Chương 199: Phá Đao

Editor: Kingofbattle

"Lý Bạch ngươi đúng là không biết suy nghĩ, ngay cả một thành công lực cũng không lấy ra."

"Chẳng lẽ anh xuất ra một thành công lực ? "

"Tôi đã xuất ra hai thành công lực."

"Có quỷ mới tin anh!"

"Đừng nói nhảm ! Nhanh chóng tới điểm kịch bản tiếp theo. Tổng cộng rơi ra 700 viên quỷ tệ, một chiếc Nhẫn Quỷ Lực, cộng thêm một thanh phá đao không có đao pháp, chia thôi." Tên diễn viên còn lại ngăn cản hai người Lý Bạch tán dóc.

"Nhẫn này giá 100 quỷ tệ, phá đao giá 50 quỷ tệ, như thế nào?" Một gã diễn viên khác nói ra.

"Tôi chỉ lấy quỷ tệ, Lý Bạch giữ nhẫn cùng quỷ tệ, Hạng Vũ giữ phá đao cùng quỷ tệ. "

"Tôi muốn cái nhẫn này, phá đao cho Lý Bạch." Tên diễn viên gọi là Hạng Vũ kia lắc đầu, bất quá nhất định đây không phải tên thật của hắn.

Lý Bạch tỏ vẻ không sao cả.

Cuối cùng Lý Bạch nhận lấy phá đao cùng một ít quỷ tệ, Hạng Vũ nhận lấy nhẫn cùng một ít quỷ tệ, tên diễn viên còn lại chỉ lấy quỷ tệ.

"Lý Bạch, cái thanh phá đao kia có thể cho tôi không?" Lý Đằng bước tới xin sỏ Lý Bạch.

Vừa rồi hắn học lén đao pháp của gã áo đen, đao pháp đạt tới cấp 17, nhưng không có đao để dùng, nhìn thấy mấy người này chẳng thèm coi thanh đao kia vào đâu, dứt khoát đi tới ăn xin.

Nếu không được cũng không sao.

"Cậu lấy cái gì để đổi? " Hạng Vũ lộ vẻ hứng thú liếc nhìn Lý Đằng.

Ba người bọn hắn đều nhìn ra, Lý Đằng lần đầu tiến vào kịch bản loại này, trang bị gì cũng không có, kỹ năng cũng không, cương phong của một đao cũng làm hắn trọng thương, đơn giản chỉ là người mới.

"Hiện tại tôi chẳng có gì, thế nhưng tôi thề, nếu như anh ấy cho tôi thanh đao, khi anh ấy gặp nguy hiểm tôi sẽ ra tay cứu một mạng, điều kiện tiên quyết là anh ta không thể lừa gϊếŧ tôi." Lý Đằng trả lời Hạng Vũ.

Ba người nghe được Lý Đằng trả lời cùng nhau cười rộ.

"Cậu có biết hắn là không? Hắn gặp nguy hiểm cậu cứu hắn một mạng? Là cậu muốn tôi cười chết mới thôi ư?" Hạng Vũ cười đến mức chảy nước mắt, ba người bọn họ là bạn nối khố, cho dù hắn liên thủ với tên diễn viên Hàn Tín cũng không đánh lại Lý Bạch, người trẻ tuổi này đúng là không biết trời cao đất rộng.

"Cây đao này, là đồ chuyên dụng của quỷ lão, không có đao pháp của bọn hắn, cậu không dùng được." Lý Bạch cười xong mới giải thích cho Lý Đằng.

"Vậy anh giữ lại cũng vô dụng." Lý Đằng đáp trả Lý Bạch.



"Tôi giữ đúng là vô dụng, cậu thích thì cho cậu!" Lý Bạch ném đao tới chỗ Lý Đằng. Cây đao này ném vào chợ giao dịch ngầm, cũng có giá trị 50 miếng quỷ tệ.

Quỷ tệ là đơn vị tiền tệ trong Tống trấn, gọi là tống tệ, bị người trong chợ giao dịch ngầm gọi là quỷ tệ, dùng để mua đan dược chữa thương, gia tăng hồn lực, trợ giúp huấn luyện trong chợ ngầm, đương nhiên nếu gặp may mà nói, cũng có thể mua được một vài vũ khí hoặc bảo vật.

Lý Đằng vội vàng giơ tay bắt lấy chuôi đao.

Đao khá là nặng, khoảng 15, 16 cân, vẫn nhẹ hơn dao bầu của Lý Đằng vài cân.

Chẳng qua là hiện tại Lý Đằng không có sử dụng tài nguyên sinh mệnh, cũng không phải ở trạng thái đỉnh cao, bắt lấy chuôi đao khá loạng choạng, suýt nữa ngã nhào trên mặt đất.

Ba người thấy một màn như vậy, lại cười ha hả.

Bọn hắn cũng đã nhìn ra, cũng không phải Lý Đằng giả heo ăn thịt hổ, đúng là yếu, tuổi còn trẻ, thậm chí trạng thái cơ thể giống như lão già.

Điều này cũng không kỳ quái, người tuổi trẻ bây giờ, các loại thói quen xấu, lại không giống những người tự gò bó như bọn hắn, đủ loại rèn luyện, đương nhiên cơ thể sẽ kém hơn nhiều.

Lý Đằng xách đao lên, mũi đao kéo trên mặt đất, cuối cùng đành kẹp nách.

Ba người cũng không có quan tâm Lý Đằng, vừa nói cười vừa chạy bộ tới địa điểm kịch bản.

Vài tên áo đen bỏ chạy lúc nãy, lúc này về tới hiện trường đánh nhau, phát hiện chỉ có một người Lý Đằng ở đây, vì vậy cùng nhau xông tới.

Lý Đằng vừa khéo muốn thử xem đao pháp vừa học được, đổi sang 1 phút trạng thái đỉnh cao, cầm lấy cây đao này rất nhẹ nhàng.

Một đao chém ngang, trong nháy mắt đao cương chém đứt người ba gã áo đen, bọn hắn kêu thảm rồi nửa thân trên té nhào về trước, giãy đành đạch trước mặt Lý Đằng, sau đó thống khổ giằng co.

Lưỡi đao của Lý Đằng, thậm chí còn chưa chạm vào cơ thể của bọn hắn.

Lý Bạch đang chạy đột nhiên dừng lại.

"Làm sao vậy?" Hạng Vũ hỏi Lý Bạch một tiếng, thực lực của bọn hắn trong phim ma đều kém xa Lý Bạch, xa như vậy cho nên không cảm ứng được gì.

"Lại có quỷ lão tới." Lý Bạch trả lời Hạng Vũ.

"Nhất định là bị tiếng đánh nhau thu hút, cũng không biết thằng nhóc kia chạy thoát hay chưa." Hạng Vũ nhớ tới Lý Đằng.

"Trái lại hắn chạy rất nhanh, mặt khác, hắn còn có kỹ năng công kích linh hồn." Lý Bạch nói tình huống Lý Đằng cho hai người.

"Có lẽ là thiên phú nhất định, đáng tiếc hắn không sớm tiến vào kịch bản này, hẳn là đạo diễn trong đoàn thấy hắn ngứa mắt, muốn chơi chết hắn." Một gã diễn viên khác nói xen vào.



Sau khi Lý Đằng chém chết ba gã áo đen, nhìn thấy thời gian không còn sớm, vội vàng chạy như điên tới chỗ kịch bản.

......

Địa điểm kịch bản là một khu đông dân cư.

Con người trong Tống trấn, mặc dù phần lớn người trẻ tuổi đều bị quỷ tộc tẩy não, một lòng muốn trở thành quỷ lão chống lại nhân loại, cam tâm tình nguyện nghe lệnh quỷ tộc, nhưng vẫn có một phần nhân loại giữ vững lý trí, kiên quyết không bị đầu độc bởi quỷ lão.

Mảnh dân chư chỗ kịch bản này, chính là những người không muốn gia nhập quỷ lão, không muốn bị quỷ lão khống chế.

Cho nên, đám người tinh anh như Lý Đằng ẩn núp ở tống trấn, cũng đồng thời sinh sống trong khu dân cư này.

Lúc Lý Đằng đi tới khu dân cư này, bên trên đồng hồ của hắn thông báo giải thích kịch bản.

Cùng với, vai trò của bọn hắn trong kịch bản này.

Lý Đằng dựa theo chỉ dẫn trên đồng hồ, đi tới một ngôi nhà, đẩy cửa bước vào.

"Anh đã trở về rồi?" Một cô gái trẻ chạy ra đón chào.

Cô gái này hiển nhiên là NPC trong kịch bản, đóng vai em gái của Lý Đằng, tên là Lý Vân.

"Anh bị thương sao?" Lý Vân nhìn thấy trước ngực Lý Đằng bị rách be bét kèm vết máu, lông mày khẽ nhíu lại, lộ ra biểu lộ rất đau lòng.

"Không có chuyện gì." Lý Đằng không muốn liên quan quá sâu với NPC, hắn thầm nghĩ kịch bản nhanh chóng trôi qua, tiếp tục đi ra ngoài kiếm lợi.

Đương nhiên, hắn cũng thừa dịp thời gian lúc này, bắt đầu chữa trị cơ thể.

Lúc trước là vì tài nguyên sinh mệnh không nhiều lắm, không dám xài loạn.

Sau khi đánh trộm BOSS mấy ngàn điểm tài nguyên sinh mệnh, thì có thể dư giả xài xả láng sáng dậy sớm.

"Quỷ lão đã tới! Đội an phòng quỷ lão gϊếŧ tới nơi rồi!"

Vết thương Lý Đằng vừa mới chữa khỏi, chợt nghe bên ngoài truyền đến một hồi ồn ào.

Lý Đằng vội vàng chạy ra khỏi phòng.

Đám người Lý Bạch, Hạng Vũ cũng bước ra, đang đứng ngoài quảng trường.

"Chạy mau! Đừng để bọn họ bắt được anh." Lý Vân cũng đi theo ra ngoài, rất lo lắng khuyên bảo Lý Đằng.