo. ]

Thường Hạo? Là ai?

Thẩm Ngôn nhớ đến danh sách xếp hạng vừa xem, “Thường Hạo” hình như là người xếp thứ 23. Nhưng vì không quen biết người nọ nên cậu nhanh chóng quên mất.

Kết thúc chương trình học buổi chiều, quang não thông minh tự động chuyển từ chế độ im lặng sang chế độ bình thường, Thẩm Ngôn phát hiện người tên Thường Hạo đã gửi cho mình rất nhiều tin nhắn.

[ Tôi là Thường Hạo, thêm bạn với tôi. ]

[ Thêm tôi nhanh lên! ]

[ Không nhìn thấy sao? Mau đồng ý!! ]

[ Sao cậu dám phớt lờ tôi? Cậu có biết tôi là ai không? ]

[ Hỏi thăm xong thì nhanh thêm bạn. ]

…………………

[ Nếu tiếp tục không thêm bạn, cậu chết chắc! ]

Thẩm Ngôn mất mấy giây để đọc qua các tin nhắn, sau đó trả lời một cách vô cảm: [ Ồ, tôi không biết anh là ai, nhưng tôi biết anh có bệnh! ]

Sau đó nhanh chóng kéo đen.

Hệ thống nhìn hành động của cậu mà sửng sốt: [ Ký chủ, ngài thật là dũng cảm!! ]

Thẩm Ngôn: “Không có việc gì.”

Người này liên tục nhắn tin quấy rầy mình mà không nói rõ nguyên nhân, xem ra hắn mắc bệnh nặng.

……………………….

Là một học viên tinh anh trong lớp Tinh Anh, Thường Hạo hoàn thành khóa đào tạo nhanh hơn những người khác.

Anh ta ngồi thở hổn hển trong phòng nghỉ để điều hòa hơi thở, thản nhiên vuốt một nắm tóc xõa trước trán, nóng lòng muốn bật quang não lên.

Vậy mà vẫn chưa thêm bạn.

Thường Hạo bực bội đứng dậy, đá bay cốc nước trên mặt đất.

Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng nhận ra thời gian này lớp học của Học viện Omega vẫn chưa kết thúc.

[ Nếu tiếp tục không thêm bạn, cậu chết chắc! ]

Gửi tin nhắn cuối cùng, anh ta cau mày đợi đối phương trả lời.

Một số Alpha vừa mới huấn luyện xong tụ tập lại và reo hò khi thấy Thường Hạo thường xuyên nhìn vào quang não.

Bọn họ đều là những học sinh bình thường, đối với tầng lớp thượng lưu đều tràn đầy ngưỡng mộ, hơn nữa nhà Thường Hạo được xếp hạng cao trong thủ đô, gia đình rất giàu có, thường xuyên có mấy tiểu đệ đi theo sau.

“Hạo ca có phải coi trọng một Omega tên Thẩm Ngôn không?”

“Cậu ấy xác thật lớn lên rất xinh đẹp.”

“Ai, Hạo ca làm thế nào để tìm thấy phương thức liên hệ với Thẩm Ngôn vậy, chia sẻ cho ta với.”

“Lăn, người Hạo ca coi trọng mà mày cũng dám đoạt?”

“Hạo ca, anh đã thêm tài khoản xã hội của cậu ấy chưa? Nghe nói Omega này khá rụt rè và đã đóng tin nhắn riêng tư vào ngày đầu tien đến Học viện.”

Lúc này, quang não của Thường Hạo phát ra tiếng “ding”, âm thanh đó vang vọng trong lòng anh ta.

Nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của người khác, Alpha mỉm cười đắc ý: “Sao cậu ta có thể không chấp nhận thêm bạn tốt với tao? Tao đã gặp nhiều Omega như vậy, chẳng qua là muốn cự còn nghênh thôi.”

Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Thường Hạo tin tưởng 10 phần mà mở ra xem tin nhắn, sau khi nhìn xong thì mặt đen như đáy nồi.

[ Ồ, tôi không biết anh là ai, nhưng tôi biết anh có bệnh! ]

“…Phì…”

Không biết là ai cười ra tiếng, khi Thường Hạo nhìn qua vội ngậm chặt miệng, làm như không có việc gì.

Những người khác cũng nhịn cười đến vất vả, lại không dám xúc phạm đến Alpha lớp Tinh anh nên tìm cớ rời đi.

Trong không khí mùi tin tức tố nồng nặc, Thường Hạo tức giận trả lời mới phát hiện mình đã bị chặn, anh ta tức giận đấm xuống đất, sắc mặt âm trầm.

Anh ta phải để cho Thẩm Ngôn biết hậu quả của việc chọc giận anh ta.

--------------------------------

Chương tiếp:3

Nhiên: Giờ mới hiểu cảm giác của các dịch giả, lúc đầu hứng thú, lúc sau vừa lười vừa chán, mik dịch 2 chương đã sắp tự kỉ rồi:)))))) Thui cố :((