Chương 9: Đây là đang muốn dỗ ai đây!?

Editor: Cute Cat

Truyện chỉ đăng duy nhất tại truyenhd1 cutecat1911

--------------------

Trần Thành Đạc lần thứ hai đem Thư Hiểu Huy đã kiệt sức bỏ vào trong túi áo, nhưng mà sau khi bỏ vào trong, chân của tiểu chiến sủng nhà hắn sẽ lại run rẩy đẩy ngực hắn, sau đó, toàn bộ chuột đều run lên.

Trần Thành Đạc cau mày, đem hamster nhỏ từ trong túi áo lấy ra, nhưng khi vật nhỏ này cuộn tròn trong lòng bàn tay hắn thì lập tức an tĩnh trở lại.

Trần Thành Đạc dứt khoát đem tiểu hamster bao lại, lên xe, dựa vào trên ghế phụ, "Các ngươi canh gác đi, ta nghỉ ngơi trước."

Nhất thời tiếp nhận sức mạnh lớn như vậy, đối với Trần Thành Đạc cũng là áp lực không nhỏ, lúc này tinh thần cũng có chút uể oải, hắn đem tiểu hamster đặt trước ngực, cúi đầu nhìn móng vuốt nho nhỏ của tiểu hamster, Trần Thành Đạc trầm tư suy nghĩ, thời điểm lực chiến của hắn tăng lên, Thư Hiểu Huy cũng không có biến thành thể năng lượng.

Nửa ngày sau, Trần Thành Đạc bị Tô Bân đánh thức, "Lão đại, tiếp viện tới rồi."

Trần Thành Đạc xoa bóp mi tâm, cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu chiến sủng bị tay mình che lại, ngủ say đến mức không biết từ khi nào đem chân trước bỏ vào miệng cắn, rõ ràng là bộ dáng rất không có cảm giác an toàn.

Trần Thành Đạc ôm tiểu chiến sủng trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng vuốt lông ở lưng nó hai lần rồi nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ở vị trí rất cao trên không trung có thể nhìn thấy bóng dáng một chiếc phi cơ nhỏ.

Vị trí của máy bay rất khó khăn, phải thay đổi hướng liên tục trong không trung để tránh các phát đạn từ súng ion của đám cyborg trên mặt đất.

Khoảng cách của phi cơ và mặt đất không thể quá gần, nếu không nó sẽ là một cái mục tiêu di động, hơn nữa phi cơ ở trên không trung hoàn toàn không có vật gì để che chắn, rất dễ dàng bị các cyborg phát hiện.

Đây cũng là lý do vì sao bọn họ chỉ có thể vất vả điều khiển phi cơ đi về hướng bên này mà không phải là trực tiếp sử dụng lính nhảy dù đi xuống dưới.

Nếu nhảy dù ở gần đây, chắc bọn họ còn chưa có tiếp đất đã bị các cyborg bắn nát thành mẩu vụn.

"Đi, đi nhận hàng tiếp tế."Trần Thành Đạc vừa nói vừa gõ cửa kính xe.

Thạch Duệ lái xe đến địa điểm thả đồ tiếp tế đã định trước đó, Trần Thành Đạc liếʍ môi, đút tay cầm Thư Hiểu Huy nhẹ nhàng bỏ vào túi, nhẹ nhàng đυ.ng vào viên bánh chuột bên trong, ôn nhu nói, "Chờ ta đánh xong cyborg, ta lại cầm ngươi."

Dọc đường chiếc phi cơ kia bay qua đã thu hút không ít cyborg, Trần Thành Đạc và những người khác vừa chạy theo sau phi cơ vừa tiêu diệt các cyborg bám theo sau.

Chiếc phi cơ lượn vòng trên địa điểm nhận đồ tiếp tế của bọn họ trên vị trí cực cao trong không trung ném xuống một cái bao đựng đồ tiếp tế sau đó nhanh chóng bay lên cao và đi theo hướng mà nó bay tới trước đó.

Trần Thành Đạc đang cầm tiểu chiến sủng nhà hắn trong tay, nhìn ba người Lý Huy mở ra bao đồ tiếp tế bằng đường hàng không vừa được thả xuống tới, trầm ngâm nhìn về hướng mà phi thuyền của tộc Tháp Đặc rơi xuống, số lượng các cyborg mà phi cơ dẫn dụ tới trên đường đi quá ít so với dự tính, nơi này lại càng yên tĩnh và suôn sẻ thì chỉ sợ bên kia sẽ càng khó đối phó.

Thư Hiểu Huy vừa mở mắt vừa duỗi chân một cái đã bị mấy ánh mắt nóng bỏng của vài người nhìn đến khiến cậu hoảng sợ, co móng vuốt lại thành một quả cầu, "Chi chi chi chi!" Các ngươi đây là muốn làm gì!

Thư Hiểu Huy vẫn chưa biết trước đó mình đã làm cho lực chiến của Trần Thành Đạc tăng gấp bốn lần so với bình thường cho nên ánh mắt của mấy người này nhìn cậu làm cậu sơn hết cả tóc gáy.

Trần Thành Đạc chọc chọc eo nhỏ của cậu, không biết từ đâu lấy ra quả quả hạch đào siêu lớn, bóp ra đưa cho Thư Hiểu Huy hơn nửa hạt nhân hạch đào, "Ăn trước đi."

Mùi thơm ngay lập tức truyền đến mũi Thư Hiểu Huy, cậu lập tức cảm thấy bụng mình trống trơn, sau đó duỗi móng vuốt nhỏ ra ôm lấy rồi gặm.

Trần Thành Đạc vuốt lông của cậu, đem cậu để trên chiếc xe việt dã có mui và bắt đầu lắp ráp các loại súng ống lên người của mình.

Thư Hiểu Huy vừa gặm vừa xem, càng xem lại càng cảm thấy ghen tị, cũng không còn tâm tư đi gặm hạch đào nữa mà ngồi xổm một bên rồi nghiêng đầu nhìn.

Sau khi Trần Thành Đạc chuẩn bị xong, quay người lại liền nhìn thấy đôi mắt nhỏ đầy khát vọng của tiểu chiến sủng nhà hắn.

"Muốn dùng súng sao?" Trần Thành Đạc nghĩ đến hai khẩu súng cùng đạn mà tiểu hamster đã nhét vào bên trong không gian rồi nói.

Thư Hiểu Huy ngửa đầu nhìn Trần Thành Đạc, muốn thì có ích gì, cậu thì có thể cầm được loại súng nào cơ chứ. Cầm mỗi viên đạn thôi cũng đã là quá sức rồi.

Hạch đào đang ôm trong móng vuốt bỗng nhiên trở nên vô vị, hamster nào đó cảm giác bản thân thật quá vô dụng, chẳng những không thể cung cấp lực chiến cho chủ nhân mà hình như vừa rồi còn bị đói đến hôn mê.

Đây chính là hậu quả của việc dùng dị năng mà mình không biết quá sức, chỉ là Thư Hiểu Huy là người tạo thành nhưng từ đầu đến đuôi đều không biết rõ, cho nên đối với bản lĩnh của bản thân Thư Hiểu Huy có chút hiểu lầm...

Dáng vẻ uể oải của tiểu hamster nào đó bị Trần Thành Đạc nhìn thấy, hắn duỗi tay điểm nhẹ đầu tiểu hamster sau đó đem nó bỏ vào trong túi áo.

"Lão đại, tất cả đều thu dọn xong rồi." Lý Huy nói.

Trần Thành Đạc gật đầu, thở sâu rồi nói, "Xuất phát!"

Thời điểm ngồi trong nghe, Trần Thành Đạc cầm viên đạn trong tay ra nghịch.

Đây là lần đầu tiên Thư Hiểu Huy nhìn thấy Trần Thành Đạc sử dụng dị năng kim hệ ở khoảng cách gần như vậy.

Vỏ ngoài của viên đạn kia bị Trần Thành Đạc nhẹ nhàng lột ra, hỏa dược bên trong bị vứt ra ngoài, sau đó đầu đạn bằng kim loại và vỏ đạn bị hắn nặn thành một cục, không ngừng dùng sức mạnh thay đổi tạo hình của kim loại.

Cuối cùng một khẩu súng phiên bản siêu cấp mini xuất hiện, ở trong bàn tay Trần Thành Đạc cũng chỉ dài bằng nửa ngón tay.

Trần Thành Đạc làm xong khẩu súng siêu cấp mini liền cầm nó chọc chọc tiểu hamster đang đứng xem tới há hốc mồm.

Thư Hiểu Huy theo bản năng nhận lấy, treo ở trên túi áo người nào đó là hai cái móng vuốt nhỏ ôm một khẩu súng siêu cấp mini, tròng mắt nhỏ đen láy ngây ngốc nhìn Trần Thành Đạc....

"Ngươi cũng có vũ khí nữa." Trần Thành Đạc nói.

Thư Hiểu Huy ngẩng đầu nhìn Trần Thành Đạc, lại cúi đầu nhìn khẩu súng phiên bản siêu cấp mini trong tay mình, toàn bộ chuột đều chết lặng, "Chi chi chi!"

Đây là đang muốn dỗ ai đây?!

Nhưng mà móng vuốt của Thư Hiểu Huy quơ loạn một hồi lâu xong cũng không có đem nó ném đi mà yên lặng nhét vào không gian nhỏ bên trong má của mình.

Trần Thành Đạc trầm thấp cười, cả cơ ngực đều rung lên, làm cho Thư Hiểu Huy cũng run run theo.

-------------------------

Đã xong chương 9.



Đăng lúc 22h23p ngày 14/2/2022.



Cảm ơn mn đã dành tgian đọc truyện của mình, chúc mn có khoảng tgian đọc truyện vui vẻ.



P/s: vài ba lời lảm nhảm của editor:



Hnay mình đi chơi valentine mn ạ, ulatr đường đông khủng khíp, về mệt quó tính kh làm nữa nhma vì lời hứa với các tình iu nên đăng chương ngay lúc đêm phia nè:))))



Tui zẫn giữ lời hứa nhaaa:))))